Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 475: Đại Sư Bá!

Đúng lúc này, mặt phía bắc, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một đầu giao long dài đến trăm trượng lóe lên trời cao, đánh thẳng nam tử trung niên! Lực lượng thân thể mạnh mẽ của hắn, làm cho không gian những nơi hắn đi qua trực tiếp vặn vẹo từng đợt! Thanh thế doạ người!

Nam tử trung niên bước ra phía trước một bước, tay trái của hắn hợp chỉ dán ở giữa chân mày, một thanh kiếm lặng yên xuất hiện trước mặt hắn, sau một khắc, chuôi kiếm này bay ra, uyển như điện chớp.

Trong quá trình đang bay ra, kiếm càng lúc càng lớn, lúc bay đến trước mặt đầu giao long kia, đã dài chừng trăm trượng!

Nam tử trung niên đột nhiên hợp chỉ điểm ra phía trước:

- Chém!

Oanh!

Nơi xa, thân thể của đầu giao long kia bị một kiếm này trực tiếp chém thành hai nửa, máu tươi uyển như thác nước đổ nghiêng xuống từ trên không.

Trên không đột nhiên yên tĩnh lại!

Lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên truyền đến từ sau lưng nam tử trung niên, mà đúng lúc này, bên trong Vạn Thú thành nơi xa, một thanh âm đột nhiên vang lên:

Diệp Huyền ở phía dưới cũng phải run lên, đầu óc một trận mê muội, hắn vội vàng phóng xuất kiếm ý bảo hộ bản thân.

- Thế hệ trước của yêu tộc, chỉ là mặt hàng như vậy?

Tiếng như chuông lớn, đinh tai nhức óc!

Nam tử trung niên mặt không biểu tình, chuôi kiếm từ chân trời nơi xa bay trở về trước mặt hắn, cứ lẳng lặng lơ lửng như vậy.

- Kiếm Huyền, đã lâu không gặp!

Yên lặng một chớp mắt, xung quanh Diệp Huyền và nam tử trung niên, xuất hiện hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ!

Nam tử trung niên nhìn về phía nội thành nơi xa, nội thành, một tên nam tử trung niên thân mặc áo bào trắng đột nhiên đi ra.

Nam tử trung niên nhìn lướt qua bốn phía:

Thấp nhất cũng là Chân Ngự Pháp cảnh!

- Dừng tay!

Nghe được hai chữ này, vẻ mặt của những cường giả yêu tộc xung quanh kia dồn dập biến đổi.

- Càn rỡ!

Đối với hai chữ này, cường giả thế hệ trước gần như là không ai không biết, bởi vì năm đó, hai chữ này đã từng danh chấn toàn bộ Thanh Thương giới!

Nam tử trung niên áo bào trắng mỉm cười:

Kiếm Huyền!

- Thú Vương, đánh hai chiêu?

Mà Kiếm Huyền, cũng là người Hộ Giới minh kiêng kỵ nhất!

- Vậy mau thả người đi!

Đệ nhất võ bảng Thanh Thương giới năm đó, một lần duy nhất Huyền môn không thể đạt được đệ nhất võ bảng, cũng bởi vì người này!

- Là Hộ Giới minh không dung được Thương Kiếm tông ta, không phải sao?

Kiếm Huyền!

Phía dưới, Diệp Huyền nhìn về phía Thú Vương:

- Người Hộ Giới minh thật sự kiêng kỵ, là người này, Thương Kiếm tông ngươi giao hắn ra, chẳng phải sự tình đã kết thúc sao? Ân, ít nhất là tạm thời kết thúc. Không phải sao?

Thú Vương lắc đầu, hắn chỉ chỉ Diệp Huyền cách đó không xa:

Thời đại kia, ngay cả tuyệt thế thiên tài của Huyền môn, cũng bị Kiếm Huyền Thương Kiếm tông này đè ép gắt gao!

Thú Vương mỉm cười:

- Kiếm Huyền, nói thực ra, Thương Kiếm tông ngươi thật sự muốn liều chết với Hộ Giới minh một lần?

Kiếm Huyền mặt không biểu tình:

Trên không, Kiếm Huyền lạnh lùng nhìn thoáng qua nam tử trung niên áo bào trắng:

Kiếm Huyền lãnh đạm nói:

- Ngươi ta đánh nhau, không có mười ngày mười đêm, không thể phân ra thắng bại, đánh cũng không có ý nghĩa gì.

Thú Vương lắc đầu cười một tiếng:

- Vị tiền bối này, ta có thể nói hai câu hay không a?

Thú Vương nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:

- Có thể, làm sao lại không thể!

Diệp Huyền cười nói:

- Nếu như Hộ Giới minh nhìn trúng thê tử của tiền bối, vì không chọc giận Hộ Giới minh, có phải ngươi sẽ hai tay dâng thê tử của bản thân cho Hộ Giới minh hay không a?

Thú Vương híp lại hai mắt, tay phải chậm rãi nắm chặt lại.

Lúc này, Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Thú Vương tiền bối, ngươi biết tôn nghiêm và cốt khí sao? Chúng ta sống trên đời, nếu không có tôn nghiêm và cốt khí, đây chẳng phải là cả con chó cũng không bằng?

Trên không, Kiếm Huyền nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì.

- Đại sư bá, động thủ đi! Về phần ta, ngươi không cần lo lắng, Hộ Giới minh cũng không giết nổi ta, huống chi một đám yêu tộc bọn hắn?

Cả Kiếm Huyền cũng nhìn về phía Diệp Huyền, tay phải Diệp Huyền nắm thật chặt kiếm trong tay:

Tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Huyền.

Nghe vậy, Thú Vương dừng bước.

- Động thủ!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Thú Vương giơ ngón tay cái với Diệp Huyền:

- Ngươi lợi hại, ngươi vô cùng lợi hại, vậy để ta rửa mắt mà đợi đi!

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Kiếm Huyền, cười nói:

- Nếu ngươi đã đích thân ra mặt, mặt mũi này khẳng định là phải cho! Thả người!

Theo mệnh lệnh của Thú Vương, rất nhanh, Thương Càng được mang ra ngoài, nhưng mà, lúc nhìn thấy Thương Càng, thần sắc của Diệp Huyền và Kiếm Huyền trực tiếp trở nên âm trầm.

Bởi vì giờ khắc này, khí tức của Thương Càng rất mỏng manh, không chỉ khí tức mỏng manh, cả đan điền cũng bị phá toái, hai tay bị chặt đứt tận gốc!

Nhìn thấy một màn này, Kiếm Huyền nhìn về phía Thú Vương, Thú Vương cười nói:

- Nếu ngươi muốn khiến Diệp Huyền bên cạnh ngươi đây cũng phải lưu lại giống như hắn, vậy ngươi cứ việc động thủ!

Vẻ mặt Kiếm Huyền âm lãnh đến đáng sợ, mà Thú Vương lại cười ha ha một tiếng, sau đó quay người rời đi.

Ngược lại, thổi ra chút da trâu này, cũng không có tổn thất gì!

Đối với Diệp Huyền mà nói, hắn và Hộ Giới minh đã là không chết không thôi, trước cứ mặc kệ có thể tận diệt Hộ Giới minh hay không, thế nhưng, nhất định phải có khí thế!

- Trên đời không việc khó, chỉ cần người quyết tâm! Chỉ cần Diệp Huyền ta không chết, sớm muộn sẽ có một ngày ta tận diệt Hộ Giới minh!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Ngươi rất có cốt khí, dám một thân một mình tới khiêu chiến Vạn Thú thành ta, nhưng mà, ngươi thật sự hiểu rõ Hộ Giới minh sao? Năm đó lúc Thương Kiếm tông ngươi đỉnh phong nhất, cũng chính là lúc vị Thương Giới kiếm chủ kia của các ngươi còn ở đây, nhưng cũng không thể diệt trừ Hộ Giới minh, huống chi là hiện tại?

Thú Vương khẽ cười cười:

Kiếm Huyền nhìn Diệp Huyền:

- Có sức tự vệ?

Diệp Huyền gật đầu:

- Có!

Kiếm Huyền khẽ gật đầu, hắn quay người nhìn về phía Thú Vương cách đó không xa:

- Ngươi phế một người thế hệ tuổi trẻ của Thương Kiếm tông ta, ta giết trăm người thế hệ tuổi trẻ của yêu tộc ngươi! Không, ta giết tuyệt thế hệ tuổi trẻ của yêu tộc ngươi!

Thanh âm vừa dứt, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang xông vào Vạn Thú thành.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Thú Vương đại biến:

- Càn rỡ!

Thanh âm vừa dứt, hắn vọt thẳng đến Kiếm Huyền.

Thế nhưng, Kiếm Huyền căn bản không muốn đánh với hắn, mục tiêu của hắn, là thế hệ tuổi trẻ của yêu tộc!

Giờ khắc này, Thú Vương có chút luống cuống, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn đột nhiên giận dữ hét lên:

- Diệt trừ Diệp Huyền kia!

Rất nhanh, hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ từ xung quanh nghiền ép thẳng đến phía Diệp Huyền.

Tại chỗ, Diệp Huyền mặt không biểu tình, không trốn cũng không động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận