Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3062: Ngươi đang làm khó ta đấy

Di tích!

Diệp Huyền liếc nhìn về phía xa xa, quyết định tới đó một chuyến!

Di tích được Khai Thiên tộc coi trọng như vậy, chắc chắn không hề bình thường.

Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Tiểu gia hỏa, thế giới này rất lớn, không chỉ có dị duy nhân, ngươi..."

Nói đoạn, hắn ta lắc đầu: "Thôi. Không nói mấy cái này nữa!"

Diệp Huyền có hơi bất lực: "Có gì không thể nói sao?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Giờ thực lực của ngươi quá yếu, có vài chuyện nói với ngươi thì ngươi cũng không hiểu."

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Cha này, ngươi cũng có thời trẻ nhỉ?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Không hỏi nữa hả? Nếu ngươi muốn tìm hiểu thật thì ta cũng có thể nói cho ngươi!"

Đúng lúc ấy, một nữ tử đột nhiên xuất hiện ở chỗ cách mấy người Diệp Huyền không xa.

Thanh sam nam tử lắc đầu cười: "Cũng không phải ta muốn đả kích ngươi mà là hiện giờ với thực lực này của ngươi, có nhiều chuyện ngươi tốt nhất không nên tiếp xúc."

Thanh sam nam tử gật đầu, mỉm cười: "Được!"

Thanh sam nam tử không đáp lời.

Đây là cảm nhận đầu tiên của Diệp Huyền!

Thanh sam nam tử sững sờ, sau đó nói: "Đương nhiên!"

Nữ tử này mặc trường bào màu trắng, tóc dài xõa vai, hai tay giấu trong tay áo.

Diệp Huyền mỉm cười, hắn không nói gì nữa.

Diệp Huyền lại bảo: "Hồi ngươi còn trẻ có phải ngươi cũng yếu không?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Hiện giờ ta chỉ muốn nâng cao bản thân!"

Đây là một nữ tử khiến người ta liếc mắt thôi cũng không thể quên được!

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Nữ tử nhìn thanh sam nam tử, khẽ hành lễ: "Tiền bối!"

Đẹp!

Nữ tử này có làn da rất trắng, nhất là hai đôi mắt vừa to vừa long lanh, như thể có thể hút người ta vào bên trong vậy.

Nghe vậy, A Mộc Liêm sững sờ, sau đó vẻ mặt nàng sầm xuống.

A Mộc Liêm lại hành lễ: "Hôm nay có duyên gặp được tiền bối, mong tiền bối chỉ điểm vài điều, Mộc Liêm cảm kích vô cùng!"

Diệp Huyền thấy hơi gượng gạo: "Cha này, mặc dù ta thấy mình rất ưu tú, nhưng khi đối mặt với người ngoài, ngươi vẫn nên nói năng uyển chuyển chút thì hơn! Ta cũng cần sĩ diện..."

Mục lão chắp tay với thanh sam nam tử: "Dương huynh, đây là A Mộc Liêm, nàng ta hay tin Diệp tiểu hữu muốn dùng Thánh Địa nên ra ngoài trước!"

Vẻ mặt của Mục lão cũng hiện vẻ bối rối!

Lúc này, Mục lão cũng xuất hiện.

Lúc này, thanh sam nam tử bước đến trước mặt A Mộc Liêm. Hắn ta quan sát nàng, đoạn cười nói: "Cô nương, nhìn cho kĩ!"

A Mộc Liêm nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng.

Dương huynh gì cũng tốt, chỉ là thỉnh thoảng hơi mặt dày thôi!

Thanh sam nam tử mỉm cười, sau đó nhìn A Mộc Liêm: "Đa tạ!"

Thanh sam nam tử cười lớn: "Ưu tú thì là ưu tú, uyển chuyển làm gì chứ? Ta cho ngươi hay, cha ngươi là nam nhân ưu tú số một thiên hạ, ngươi là số hai thiên hạ, cha con chúng ta là những nam nhân ưu tú nhất trong vũ trụ!"

Mọi người: "..."

Nhị Nha đột nhiên kéo Tiểu Bạch sang một bên, nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, tỏ vẻ ta không quen biết hai tên này...

Thanh sam nam tử quan sát đối phương và cười nói: "Ta không thể chỉ điểm cho ngươi!"

Thanh sam nam tử cười ha ha: "Một tiểu nữ hài thông minh, ưu tú như con trai ta vậy!"

A Mộc Liêm lập tức hành lễ: "Mời tiền bối ra tay!"

Thanh sam nam tử cười nói: "Có điều, ta có thể để ngươi cảm nhận lớn mạnh là gì!"

Nói đoạn, hắn ta bỗng nhiên xuất kiếm!

Một đường kiếm nhắm thẳng vào giữa trán A Mộc Liêm!

Một đường kiếm rất đơn giản!

Không có kiếm khí!

Không có kiếm ý!

Đến một chút kiếm quang cũng không có!

Tuy nhiên, một đường kiếm đơn giản như vậy thôi cũng khiến sắc mặt A Mộc Liêm lập tức thay đổi. Nàng muốn phản kháng, tuy nhiên lúc này trong đầu nàng lại có một suy nghĩ!

Không thể địch lại được!

Đường kiếm này là không thể địch lại được!

Nói đoạn, hắn ta bèn phất tay phải, mọi người lập tức biến mất

Thanh sam nam tử trừng mắt nhìn nàng: "Không được!"

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên hỏi: "Dương ca, chúng ta có thể đi chơi không?"

Thanh sam nam tử mỉm cười: "Đi!"

Mục lão đột nhiên cười nói: "Dương huynh, chúng ta đi uống vài ly nhé?"

Diệp Huyền vỗ mông, đoạn biến mất ở phía xa xa.

Diệp Huyền: "..."

A Mộc Liêm liếc nhìn Diệp Huyền, nàng gật đầu: "Đương nhiên rồi! Diệp công tử, mời đi theo ta!"

Nói đoạn, nàng bèn quay người đi về phía xa xa.

Diệp Huyền nhìn thanh sam nam tử: "Cha này, ngươi đang làm gì vậy?"

Thanh sam nam tử cười khà khà: "Tiểu tử, nha đầu này không tồi đó, ngươi phải nắm bắt cơ hội đó nha!"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Cha, ngươi đang làm khó ta đấy!"

Thanh sam nam tử lấy làm lạ: "Làm khó gì chứ?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Từ trước đến nay toàn là nữ tử theo đuổi ta, giờ ngươi bảo ta đi theo đuổi nữ tử..."

Thanh sam nam tử đột nhiên đá một cú vào mông hắn, cười mắng: "Ngươi bớt bớt cho lão tử, mau cút!"

Thanh sam nam tử liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta nói: "Cô nương, con trai ta không quen thuộc Thánh Địa của các ngươi lắm, không biết cô nương có thể dẫn hắn đi làm quen một chút không?"

Một lát sau, A Mộc Liêm mở mắt, nàng khẽ hành lễ: "Đa tạ tiền bối!"

Thanh sam nam tử thu kiếm lại, hắn ta cười, không lên tiếng.

Kiếm còn cách trán nàng khoảng nửa thước thì dừng lại.

A Mộc Liêm chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Chắc chắn sẽ chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận