Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1243: Ràng buộc

Diệp Huyền cười nói: "Ta theo ngươi đi Thần Khư vậy."

Tru Tà Nhi nhìn Diệp Huyền: "Nghiêm túc?"

Diệp Huyền gật đầu: "Nghiêm túc! Nhưng mà ta có hai điều kiện!"

Tru Tà Nhi nói: "Nói nghe coi!"

Diệp Huyền nói: "Thứ nhất, ta cần hai vị cường giả cấp Mệnh cảnh thay ta trấn thủ Huyền Hoàng Đại Thế Giới, ta muốn nơi này an toàn, được không?"

Tru Tà Nhi trầm mặc một lát rồi nói: "Có thể! Chúng ta sẽ phái người trấn thủ nơi này. Hai vị Mệnh cảnh, đủ. Bởi vì ngươi rời khỏi, những đại lão đó cũng sẽ rời đi theo, mà những người không chịu rời đi lại không tạo được uy hiếp đến cường giả cấp Mệnh cảnh."

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Điều kiện thứ hai thì sao?"

Diệp Huyền khẽ cười nói: "Điều kiện thứ hai chính là ta cần bản nguyên tử khí, để Huyền Hoàng Đại Thế Giới này khôi phục một chút bản nguyên tử khí!"

Tru Tà Nhi nói: "Được!"

Tiếp theo trong vòng một ngày, Diệp Huyền đều ở bên cạnh Diệp Linh.

Tru Tà Nhi gật đầu: "Được, chúng ta có thể giáng một chút bản nguyên tử khí xuống Huyền Hoàng Đại Thế Giới."

Sau khi Tru Tà Nhi rời đi, Diệp Huyền trầm mặc một lát sau đó hắn đi đến đại điện Tiên Đạo tông.

Tru Tà Nhi nhìn thoáng qua Diệp Huyền: "Ngươi đối xử với người trong thế giới này rất tốt!"

Bởi vì thời gian hắn ở bên cạnh nàng quá ít!

Hắn biết, bản nguyên tử khí của Huyền Hoàng Đại Thế Giới này đều nằm ở trong tay Thần Điện, mặc dù Tiểu Linh Nhi có thể luyện chế tiên đan nhưng cũng không thể phổ cập cho tất cả huyền giả.

Bây giờ trừ tu luyện ra, thời gian còn lại của hắn đều dùng để ở bên cạnh Diệp Linh, hắn sẽ trân quý mỗi một khắc thời gian ở bên cạnh nàng.

Diệp Huyền cười nói: "Được không?"

Phải biết, vật liệu luyện chế tiên đan cũng phi thường trân quý, hoàn toàn khó mà làm được chuyện luyện chế với số lượng lớn.

Nói xong, nàng đứng dậy rời đi.

Ngày thứ hai, Diệp Huyền đi tới bên ngoài phòng Tiểu Thất, giờ phút này, phòng Tiểu Thất cực kỳ yên tĩnh, không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng Tiểu Thất vẫn không có ý xuất quan.

Diệp Huyền gật đầu: "Cho ta một ngày!"

Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi hắn quay người nhìn về phía Khương Cửu và Thượng Quan Tiên Nhi sau lưng: "Sau khi ta đi, mọi chuyện trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới sẽ do Tiểu Thất tạm thay mặt giải quyết, khi đó, sẽ có hai cường giả cấp Mệnh cảnh nấp trong bóng tối, nếu như các ngươi gặp phải chuyện gì thì có thể kêu bọn họ ra tay."

Đối với muội muội, hắn vẫn cảm thấy có chút áy náy.

Hơn nữa lại bởi vì Giới Ngục tháp mà Diệp Linh đi theo hắn đã chịu không ít đau khổ.

Hắn không đi, Huyền Hoàng Đại Thế Giới này vĩnh viễn không có được ngày yên tĩnh!

Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: "Rất có thể đây là âm mưu của Thần Điện!"

Nghe được Diệp Huyền nói như vậy, vẻ mặt Thượng Quan Tiên Nhi trở nên có chút phức tạp.

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi muốn đi tới Thần Điện thật sao?"

Diệp Huyền cười nói: "Yên tâm, ta vẫn có bản lĩnh chạy trốn mà!"

Thượng Quan Tiên Nhi khẽ gật đầu: “Đã hiểu!"

Hắn biết, cho dù là Tiểu Thất hay là An Lan Tú, chờ khi gặp lại lần nữa thì thực lực của hai người chắc chắn đều sẽ có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Sau khi ăn viên tiên đan đó, An Lan Tú trực tiếp bế quan đến bây giờ!

Dặn dò hai nữ tử một chút chuyện, sau đó Diệp Huyền đi tới viện tử của An Lan Tú, thời khắc này An Lan Tú cũng chưa xuất quan.

Diệp Huyền cười nói: "Chẳng lẽ còn có giả sao?"

Đi theo Diệp Huyền đến tận bây giờ, nàng mới phát hiện, thật ra hắn rất khổ, gần như một khắc cũng không được yên bình.

Diệp Huyền nhìn về phía Khương Cửu: "Hai người các ngươi cũng phải cẩn thận, nơi này vẫn khá phức tạp, người có ý rất nhiều, không thể chủ quan khinh địch, rõ chưa?"

Khương Cửu gật đầu: "Lần này ngươi đi Thần Khư chi địa cũng phải cẩn thận."

Diệp Huyền mỉm cười: "Không sao, ta nhất định phải đi, bởi vì ta không đi, Thần Điện sẽ không bỏ qua, những người còn lại càng sẽ không bỏ qua! Ta phải đi thu hút một chút hỏa lực mới được!"

Không thể không nói, đúng là thế sự khó liệu!

Chính hắn cũng không nghĩ tới, Kiếm Tôn mang Giới Ngục tháp về đây tìm hắn, sau đó còn ở trong Giới Ngục tháp luôn...

Mặc dù hắn nhường Giới Ngục tháp đi nhưng hiển nhiên chỉ giải quyết được tình huống khẩn cấp trước mắt.

Trầm mặc một lát, Diệp Huyền quay người rời đi.

Sau nửa canh giờ, hắn đi tới trong tinh không mịt mờ, mà Tru Tà Nhi cũng đứng đợi đã lâu.

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương, mời đi!"

Tru Tà Nhi gật đầu: "Diệp Vương, thứ ta nói thẳng, ràng buộc quá nhiều, chưa chắc là chuyện tốt!"

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Tru cô nương có thân nhân không?"

Tru Tà Nhi lạnh nhạt trả lời: "Đương nhiên có, nhưng có vài người đã hóa thành tro bụi."

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương không có người mình để ý sao?"

Tru Tà Nhi cười nói: "Ngươi muốn nói gì?"

Diệp Huyền nói khẽ: "Một người, nếu như không có đến mấy bằng hữu, không có thân nhân để quan tâm vậy chắc hẳn cũng thật đáng buồn. Còn Tru cô nương nói ràng buộc, thứ cho ta nói thẳng, phụ mẫu sinh chúng ta, chẳng lẽ khi chúng ta còn bé không phải cũng ràng buộc với bọn họ hay sao, không phải cũng là một loại phiền toái hay sao?"

Tru Tà Nhi đang định nói chuyện thì đúng lúc này, giữa sân bất ngờ xảy ra chuyện, không gian xung quanh hai người trực tiếp vỡ nát rồi tan biến, cùng lúc đó, vô số xiềng xích màu đỏ như máu đột nhiên bao phủ xung quanh hai người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận