Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 423: Ngươi Cũng Từ Thanh Châu Trốn Tới Sao?

Trong điện, sau khi hắc y nhân rời đi, Khô Minh Hư lập tức thở nhẹ một hơi, hiện tại, hắn vẫn còn vô cùng rung động.

Thương Giới kiếm chủ!

Hắn không nghĩ tới, Thương Giới kiếm chủ lại còn sống, không chỉ còn sống, lại còn trở lại Thanh Thương giới.

Hiện, Khô Minh Hư hắn lại có chút vui mừng, vui mừng vì không hạ tử thủ với Diệp Huyền, nếu không, kẽ xui xẻo không chỉ có Hộ Giới minh, mà còn có cả Ma tông của hắn.

Khô Minh Hư trở lại trên ghế, nói khẽ:

- Sau này làm việc, nhất định phải chú ý cẩn thận mới được!

Hắc y nhân lặng yên rời Ma tông, không kinh động bất luận kẻ nào.

Trong núi, hắc y nhân dừng lại, lột bỏ hắc y…

Tình huống này, Khô Minh Hư tuyệt không dám ra tay. Bởi trong tiềm thức, Khô Minh Hư đã coi hắn là lão quái vật đầy kinh khủng.

Không tiếp tục nghĩ nhiều, Diệp Huyền quay người rời đi, mục tiêu lần này của hắn, là Trung Thổ Thần Châu.

Mà hắn, đã cược thắng!

Giờ, hắn đã có thể an tâm đi Thanh châu, bởi Khô Minh Hư sẽ thay hắn bảo vệ Ninh quốc cùng Đại Vân đế quốc thật tốt.

Không thể không nói, vừa rồi tới Ma tông, vẫn là vô cùng mạo hiểm.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên giường, suy nghĩ.

Hắc y nhân kia, đương nhiên chính là Diệp Huyền!

Một hồi sau, Diệp Huyền lên thuyền tới Trung Thổ Thần Châu.

Nếu Khô Minh Hư xuất thủ với hắn, vậy hắn nhất định sẽ lộ! Mà hắn, đang đánh cược, cược Khô Minh Hư không dám ra tay!

Diệp Huyền hiện tại, cũng thầm thở dài một hơi.

Mặc dù thành công lừa Khô Minh Hư, nhưng hắn vẫn có chút hoảng. Trong lúc đó, nếu có bất kỳ sai lệch, hắn nhất định sẽ bị vây công. Có điều còn tốt, hắn thành công lừa Khô Minh Hư.

Phải biết, Trung Thổ Thần Châu là địa bàn của Hộ Giới minh, mà Hộ Giới minh đã mọc thâm căn cố đế ở đây, bất kể là thực lực, hay là sức ảnh hưởng, đều vô cùng mạnh mẽ. Nếu như hắn đối cứng với Hộ Giới minh, nhất định sẽ phải chịu thua thiệt!

Hắn lợi dụng Hỗn Độn chi khí ẩn nấp khí tức, Khô Minh Hư hoàn toàn không nhìn ra sâu cạn, không chỉ không nhìn ra sâu cạn, mà còn không cả cảm giác được hắn tồn tại.

Muốn cứng, nhưng không thể tùy tiện cứng.

Trên vân thuyền, phòng nhỏ.

Lần này, mục tiêu của Hộ Giới minh không phải Diệp Linh, mà là Diệp Huyền hắn. Nếu hắn tới Trung Thổ Thần Châu, xử lý chuyện này không thích đáng, sẽ không chỉ không giúp được muội muội, ngược lại còn có thể ném bản thân vào đó.

Có điều chuyện này cũng bình thường, bởi thực lực Trung Thổ Thần Châu, xác thực vượt xa Thanh châu cùng Thương Lan châu.

Thanh Thương giới có tam châu, Trung Thổ Thần Châu, Thanh châu, Thương Lan châu. Kỳ thực, tam châu tương liên, nhưng khoảng cách lại quá xa, mặc dù có liên hệ nhất định, nhưng có ngăn cách nhất định.

Nhất môn, nhất kiếm, nhất mạch!

Thời gian trôi qua từng chút một, vân thuyền đã rời khỏi Vạn Khâu sơn, đi tới trên một vùng biển mờ mịt.

Nhất mạch, chính là Vạn Thú sơn mạch, tại Thanh Thương giới, có một nhóm Yêu thú cường đại, đám Yêu thú này, đều ở Vạn Thú sơn mạch.

Nhất định phải có kế hoạch chu toàn!

Dù sao cũng phải nói, ở Trung Thổ Thần Châu, Hộ Giới minh cũng không thể một nhà độc đại.

Dù Hộ Giới minh, cũng phải kiêng dè Vạn Thú sơn mạch này không thôi!

Mà thực lực chân thực của Vạn Thú sơn mạch, vẫn luôn là một điều bí ẩn.

Trong thời gian này, Diệp Huyền một mực nghiên cứu Trung Thổ Thần Châu, để hiểu rõ Trung Thổ Thần Châu, hắn đặc biệt mua một bộ Trung Thổ Thần Châu sử từ Túy Tiên lâu.

Nhất môn là Huyền môn, thế lực thần bí nhất Trung Thổ Thần Châu, còn thần bí hơn cả Hộ Giới minh, không ai biết vị trí tổng bộ của tông môn này ở đâu, các đời Yêu Nghiệt bảng đệ nhất, đều tự xưng là người huyền môn.

Nhất kiếm, chính là Thương Kiếm tông, thời điểm Thương Kiếm tông huy hoàng nhất, tự nhiên là khi Thương Giới kiếm chủ còn tồn tại, lúc đó, Thương Kiêm tông chính là thế lực mạnh nhất Thanh Thương giới, dù là Hộ Giới minh cũng bị đè éo không thở nổi!

Mặc dù Thương Giới kiếm chủ đã không còn, nhưng vẫn không có bất cứ thế lực nào dám xem nhẹ Thương Kiếm tông.

Nguyên nhân chủ yếu là Trung Thổ Thần Châu, bởi Trung Thổ Thần Châu có văn minh Võ đạo phát triển nhất, trong mắt tu sĩ Trung Thổ Thần Châu, bất kể là Thanh châu hay Thương Lan châu, kỳ thực đều thuộc về chốn man di.

Mà hạ giới, có mấy thế lực cường đại, dù là Hộ Giới minh cũng không dám tùy tiện đắc tội.

Đơn giản mà nói, chỉ là một chỗ ở!

Mà Trung Thổ Thần Châu, chia thành thượng giới cùng hạ giới, không phải nói người thượng giới nhất định mạnh hơn hạ giới, bởi một số thế lực dù ở thượng giới, là nhờ từng có tổ tiên mạnh mẽ, mở ra được một giới.

Trong phòng, Diệp Huyền thu tư liệu, trầm tư một hồi, liền bắc đầu tu luyện.

Hiện hắn đã đạt tới Vạn Pháp cảnh, điều hắn cầm làm, chính là trước khhi tới Trung Thổ Thần Châu, đạt tới Vạn Pháp cảnh thực sự.

Muốn đạt tới Vạn Pháp cảnh thực sự, phải học cách vận dụng không gian. Hắn có Không Gian đạo tắc, muốn làm được việc này, cũng không khó.

Thời gian kế tiếp, mượn Không Gian đạo tắc lĩnh ngộ không gian, mặc dù hắn có thể dùng Không Gian đạo tắc để vận dụng không gian, thậm chí là lợi dụng không gian phân giải, nhưng đây là năng lực của Không Gian đạo tắc, không phải năng lực của hắn!

Điều hắn cần làm, là không cần dùng Không Gian đạo tắc, cũng có thể vận dụng không gian, cuối cùng là dùng không gian phân giải!

Có thể nói, Không Gian đạo tắc là sư phụ tốt nhất của hắn, ít nhất trước khi đạt tới Ngự Pháp cảnh chân chính, sẽ như vậy.

Hai ngày sau, vân thuyền đi tới một vùng đảo.

Lúc này, một thanh âm vang lên:

- Chư vị, trước mặt là Thiên Vân đảo, đảo này có dong binh hải tặc ẩn hiện, mong các vị cẩn thận.

Đúng lúc này, Diệp Huyền bước ra khỏi phòng, mỗi lúc giữa trưa, hắn đều ra ngoài phơi nắng. Lúc này, hắn cũng không dùng diện mạo thật, mà mặc một bộ hôi bào, toàn thân được hôi bào bao phủ.

Chuyện Hộ Giới minh truy nã hắn, đã không phải bí mật gì, mặc dù hắn không sợ phiền phức, nhưng cũng không muốn gây chuyện.

Vẫn là khiêm tốn một chút thì hơn!

- Không biết Diệp Huyền kia làm gì mà đắc tội Hộ Giới minh, lại khiến Hộ Giới minh phát lệnh truy nã, cũng chính bởi lệnh truy nã này, mới khiến Ma tông Quỷ tông cùng vô số tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tràn tới Thanh châu. Diệp Huyền này, dù có chết mười vạn lần, cũng khó giải được tội!

Nam tử cầm quạt xếp, gõ gõ lòng bàn tay, ánh mắt nén giận:

Diệp Huyền: “…”

- Trốn?

Diệp Huyền quay đầu nhìn nam tử, có chút không hiểu.

Nam tử khẽ lắc đầu:

- Thanh châu hiện tại đã gần như triệt để luân hãm. Rất nhiều thế lực, cá nhân có thực lực đều nghĩ cách rời Thanh châu, tới Trung Thổ Thần Châu. Dù sao, Thanh Thương giới hiện tại cũng chỉ còn mỗi Trung Thổ Thần Châu là tương đối bình tĩnh.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, có chút hiểu rõ.

Loạn thế xuống, những phú hào, đại tộc mặc dù không thể phản kháng, nhưng lại có năng lực chạy trốn. Như hai người trước mắt này, không phú thì cũng quý.

Bất cứ lúc nào, kẻ bi thảm nhất vẫn chỉ là nhân vật tầng dưới chót.

Lúc này, nam tử đột nhiên nói:

- Kỳ thực, Thanh châu chúng ta biến thành như vậy, chủ yếu là vì Diệp Huyền kia!

- Huynh đài cũng từ Thanh châu trốn tới?

Nam tử đánh giá nhìn Diệp Huyền, cười nói:

Lúc này, một nam một nữ đi tới bên cạnh Diệp Huyền, nam tử mặc một bộ bạch bào, tay cầm ngọc phiến, phong độ nhẹ nhàng. Mà nữ tử thì mặc một bộ thanh y, dung mạo thanh tú, điềm tĩnh thanh nhã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận