Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 726: Đối Chiến Thánh Chủ

Dị vực.

Sau khi Vị Ương Thiên rời đi, Diệp Huyền vội gọi Đế Khuyển ra, sau đó kéo nhau chạy đi!

Hắn đã cảm nhận được Vị Ương Thiên rời đi, nếu tiếp tục ở lại, vậy chẳng khác nào chờ chết!

Mặc dù Đế Khuyển còn có chút không nỡ, nhưng Diệp Huyền cũng không chièu nó, cưỡng ép kéo nó đi.

Nhưng hắn lại bi kịch phát hiện, không gian chi môn mà Vị Ương Thiên xé không gian tạo cho hắn đã biến mất không thấy!

Không thấy!

Trở về thế nào đây?

Diệp Huyền ngẩn người.

Thanh âm vừa dứt, nàng vung tay phải lên, không gian trực tiếp nứt ra, sau đó cùng Diệp Huyền bước qua.

- Vị Ương…

Vị Ương Thiên lạnh lùng nhìn qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền hơi do dự, hỏi:

Diệp Huyền cười ngượng:

- Người mà ta gặp ở Thanh Thương giới, là ngươi, đúng không?

Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện, người tới chính là Vị Ương Thiên, Vị Ương Thiên nhìn qua Diệp Huyền:

Vị Ương Thiên không chút biểu tình.

- Chờ, chờ ngươi cùng đi!

- Còn chưa đi?

Rất nhanh, Diệp Huyền cùng Đế Khuyển với Vị Ương Thiên bắt đầu xuyên qua không gian.

Diệp Huyền đang muốn nói thêm, Vị Ương Thiên đột nhiên hỏi:

- Nói hươu nói vượn!

- Món bảo vật kia đã nhận ngươi làm chủ?

Diệp Huyền nói:

Vị Ương Thiên không nói.

- Ta biết!

- Ngươi có biết, hiện có bao nhiêu người đang có ý với nó không?

Mà hiện tại, kẻ trên tầng thứ năm cũng không phải người hiền gì, không chừng một ngày nào đó, hắn cứ thế lặng yên bốc hơi khỏi thế giới này!

- Đúng vậy!

- Bảo vật này, là phúc cũng là họa, hơn nữa còn là đại họa. Nếu những người kia biết rõ nội tình của nó, đánh chết bọn hắn cũng không dám tới cướp.

Diệp Huyền gật đầu:

Tóm lại, hắn có thể sống tới hiện tại, toàn con mẹ nó là do có người đứng sau bảo bọc và nhờ may mắn!

Trừ đó ra, tháp này còn từng chấn động mấy lần, nếu không phải có ba thanh kiếm trên đỉnh tháp trấn áp, hắn cũng đã sớm bốc hơi!

Từ đầu tới giờ, từ đại thần tầng hai, Giản Tự Tại tầng bốn… một người một thú này không giết hắn, đều là do có nữ tử váy trắng, đặc biệt là đại thần tầng hai, tên này vốn thực sự muốn giết hắn!

Vị Ương Thiên nhìn Diệp Huyền:

Vị Ương Thiên nhìn Diệp Huyền:

- Vì sao?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Diệp Huyền cười khổ:

Bảo vật này mang tới cho hắn rất nhiều chỗ tốt, nhưng tương tự cũng mang tới rất nhiều chỗ xấu, nếu không phải có nữ tử váy trắng trấn áp, hắn sớm đã biến mất dưới tay mấy tên trong tháp!

- Nói thật lòng, ta cũng thực không muốn cái thứ này!

Nói tới đây, hắn khẽ lắc đầu:

Mặc dù chuyện này thực sự rất đả kích, nhưng sự thực vốn như thế!

Vị Ương Thiên nói khẽ:

- Tháp này không thuộc về thế giới này?

Diệp Huyền gật đầu:

- Không phải đồ của Vị Ương Tinh vực chúng ta, nhưng đến cùng là tới từ đâu, ta cũng không biết!

Vị Ương Thiên nhìn qua Diệp Huyền, sau đó nhìn sang Đế Khuyển:

- Người là Yêu thú trong Vô Gian luyện ngục?

Đế Khuyển nhìn qua Vị Ương Thiên, khẽ gật.

Đối với Vị Ương Thiên, nó vẫn tương đối tôn trọng, bởi Vị Ương Thiên rất mạnh, hiện nó không đánh lại!

Diệp Huyền trực tiếp nhảy lên lưng Đế Khuyển, Đế Khuyển trực tiếp xông ra ngoài, tốc độ cực nhanh.

- Lên đi!

Đế Khuyển đột nhiên nói:

Diệp Huyền tăng tốc độ, rất nhanh đã nghe được từng tiếng nổ vang từ sau truyền tới.

Xuyên qua không gian, với hắn hiện tại vẫn có chút cố sức, có điều còn tốt, có Không Gian đạo tắc, hắn còn miễn cưỡng làm được!

Trong vết nứt không gian, Diệp Huyền hơi chút do dự, sau đó lập tức quay người chạy vội.

Nam tử trung niên mỉm cười:

- Vị Ương cung chủ, đã lâu không gặp!

Vị Ương Thiên lãnh đạm nói:

- Mạc Thiên Hành, ngươi muốn cản ta sao?

Mạc Thiên Hành mỉm cười:

- Đúng vậy, mời cung chủ chỉ giáo!

Thanh âm vừa dứt, hắn mở tay bấm quyết, một tấm hắc kính xuất hiện, miệng mặc niệm một đoạn chú ngữ. Cùng lúc, Vị Ương Thiên đột nhiên vỗ ra một chương, đẩy Diệp Huyền bay xa.

Diệp Huyền sửng sốt, thanh âm Vị Ương Thiên đã vang lên trong đầu:

- Lập tức trở về Táng Thiên trường thành.

Vị Ương Thiên còn muốn nói thêm, lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn trước, trước mặt không xa, đã thấy một nam tử trung niên xuất hiện, có điều nam tử trung niên này chỉ là hư ảnh, không phải bản thể!

Diệp Huyền gật nhẹ, hắn biết, người Vị Ương Thiên nói hẳn chính là Minh Vương!

- Ngươi đã gặp hắn?

Nói xong, nàng nhìn sang Diệp Huyền:

- Năm đó ta đã từng tới Vô Gian luyện ngục, trong chỗ sâu nhất kia, có một linh hồn mạnh mẽ cư trú...

Vị Ương Thiên nói:

Đế Khuyển nói:

- Tiểu tử, đám người này có vẻ muốn ngăn cản phân thân của nàng trở về!

Diệp Huyền gật đầu:

- Phân thân của nàng không thể về, thực lực bản thể hẳn sẽ không thể đạt tới đỉnh phong! Mục đích của bọn hắn chính là như vậy!

Nói tới đây, hắn hơi trầm xuống:

- Mục tiêu công khai của bọn hắn là ta, nhưng thực ra là vì kiềm chế nàng, lần này, là ta liên lụy tới nàng!

Đế Khuyển nói:

- Sao ngươi quen biết nàng?

Diệp Huyền nói:

- Quen từ hạ giới!

Đế Khuyển hơi chút trầm mặc:

- Ta phát hiện, mặc dù thực lực của ngươi yếu như gà, nhưng những người ngươi biết đều rất cường đại! Tiểu tử, có phải kiếp trước ngươi là tuyệt đế đại năng, cho nên kiếp này mới có phúc duyên tốt như vậy?

Diệp Huyền: “…”

Lúc này, tiểu hoa đột nhiên nói:

- Kỳ thực, tiểu chủ có rất nhiều ưu điểm.

Diệp Huyền vội nói:

- Đừng đừng nói, ta không muốn nghe!

Tiểu Hồn nghi hoặc:

- Vì sao? Ta cảm thấy mặc dù tiểu chủ có chút yếu đuối nhưng đối với người thân bằng hữu đều vẫn rất tốt. Có điều… da mặt quá dày, dày tới mức ta không biết nên hình dung thế nào nữa!

Diệp Huyền: “…”

- Ha ha…

Đế Khuyển đột nhiên phá lên cười.

Diệp Huyền đang muốn nói, đã thấy Đế Khuyển đột nhiên dừng lại, trước mặt không xa, đã thấy một nam tử trung niên mặc bạch bào, người này, chính là thánh chủ kia.

Thánh chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói, đã thấy Diệp Huyền chỉ về trước:

- Chơi hắn!

Thanh âm Diệp Huyền vừa hạ xuống, Đế Khuyển đã vọt thẳng tới trước mặt thánh chủ.

Trên lưng Đế Khuyển, Diệp Huyền nắm chặt kiếm bên hông, vận sức chờ phát động!

Thấy Diệp Huyền cùng Đế Khuyển vọt tới, liền rút kiếm chém!

Mà Đế Khuyển đã xông lên trước, nó nhảy ra, khiến không gian trước mặt Diệp Huyền trực tiếp tan vỡ, Diệp Huyền thành công bay tới trước mặt Thánh chủ, đột nhiên rút kiếm

Ông!

Một tiếng kiếm minh chấn động chân trời!

Thánh chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, tay phải xiết chặt, sau đó đấm ra một quyền, mà quyền này vừa oanh ra, một đạo kiếm quang đã lẳng lặng tới!

Kiếm quang xuất hiện không chút tiếng động!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thánh chủ bỗng biến đổi, lập tức đổi công thành thủ, ngăn trên đỉnh đầu.

Panh!

Kiếm quang trực tiếp chém lên tay Thánh chủ, Thánh chủ lui lại mấy trượng, mà lúc này, Đế Khuyển cũng trực nhào tới trước mặt Thánh chủ, Thánh chủ đột nhiên đưa hai tay ra trước chặn lại.

Oanh!

Thánh chủ bị Đế Khuyển đụng, trực tiếp bay ra trăm trượng!

Mà thánh chủ vừa dừng lại, Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó, một đạo kiếm quang tàn nhẫn chém xuống!

Thần sắc Thánh chủ chợt trở nên dữ tợn, nắm tay nắm chắc thành quyền, đẩm thẳng về trước, quyền xuất như hỏa sơn, một cỗ lực lượng cường đại đánh nát kiếm quang của Diệp Huyền, có điều, một đạo phi kiếm mảnh như lông trâu đã lặng yên chém tới Thánh chủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận