Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3172: Không điều tra được lai lịch

Chương 3172: Không điều tra được lai lịch

Vẻ mặt Diệp Lăng Thiên vô cảm: "Hắn luân hồi chuyển kiếp trở thành ngươi, nhưng bây giờ, ý thức chính của hắn đã biến mất, cuối cùng ngươi mới là người chiến thắng."

Diệp Huyền đang chuẩn bị lên tiếng thì Diệp Lăng Thiên lại nói: "Đừng nói đến những chuyện khác với ta, dù sao thì phụ thân của hắn đã xác định ngươi là hung thủ giết nhi tử của hắn ta, ngươi cũng có thể đi giải thích với hắn ta xem hắn ta có đồng ý hòa giải với ngươi không!

Nhưng ta tin rằng hắn ta sẽ không hòa giải với ngươi đâu, bởi vì theo hắn ta thấy thì ngươi chẳng qua chỉ là một người có chút bối cảnh mà thôi! Hơn nữa ngươi cũng sẽ không hòa giải với hắn ta, bởi vì Diệp Huyền ngươi cũng tự phụ! Nhất là bây giờ, bây giờ ngươi đang là Đăng Thiên cảnh, phía sau có thế lực siêu cấp là Kiếm Minh và Thiên Hành Điện, cộng thêm kiếm tu thần bí kia, Diệp Huyền ngươi sẽ sợ ai?"

Diệp Huyền nhìn nàng ta mà không lên tiếng.

Diệp Lăng Thiên lại nói: "Hắn ta bắt đầu nhắm vào ngươi mà không cần điều tra, tại sao lại như vậy? Bởi vì gia tộc của bọn họ thực sự mạnh mẽ! Nhưng hắn ta sẽ không ngờ tới rằng một sự lựa chọn của hắn ta sẽ khiến gia tộc của hắn ta vạn kiếp bất phục..."

Nói xong, hai mắt của nàng từ từ nhắm lại: "Ta không thể hủy diệt hắn ta và gia tộc của hắn ta, nhưng Diệp Huyền ngươi có thể..."

Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.

Ở phía xa, Diệp Lăng Thiên đi tới trước một đại điện lớn, ánh mắt của nàng ta có chút mù mờ, dần dần, nàng bắt đầu cười ngốc, cười mãi rồi lại khóc.

Trả thù?

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Vô địch?

Bạch Y ở bên cạnh trầm giọng nói: "Thiếu chủ, giết những người này không?"

Tiểu nam hài từng nói sẽ bảo vệ nàng ta suốt quãng đời còn lại cũng sẽ không bao giờ quay trở lại nữa!

Trong tay nàng vẫn luôn cầm người gỗ nhỏ đó...

Mọi thứ đều không còn ý nghĩa gì nữa.

Diệp Huyền nhìn về phía Diệp Lăng Thiên ở phía xa, khẽ nói: "Bây giờ nàng ta sống còn đau khổ hơn là chết! Chúng ta đi thôi!"

Diệp Huyền không lên tiếng, rơi vào im lặng khi nhìn Diệp Lăng Thiên đi về phía xa.

Vạn năm tu luyện, đấu tranh giành quyền thống trị, đại đạo cuối cùng cũng chỉ là một mảng trống rỗng.

Một canh giờ sau.

Bạch Y nhìn đám người Diệp tộc ở trong sân, sau đó cũng rời đi cùng.

Một cường giả của Diệp tộc đi vào đại điện, hắn ta đi đến bên cạnh Diệp Lăng Thiên, nhẹ giọng nói: "Tộc trưởng..."

Không bao giờ quay lại nữa!

Trong đại điện, Diệp Lăng Thiên đột nhiên ngồi xuống, nàng ta nằm trên mặt đất nhìn người gỗ nhỏ trong tay, nước mắt không ngừng chảy ra: "Thật xin lỗi..."

Diệp tộc xong rồi!

Sắc mặt của tất cả cường giả Diệp tộc đều trở nên tái nhợt khi nhìn thấy Diệp Lăng Thiên!

Diệp Thiên cầm phong bì lên và mở ra, giọng nói của Diệp Lăng Thiên vang lên từ bên trong phong thư: "Sửa sai!"

Cường giả hơi sững sờ, sau đó tiến lại gần rồi nhìn kỹ hơn, sau đó sắc mặt của hắn ta thay đổi mãnh liệt, hắn ta liên tục lui về phía sau, đồng thời, sắc mặt cũng đột nhiên trở nên tái nhợt, bởi vì Diệp Lăng Thiên lúc này đã không còn một chút khí tức nào!

Đường chân trời bên ngoài đại điện, Tiêu Thiên và Hách Lạp Liêm thu hồi ánh mắt.

Không có phản hồi!

Hách Lạp Liêm gật đầu.

Tiêu Thiên khẽ nói: "Diệp Lăng Thiên này là một kiêu hùng..."

Hai người nhìn nhau, sau đó thở dài một hơi.

Giờ phút này, tất cả cường giả của Diệp tộc nhanh chóng vây xung quanh!

Sửa sai!

Rõ ràng, đây là muốn người Diệp tộc sửa lại án sai cho Diệp Thần!

Diệp Thiên chầm chậm quỳ xuống, những người Diệp tộc khác cũng chầm chậm quỳ xuống.

Nàng ta đã đi rồi!

Lúc này, Diệp Thiên đi đến bên cạnh Diệp Lăng Thiên, phát hiện trước mặt nàng ta vẫn còn một phong thư!

Nếu không có Diệp Lăng Thiên, Diệp tộc bây giờ hoàn toàn không có khả năng để tồn tại ở Vĩnh Sinh Giới!

Đây là ý nghĩ của tất cả Diệp tộc nhân lúc này!

Tiêu Thiên lại nói: "Diệp tộc này không chỉ sinh ra một Diệp Lăng Thiên, mà còn có Diệp Thần, mà hai người này đều là người có thể vượt qua tiên tổ của Diệp gia, nhưng vì đấu đá nội bộ..."

Vừa nói, hắn ta vừa lắc đầu: "Thật đáng tiếc! Thật quá đáng tiếc! Nếu không thì Diệp tộc chắc là có thể hoàn toàn vượt qua Ma Kha Thần Tộc năm đó!"

Hách Lạp Liêm nhẹ nhàng nói: "Quả thật đáng tiếc, nhưng đối với chúng ta mà nói thì đó là một điều may mắn!"

Tiêu Thiên gật đầu.

Nếu hai mẫu tử này luôn hòa thuận thì sẽ đáng sợ đến mức nào?

Hách Lạp Liêm cũng thấp giọng thở dài: "Hãy để lại cho Diệp tộc một con đường sống!"

Tiêu Thiên nhìn đối phương, Hách Lạp Liêm nhẹ giọng nói: "Chắc là Tiêu huynh đã từng nghĩ đến việc giết hết bọn họ, đúng không?"

Tiêu Thiên gật đầu: "Đúng vậy!"

Hách Lạp Liêm cười nói: "Hãy để lại cho Diệp tộc một con đường sống đi!"

Tiêu Thiên không nói gì cả.

Hách Lạp Liêm nói: "Diệp tiểu hữu không tiếp tục nhằm vào Diệp tộc nữa! Mà hắn đã nhận được một ân huệ lớn như vậy từ Diệp Thần, không thể nói là không có lòng trắc ẩn! Bây giờ chúng ta đã thắng rồi! Nếu như ngươi tiếp tục giết tất cả thì sẽ rất khó coi. Hôm nay cho Diệp tộc một con đường sống, có lẽ ngày sau sẽ có một kết quả tốt!"

Tiêu Thiên cười nói: "Cho Diệp tộc một cơ hội, nếu sau này trong gia tộc của bọn họ xuất hiện thiên tài siêu cấp, vậy thì chúng ta gặp xui xẻo rồi!"

Hách Lạp Liêm cười: "Không có gia tộc nào có thể vô địch mãi mãi, phải không?"

Tiêu Thiên cười nói: "Vậy chúng ta đi thôi!"

Hai người rời khỏi!

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Diệp tộc, hắn lập tức dẫn Kiếm Minh và đám người Bạch Y đến Chư Thiên thành.

Hắn không thèm quan tâm đến nhất mạch của phụ thân Diệp Thần nữa!

Bạch Y bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: "Thiếu chủ, chỉ sợ là chuyện này không đơn giản như vậy đâu!"

Diệp Huyền nói: "Ngươi nói nhất mạch của phụ thân Diệp Thần kia?"

Bạch Y gật đầu: "Điện chủ vừa truyền tới tin tức, hắc bào nữ tử xuất hiện lúc trước rất thần bí, chúng ta không thể điều tra ra được lai lịch của nàng ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận