Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3280: Nhân vật từ đâu tới

Lão Lý vội vàng bước đến chỗ khôi giáp nam tử, sau đó đưa hai mươi viên vĩnh sinh thánh tinh cho hắn ta.

Khôi giáp nam tử gật đầu, tỏ vẻ hai người có thể vào thành.

Lão Lý đưa Diệp Huyền vào thành xong, Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Đại Linh Thần Cung chắc chắn rất giàu có!"

Lão Lý nói: "Không phải giàu bình thường thôi đâu!"

Diệp Huyền mỉm cười, hắn liếc nhìn xung quanh. Không thể không nói, Cổ Thần thành thực sự rất phồn hoa, cường giả cũng cực kì nhiều!

Ở đây, cường giả Đăng Thiên cảnh mặc dù không nhiều như chó chạy ngoài đường, song cũng không hề ít!

Mười người thì ít cũng phải có hai, ba người là cường giả Đăng Thiên cảnh!

Cường giả Hư Vô cảnh thì nhiều không kể xiết!

Lão Lý mỉm cười: "Bình thường thì không được đâu, có điều cũng chẳng ai quản. Đương nhiên, tiền đề là không được gây ra động tĩnh quá lớn! Hơn nữa, nhiều người đánh mãi đánh mãi sẽ tiến vào Thời Gian Trường Hà! Dám gây chuyện trong thành thì không mấy ai đâu!"

Lão Lý vội đi theo.

Đánh nhau?

Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa xa.

Lúc này, lão Lý đột nhiên nói: "Diệp thiếu, hiện giờ ngươi muốn đi đâu?"

Đậu má!

Đúng là trung tâm của vũ trụ có khác!

Không lâu sau, Diệp Huyền tới trước một cửa hàng phồn hoa. Mà trước cửa hàng này có một nữ tử đang đối nghịch với một nam tử!

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc áy, phía xa bỗng truyền đến tiếng đánh nhau.

Hắn có phải khiêm tốn một chút không chỉ?

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Qua xem sao!"

Bên cạnh Diệp Huyền, lão Lý liếc nhìn cửa hàng sang trọng kia, đoạn bảo: "Thần Binh Các... vị cô nương này chắc là bị lừa rồi!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Ở đây còn có thể đánh nhau?"

Diệp Huyền nhìn lão Lý: "Sao ngươi lại nói vậy?"

Lúc trông thấy nữ tử ấy, Diệp Huyền lập tức sững sờ!

Thế mà lại gặp người quen ở đây!

Vẻ mặt lão giả bình tĩnh: "Dù thế nào thì hôm nay cô nương bắt buộc phải giải thích với Thần Binh Các chúng ta!"

Ở phía xa xa, một lão giả nhìn chằm chằm nữ tử: "Cô nương, ngươi làm vỡ thần vật của Thần Binh Các chúng ta, chẳng lẽ ngươi không định giải thích gì sao?"

Nữ tử đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi cứ đứng nhìn ta bị bắt nạt vậy hả?"

Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử. Mặc dù nữ tử này bị mọi người vây quanh, song vẻ mặt nàng vẫn bình tĩnh, không hề căng thẳng một chút nào.

Đạo Nhất!

Lão Lý lắc đầu: "Vị cô nương này vừa nhìn là biết mới đến Cổ Thần tinh vực, người như nàng ta chẳng khác gì những con dê béo trong mắt lũ gian thương! Hơn nữa, cô nương này còn xinh đẹp như vậy... E là không xong rồi! Thần Binh Các này lai lịch không vừa đâu!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không tin!"

Đạo Nhất nhìn hắn: "Ta nói ta đến tìm ngươi, ngươi tin không?"

Diệp Huyền không ngờ lại gặp nàng ở đây!

Diệp Huyền mỉm cười, hắn cũng không định ra tay mà khoác tay, chuẩn bị xem kịch vui!

Diệp Huyền cạn lời, hóa ra nàng đã nhận ra hắn!

Hắn bước tới trước mặt nữ tử, mỉm cười: "Không ngờ lại gặp ngươi ở đây!"

Nữ tử trước mắt này không phải ai khác mà chính là Đạo Nhất!

Nữ tử mỉm cười: "Ngươi buồn cười thật đấy, nếu như đã là thần vật thì làm vỡ được sao?"

Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay phải, ba cường giả Tuyệt Trần cảnh bèn xuất hiện phía sau nữ tử.

Lão giả nhìn nữ tử: "Vậy sao?"

Nữ tử nhếch miệng: "Ngươi chắc chắn muốn lừa ta hả? Ta cho ngươi hay, lai lịch của ta không đơn giản đâu!"

Đạo Nhất mỉm cười, nàng đang định nói chuyện thì lúc này, lão giả kia đột nhiên nhìn Diệp Huyền: "Các hạ định ra mặt hả?"

Diệp Huyền nhìn lão giả, hắn mỉm cười: "Ta là một người coi trọng đạo lí, ban nãy ngươi nói bạn ta làm vỡ thần vật của Thần Binh Các các ngươi, không biết thứ thần vật đó là gì?"

Lão giả chỉ bảo: "Sao nào, ngươi định bồi thường à?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Đương nhiên! Làm vỡ đồ phải bồi thường, đây chẳng phải chuyện dĩ nhiên sao?"

Lão giả nhìn Diệp Huyền, hắn ta xòe tay ra, trong tay hắn ta là một đống mảnh vỡ, trông có vẻ như là của một bình hoa.

Lão giả nói: "Đây là Thượng Cổ Thần Bình, trị gái chục vạn viên vĩnh sinh thánh tinh. Thái độ của ngươi tốt như vậy nên giảm giá cho ngươi đấy, trả chín vạn vĩnh sinh thánh tinh là được!"

Chín vạn vĩnh sinh thánh tinh!

Nghe vậy, mọi người bèn lắc đầu!

Cái thứ này còn chẳng đáng một viên vĩnh sinh thánh tinh, rõ là lừa gạt!

Có điều không một ai lên tiếng, bởi lẽ rõ ràng hai người Diệp Huyền là người từ bên ngoài đến!

Diệp Huyền liếc nhìn Thượng Cổ Thần Bình, sau đó nghiêm túc nói: "Quả nhiên là một thứ đồ tốt!"

Nói đoạn, hắn quay đầu nhìn Đạo Nhất: "Ngươi cũng thật là, sao lại làm vỡ thứ đồ trân quý của người ta như vậy, quá bất cẩn rồi!"

Đạo Nhất chớp mắt: "Thế phải làm sao bây giờ?"

Mẹ kiếp bị điên hả?

Ra ngoài mang theo một Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai ư!

Diệp Huyền xòe tay ra, Linh Sơ bèn xuất hiện trên tay hắn.

"Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!"

Có người hô lên.

Rất nhanh sau đó, sắc mặt tất cả mọi người bèn thay đổi!

Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!

Thiếu niên này lại có Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền Thần giai!

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt kinh sợ!

Hắn là nhân vật từ đâu tới vậy?

Trước mặt Diệp Huyền, lão giả kia cũng lập tức tái mặt!

Lão giả nhìn Diệp Huyền: "Thứ gì?"

Diệp Huyền quay đầu nhìn lão giả: "Ta thấy chín vạn vĩnh sinh thánh tinh quá ít! Thế này đi, ta cho ngươi một thứ tương đương, ngươi thấy có được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận