Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 542: Nên Thỏa Mãn

Tinh Tế Huyền Thưởng bảng!

Sắc mặt Diệp Huyền âm u như nước, hắn biệt chuyện Giới Ngục tháp đã truyền ra ngoài.

Lúc này, nam tử trung niên đột nhiên nói:

- Ta nhắc tới Diệp Huyền, sắc mặt ngươi liền biến hóa, sao, ngươi rất quen thuộc với hắn? Hay là, ngươi chính là Diệp Huyền?

Nghe vậy, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn nam tử trung niên:

- Ngươi thấy ta giống Diệp Huyền sao?

Nam tử trung niên đánh giá nhìn Diệp Huyền:

- Nghe nói Diệp Huyền kia là một Kiếm tu, hơn nữa còn là một vị Kiếm tiên. Mà ngươi, ta cảm nhận được hơi thở kiếm ý trong cơ thể ngươi, ngươi cũng là Kiếm tu, đúng không?

Thấy Diệp Huyền thừa nhận, nam tử trung niên khẽ nhếch miệng cười:

- Vậy giờ ngươi định làm gì?

Diệp Huyền gật đầu:

Diệp Huyền cười nói:

Nam tử trung niên híp mắt lại:

Diệp Huyền nghĩ một chút, nói:

Diệp Huyền cười nói:

Nam tử trung niên nhếch miệng cười lớn:

- Nói như vậy, ngươi chính là Diệp Huyền?

- Không sai!

- Xem ra, vận khí ta rất không tệ.

Nam tử trung niên ngây cả người, sau đó cười to:

- Không sai!

- Đoán đúng rồi!

- Ngươi đoán xem?

- Đoạt bảo, sau đó giết người diệt khẩu!

Xùy!

Nếu là trước kia, khẳng định hắn sẽ rất cật lực khi đối mặt Phá Không cảnh, thế nhưng sau khi thôn phệ linh hồn chi lực của tên chủ thượng Hộ Giới minh, Phá Không cảnh với hắn, đã không thể tạo thành áp lực.

Nam tử trung niên đờ đẫn nhìn về trước, lẩm bẩm:

Bên tai Diệp Huyền đột nhiên vang lên một tiếng “Xùy”, ngay sau đó liền cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại bao phủ!

Nam tử trung niên: “…”

Thanh âm vừa dứt, hắn lập tức biến mất tại chỗ.

Không thể không nói, thứ này thực sự tổn hại thiên hòa, đương nhiên, hắn sẽ không vì tu luyện mà cố ý thôn phệ người khác.

Diệp Huyền phát hiện, Xiển U giới này có tác dụng hấp thu linh hồn, tinh thần lực, cùng với năng lượng trong cơ thể.

Diệp Huyền lấy ra Xiển U giới, nam tử trung niên lập tức bị hấp thu.

Phá Không cảnh!

- Ngươi lại mạnh như thế….

Sau lưng, Diệp Huyền nói:

- Trách ta sao!

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm, kiếm quang thoáng qua, kiếm thu.

Diệp Huyền đã xuất hiện sau lưng nam tử trung niên, mà hiện tại, yết hầu nam tử trung niên đã đổ máu ào ào!

Không gian lập tức yên tĩnh.

Tiếng máu tuôn lập tức vang lên.

Mà đối với kẻ muốn giết hắn, vậy với Diệp Huyền hắn mà nói, dù tàn nhất thế nào cũng không hề quá đáng!

Một hồi sau, Diệp Huyền trở lại Tinh Vân hạm, tiếp tục lên đường.

Trên Tinh Vân hạm, hắn bắt đầu kiểm tra lại tài sản của bản thân.

Hiện Tử Nguyên tinh có chừng trăm vạn, mà cực phẩm linh thạch thì đều đã bị hắn đổi thành Tử Nguyên tinh, còn bảo vật, công pháp các thứ, phần lớn hắn để lại cho Thương Lan học viện cùng Thương Kiếm tông, Thiên kiếm thì hiện có bốn thanh.

Thiên giai bảo vật các thử tổng cộng mười ba kiện.

Đồ dưới Thiên giai, hắn đều để lại Thương Lan học viện cùng Thương Kiếm tông, hiện đồ của hắn không nhiều, nhưng đều là đồ tốt nhất.

Hơn nữa, đây còn là do hắn lưu lại phần lớn cho Thương Lan học viện cùng Thương Kiếm tông, nếu không thì còn càng nhiều hơn nữa!

Mấy vạn mai Tử Nguyên tinh là có thể mua được một thanh Thiên giai linh khí, bởi vậy, hiện hắn có tới trăm vạn Tử Nguyên tinh, có thể nói là vô cùng giàu có.

Mà tu vi, hiện hắn đã đạt tới Ngự Pháp cảnh đỉnh phong, Kiếm tiên, trừ đó đó, nhưng cường giả mà hắn thôn phệ còn chưa được hấp thu hết, có thể nói, một khi hấp thu xong, thực lực của hắn sẽ còn tăng thêm một đoạn!

Đại thần tầng hai lắc đầu:

Hắn chưa từng quên, lúc nữ tử thần bí xuất hiện, một thanh âm trong tháp không ngừng phản kháng lại. Hơn nữa, người kia còn tuyên bố muốn làm chết hắn.

- Người trước đó lên tiếng, là người ở tầng thứ tư sao?

Diệp Huyền đi tới trước mặt đại thần:

Đại thần tầng hai nhìn qua Diệp Huyền, không nói.

Diệp Huyền để Tiểu Linh Nhi qua một bên, sau đó đi tới tầng thứ hai, đại thần vẫn ở đó, cũng không rời đi.

Rời Thanh Thương giới, phiến tinh không này là một thế giới mới.

Đúng lúc này, một lão giả xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, lão giả hơi thi lễ:

- Diệp công tử, từ đây tới Đạo Nhất học viện còn chừng mười sáu ngày, trong thời gian này có thể sẽ gặp phải tinh không loạn thạch, cho nên mong công tử cẩn thânh.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta sẽ cần thận.

Lão giả hơi thi lễ, quay người lui xuống.

Diệp Huyền trở lại phòng, tiếp đó tiến vào trong Giới Ngục tháp.

Vừa vào trong tháp, Tiểu Linh Nhi lập tức bay tới, nàng nhoẻn miệng cười một tiếng, sau đó vươn tay nhỏ.

Diệp Huyền cười cười, sau đó lấy hai trái linh quả cho nàng, nhìn thấy linh quả, ánh mắt Tiểu Linh Nhi lập tức sáng lên, vọt tới ôm gọn.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về trước, nhìn vào trong tinh không mờ mịt, không có phần cuối.

Đạo Nhất học viện!

Còn cần nỗ lực!

Với những kẻ này, hắn còn kém rất nhiều.

Thế nhưng Diệp Huyền hắn hiểu rõ, địch nhân của hắn, không ở Thanh Thương giới, mà là cái tháp trong cơ thể hắn, nhưng người ngấp nghé cái tháp này, còn có đám bị giam cầm trong tháp…

Không thể không nói, tính ở Thanh Thương giới, hắn đã là cường giả đứng đầu nhất!

- Bên trên, đến cùng là tầng mấy, ta cũng không biết.

Càng trên hơn nữa!

Diệp Huyền trầm giọng:

- Hiện ta là tháp chủ, ta có thể làm chết hắn không?

Đại thần tầng hai lãnh đạm nói:

- Ban ngày ban mặt, mơ mộng cái gì?

Diệp Huyền: “…”

Đại thần lại nói:

- Trừ phi tháp này hoàn toàn khôi phục, mà ngươi cũng hoàn toàn chưởng khống nó, khi đó, sinh tử trong tháp, đều trong một ý niệm của ngươi.

Diệp Huyền lắc đầu thở dài, có chút bất đắc dĩ.

Không biết khi nào tháp này mới khôi phục, mà khi nào hắn có thể chân chính chưởng khống nó, cũng còn là một ẩn số.

Điều hắn biết, chính là những tên kia muốn hại chết hắn!

Mà những người bên ngoài có ý với Giới Ngục tháp, cũng muốn tới chơi chết hắn!

Như biết suy nghĩ của Diệp Huyền, đại thần tầng hai lạnh lùng:

- Ngươi cũng biết, giữa thiên địa này có rất nhiều người muốn đoạt tháp của ngươi? Mà ngươi cũng tự hỏi bản thân xem, đạt được tháp này, có phải ngươi cũng đã cải biến vận mệnh của mình!

Diệp Huyền nghĩ một chút, cũng đúng, nếu không có tháp này, sợ là vận mệnh của hắn cùng Diệp Linh đều sẽ rất thảm.

Mặc dù một đường đi tới nay, đều là hắn hết sức nỗ lực, nhưng không thể phủ nhận, không có cơ duyên này, hắn rất khó bước tới bước hôm nay.

Đại thần lại nói:

- Tháp này đã bị nàng trấn áp, thế nhưng ngươi phải nhớ kỹ, ngày sau ngàn vạn chớ tùy ý thôi động nó, nếu không, phong ấn mà phá, thần hồn ngươi nhất định sẽ trọng thương. Trừ đó ra, nhưng tên kia mà ra, bọn hắn tất sẽ giết ngươi đoạt tháp.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ta đang mang một ngọn núi lửa trên người a!

Đại thần tầng hai lãnh đạm nói:

- Nên thỏa mãn đi!

Nói xong, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Diệp Huyền do dự một chút, nói:

- Chừng nào thương thế của ngươi có thể khỏi?

Đại thần tầng hai không trả lời.

Diệp Huyền im lặng, cũng không hỏi lại, rời Giới Ngục tháp.

Trong phòng.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm hờ.

Củng cố cảnh giới!

Hắn mới đạt tới Ngự Pháp cảnh chân chính không bao lâu, cảnh giới này còn chưa triệt để ổn định, nếu không hắn hoàn toàn có thể thôn phệ kiếm để đột phá tiếp.

Ngay khi Diệp Huyền rời Thanh Thương giới không lâu, mười mấy người đột nhiên xuất hiện trước Thương Kiếm tông, kẻ cầm đầu là một nam tử trung niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận