Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1374: Mạc Thu Ngôn

\Trường Phong trầm mặc.

Lý Vân Khởi bật cười ha ha, hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cũng có tiềm năng đấy! Hôm nay lão tử tha cho ngươi một mạng!”

Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía mấy người Trường Phong: “Ba người các ngươi đúng là một lũ kém tắm!”

Trường Phong híp mắt lại: “Lý Vân Khởi, chúng ta không muốn đối địch với ngươi, nhưng ngươi cũng đừng bắt nạt người khác quá đáng!”

Lý Vân Khởi bật cười ha ha: “Lão tử cứ thích bắt nạt người khác quá đáng đấy, ta thích đánh mấy kẻ kém tắm như các ngươi!”

Nói đoạn, hắn ta lập tức xông về phía ba người Trường Phong.

Thấy Lý Vân Khởi ra tay, sắc mặt Trường Phong lập tức trở nên dữ tợn, hắn ta nói: “Bắt nạt người khác quá đáng, giết!”

Dứt lời, hắn ta cũng xông lên.

Diệp Huyền bỗng nói: “Thì cứ để ta lo chuyện chôn cất!”

Lúc này, Lý Vân Khởi bỗng bật cười ha ha: “Thú vị, thú vị lắm. Ha ha… Lão tử không lãng phí thời gian với các ngươi nữa.”

Diệp Huyền thở ơ: “Trường Phong huynh, ban nãy ta bị đánh, sao ngươi không ra tay chứ?”

Sắc mặt Trường Phong tái mét!

Một lát sau, Trường Phong bỗng nhìn về phía Diệp Huyền: “Huyền huynh, ngươi ra tay đi!”

Dứt lời, hắn ta bèn quay người chạy như bay.

Còn A Đại và nữ tử bên cạnh cũng ra tay theo hắn ta!

Dứt lời, hai tay hắn ta bỗng chắp lại. Giữa đầu mày của Lý Vân Khởi có một phù văn màu lam xuất hiện. Ngay sau đó, cả người hắn ta xông lên về phía trước.

Ra tay ư?

Mặc dù là ba đánh một nhưng Lý Vân Khởi không hề rơi xuống thế hạ phong. Ngược lại, hắn ta còn đang có xu hướng áp chế mấy người kia.

“Ngươi!”

Ba người chạy về ba hướng khác nhau. Do vậy, Lý Vân Khởi chỉ có thể đuổi theo một người, người đó chính là Trường Phong. Không lâu sau, ở tận cùng của tinh không, có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Nghe vậy, sắc mặt Trường Phong lập tức khó coi vô cùng: “Huyền huynh, ngươi tưởng hắn ta sẽ tha cho ngươi một mạng thật sao? Ba người chúng ta nếu chết…”

Diệp Huyền nhìn về nơi phát ra tiếng kêu, hắn biết chắc cái tên Trường Phong kia đã chết!

Trông thấy cảnh tượng ấy, mặt Trường Phong tái mét: “Cái… cái lá phù văn màu lam kia… Rút lui!”

A Đại và nữ tử kia cũng quay người bỏ chạy, dường như bọn họ đã trông thấy một thứ gì đó rất đáng sợ.

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền không đáp lời.

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Được thôi!”

Đúng lúc đó, hắn bỗng ngẩng đầu nhìn về phía không xa. Cái tên Lý Vân Khởi kia đã trở lại, mà trên tay hắn ta là một cái đầu nhuốm đầy máu tươi.

Huyền Diệp! Diệp Huyền!

Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn còn chưa kịp ra tay mà Trường Phong đã chết rồi!

Lý Vân Khởi liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta hỏi: “Ban nãy ta thấy cái tên Trường Phong đã chết kia gọi ngươi là Huyền huynh mà?”

Giống như Trường Phong đã nói, khi ra ngoài, bất kể chuyện gì cũng phải cẩn thận.

Nếu gặp phải người tâm tư cẩn trọng thì hắn rất dễ bị lộ. Hơn nữa, ngộ nhỡ gặp phải người của Ngũ Duy học viện, điều tra ra không hề có ai tên Huyền Diệp thì khó nói lắm.

Lý Vân Khởi bước đến trước mặt Diệp Huyền, hắn ta nói: “Ngươi cũng có chút huyết tính đấy!”

Lý Vân Khởi nhìn Diệp Huyền: “Xưng hô thế nào đây?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Mạc Thu Ngôn!”

Cái tên này là tên của học sinh Võ viện lần trước Diệp Huyền đã giết. Sở dĩ hắn đổi tên là bởi hắn muốn cẩn thận hơn.

Lý Vân Khởi quan sát hắn một hồi rồi nói: “Thực lực của ngươi miễn cưỡng tạm được, ngươi cũng tới vì cái tên Diệp Huyền kia sao?”

Lý Vân Khởi gật đầu: “Cái tên Diệp Huyền này không hề đơn giản, người bình thường không phải đối thủ của hắn đâu. Chúng ta đã tập hợp một vài người lại để chuẩn bị cho hắn một đòn chí mạng, ngươi có muốn gia nhập với chúng ta không?”

Diệp Huyền hỏi: “Các ngươi?”

Lý Vân Khởi nói: “Ngươi có muốn liên thủ với chúng ta không?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Bí danh mà thôi!”

Lý Vân Khởi liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta gật đầu: “Đi theo ta đi!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Diệp Huyền nhìn Lý Vân Khởi, hắn có thể cảm nhận được người này đang đề phòng hắn!

Không thể không nói, mấy người này đều rất cẩn thận!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư rồi đi theo Lý Vân Khởi.

Lúc này, mấy người An Lan Tú đã được Diệp Huyền gọi về Huyền Hoàng Đại Thế Giới, bởi vì ngày càng có nhiều các cường giả đến từ Ngũ Duy xuống Tứ Duy vũ trụ, các nàng bắt buộc phải trở về để trấn thủ Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Cường giả của Lưỡng Giới Thiên cũng được gọi về Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Lưỡng Giới Thiên hiện giờ cũng không phải nơi an toàn, mấy người Trần các lão cũng biết điều này nên cũng lựa chọn tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới.

Đoàn kết!

Hiện giờ tất cả mọi người đều hiểu Tứ Duy vũ trụ cần đoàn kết lại, bằng không khi đối mặt với Ngũ Duy vũ trụ, thứ chờ đợi mọi người chỉ có cái chết.

Trên đường đi, Lý Vân Khởi bỗng nhiên nói: “Mạc huynh đến từ đâu thế?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu Lý huynh không tin ta thì ta rời đi đây.”

Lý Vân Khởi liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng.

Diệp Huyền cũng không nói thêm gì nữa. Một lát sau, Lý Vân Khởi đưa Diệp Huyền đến một tinh không. Vừa mới tiến vào tinh không đã có rất nhiều thần thức ập tới, chúng rơi thẳng trên người Diệp Huyền.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn về phía xa, hắn siết chặt hai bàn tay.

Uỳnh!

Một luồng sức mạnh cực lớn cuộn trào trong người hắn, đám thần thức kia lập tức vỡ tan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận