Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3230: Thứ hèn nhát

Thấy Gia Hòa mời Diệp Huyền, mấy người Nguyên Yếm cũng nhìn Diệp Huyền!

Diệp Huyền mỉm cười: "Được!"

Thấy hắn đồng ý, Gia Hòa lập tức mỉm cười.

Gia Nguyên ở bên cạnh muốn nói gì đó song hắn ta lại do dự.

Nguyên Yếm liếc nhìn: "Đi thôi!"

Nói đoạn, đoàn người bèn đi về phía tường thành.

Diệp Huyền và Gia Hòa cũng đi theo.

Diệp Huyền, Gia Hòa và mấy người Gia tộc đi phía cuối cùng. Gia Hòa chỉ vào Nguyên Yếm: "Hắn ta là thiên tài ưu tú nhất của Nguyên tộc, nghe nói mười mấy năm trước hắn ta đã đạt tới Hư Vô cảnh đỉnh phong, thậm chí có lời đồn hắn ta đã đạt tới Bán Bộ Đăng Thiên cảnh rồi!"

Nói đoạn, nàng dừng lại một chút rồi tiếp tục: "Người này cũng lợi hại lắm, bởi vì hắn ta là Hư Vô cảnh! Hơn nữa hắn ta có thể tu luyện đến Hư Vô cảnh bằng thân thể ấy, phải nói ý chí của hắn ta lớn đến mức nào!"

Khiêm tốn!

Diệp Huyền nhìn nam tử bên cạnh Nguyên Hưu, nam tử này trông có vẻ gầy gò, sắc mặt còn hơi tái.

Gia Hòa gật đầu: "Không! Hắn ta luôn vô dục vô cầu, nếu không phải lần này Thú Yêu tộc tấn công thì e là hắn ta còn chẳng xuất hiện trước mặt thế nhân! Đây là một người rất khiêm tốn!"

Mặc dù người này chưa đạt đến Đăng Thiên cảnh nhưng chắc chắn có thực lực chiến đấu với cường giả Đăng Thiên cảnh!

Nguyên Thanh cũng cười.

Diệp Huyền liếc nhìn Nguyên Yếm. Khí tức của cái tên Nguyên Yếm này nồng hậu, là một cường giả Hư Vô cảnh thực sự!

Diệp Huyền liếc nhìn Nguyên Thanh. Lúc này, Nguyên Thanh bỗng quay đầu nhìn hắn.

Gia Hòa lại chỉ vào hắc y nam tử bên cạnh Nguyên Yếm: "Hắn ta tên là Nguyên Hưu, cũng là một trong những thiên tài của Nguyên gia, là một trong những người cạnh tranh vị trí thế tử! Hắn ta cũng yêu nghiệt lắm, nhưng mà vẫn thấp hơn Nguyên Yếm một bậc!"

Giống như Kiếm Si vậy!

Diệp Huyền nói: "Hắn ta cũng đang cạnh tranh vị trí thế tử sao?"

Nam tử liếc nhìn hắn, ánh mắt hiện vẻ ngạc nhiên. Sau đó, hắn ta cũng gật đầu chào hỏi!

Gia Hòa nói: "Nguyên Thanh! Hắn ta cũng là thiên tài siêu cấp, nhưng từ nhỏ đã lắm bệnh, dù Nguyên tộc đã điều động vô số thiên tài địa bảo cũng vô dụng!"

Gia Hòa bên cạnh Diệp Huyền nói: "Người vừa chào ngươi là người yêu nghiệt nhất trong lớp trẻ ở Tiêu tộc, tên Tiêu Quyết!"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, coi như chào hỏi!

Một hoa bào nam tử bên cạnh hắn ta cũng đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyền.

Diệp Huyền lấy làm lạ: "Tại sao?"

Gia Hòa nói: "Thông thường hay có mấy thú yêu đến quấy nhiễu và đánh úp, chúng ta đi tuần tra cái đám ấy!"

Nữ nhân này thực sự cho rằng hắn có thể hủy diệt vũ trụ chỉ bằng một đường kiếm...

Gia Hòa gật đầu: "Đúng vậy!"

Gia Hòa quay đầu nhìn: "Có khí tức của thú yêu!"

Diệp Huyền nhìn Gia Hòa, hắn mỉm cười: "Gia tộc là ngươi, đúng không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Xem ra bọn họ nhắm chúng ta rồi!"

Gia Hòa trầm giọng nói: "Cẩn thận, trong Thú Yêu tộc có một nhóm sát thủ thần bí. Đám thú yêu này giỏi tập kích lắm. Lần nào giao chiến chúng ta cũng có nhiều người chết trong tay họ!"

Diệp Huyền gật đầu, vừa nãy hắn cảm nhận được có một luồng khí tức xoẹt qua xung quanh, tốc độ cực kì nhanh!

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó hắn liếc nhìn xung quanh: "Chúng ta đi tuần tra gì thế?"

Mẹ kiếp, lần sau hắn thực sự không được chém gió bừa nữa.

Đúng lúc ấy, Nguyên Yếm ở phía xa đột nhiên dừng lại.

Gần như cùng lúc đó, Diệp Huyền cũng chau mày.

Nói đoạn, nàng do dự một lát rồi bảo: "Diệp công tử, tí nữa ngươi đừng xuất kiếm bừa nhé!"

Thôi xong!

Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại!

Gia Hòa nghiêm túc nói: "Kiếm của ngươi có uy lực quá lớn, ta sợ ngươi sẽ phá hỏng cả Thiên Sơn trường thành!"

Gia Hòa gật đầu, nàng đang định nói thì đúng lúc ấy, Nguyên Yếm ở phía xa xa đột nhiên biến mất!

Diệp Huyền lập tức quay đầu, cách đó mười trượng, không gian đột nhiên đen sì. Ngay sau đó, một nam tử bước ra!

Là Nguyên Yếm, mà trong tay hắn ta có một cái đầu thú yêu đẫm máu!

Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta, người này chắc chắn có thực lực chiến với Đăng Thiên cảnh!

Nếu như đạt tới Đăng Thiên cảnh thì e là người cùng đẳng cấp với hắn ta khó có thể là đối thủ của hắn ta lắm!

Nguyên Hưu ở bên cạnh khẽ cười: "Thực lực đại ca ghê gớm quá!"

Nguyên Thanh khẽ gật đầu, hắn ta chẳng nói gì cả!

Nguyên Yếm vứt cái đầu đi, sau đó quay lại trên tường thành, đoàn người lại tiếp tục!

Còn Diệp Huyền thì quay đầu nhìn, hắn nhíu mày.

Lúc này, Gia Hòa hỏi: "Sao thế?"

Diệp Huyền thu hồi ánh mắt, hắn mỉm cười: "Cẩn thận chút!"

Gia Hòa trầm giọng nói: "Còn thú yêu sao?"

Nam tử này có cơ thể giống nhân loại, tuy nhiên ngũ quan lại xấu xí vô cùng.

Lúc này, không gian trước mặt Nguyên Yếm đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, một nam tử bước ra trước mặt hắn ta!

"Ha ha!"

Gia Hòa vội lắc đầu: "Không không! Ngươi đừng xuất kiếm! Uy lực của kiếm của ngươi lớn lắm, sẽ phá hỏng nơi này mất!"

Diệp Huyền: "..."

Gia Hòa đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, Nguyên Yếm phía trước lại dừng lại. Hắn ta quay đầu, nhíu mày.

Rất rõ ràng, hắn ta cũng cảm nhận được rồi!

Nguyên Yếm khẽ nhón chân phải, cả người hắn ta lập tức biến mất.

Uỳnh uỳnh!

Phía ngoài tường thành, không gian đột nhiên bùng nổ. Ngay sau đó, một hắc ảnh liên tiếp lùi về phía sau, thế nhưng lùi mãi lùi mãi, hắc ảnh lại biến mất.

Lúc này, Nguyên Yếm cũng bước ra từ không gian đổ vỡ đó!

Sắc mặt Nguyên Yếm bình tĩnh vô cùng: "Thứ hèn nhát!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Đối phương kì diệu lắm, ta không mò được vị trí cụ thể, trừ phi xuất kiếm..."

Gia Hòa nhìn hắn: "Có biết đối phương đang ở đâu không?"

Diệp Huyền gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận