Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1576: Đi theo là an toàn nhất

Rất nhanh sau đó, một mùi hương ngào ngạt lan tỏa ra.

Lúc này, tiểu nữ hài dẫn theo con chó đến trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền cười tươi rói: “Đợi đã nhé, sắp xong rồi đây.”

Tiểu nữ hài nhìn hắn, trong tay nàng vẫn đang cầm thanh kiếm kia.

Diệp Huyền liếc nhìn thanh kiếm đã gỉ đó, không khỏi thầm nhủ, cái thứ này chắc là Vĩnh Sinh kiếm trong truyền thuyết nhỉ?

Nhưng mà nhìn có vẻ không giống lắm!

Một lát sau, gà đã chín!

Diệp Huyền rắc ít gia vị lên rồi xé đùi gà đưa cho tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài nhận lấy rồi cắn một miếng. Nàng chớp mắt, lát sau lại cắn mạnh thêm một miếng nữa. Lần cắn này nàng còn cắn vụn cả xương.

Diệp Huyền: “…”

Tiểu nữ hài nhìn Diệp Huyền, hắn bèn mỉm cười: “Cái này chưa nướng xong, phải nướng xong mới ăn được!”

Diệp Huyền nhìn tiểu nữ hài, mỉm cười: “Ngon không?”

Tiểu nữ hài lại nhìn Diệp Huyền, con chó cũng nhìn hắn.

Tiểu nữ hài cứ nhìn hắn làm, con chó bên cạnh nàng cũng nhìn chằm chằm vào hắn.

Diệp Huyền quan sát được hết những chi tiết này!

Tiểu nữ hài buông thanh kiếm trong tay xuống, bắt đầu mê mẩn với xiên hồ lô này rồi!

Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên đưa đùi gà trong tay cho con chó ở bên cạnh, tiếp đó, lại nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền lập tức xé nốt cái đùi gà còn lại cho tiểu nữ hài, tiểu nữ hài nhanh chóng ăn hết sạch!

Tiểu nữ hài liếc nhìn hắn, nàng không lên tiếng.

Một lát sau, một người một chó đã chén sạch con gà!

Diệp Huyền đưa luôn cả con gà cho nàng, tiểu nữ hài cũng không từ chối, vừa cầm vừa gặm. Có điều từ đầu đến cuối nàng không hề bỏ quên con chó bên cạnh mình. Ăn được một miếng là lại xé một miếng thịt cho con chó!

Nói đoạn, hắn cầm lấy con gà rồi tiếp tục nướng.

Diệp Huyền nhìn tiểu nữ hài, thầm thở dài.

Diệp Huyền hiểu ý của bọn họ, thế là hắn lại bắt đầu nướng gà. Lúc này, tiểu nữ hài có hơi gấp, nàng cướp lấy con gà đó rồi cắn một miếng, thế nhưng ngay sau đó lại nhăn tít mày lại, bởi vì nó không ngon như ban nãy.

Kẹo hồ lô đúng là một thần khí!

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi lấy một xiên kẹo hồ lô ra đưa cho nàng. Tiểu nữ hài chớp mắt, sau đó nhận lấy, liếm nhẹ. Hình như nàng thấy ngon nên lại liếm tiếp, rất nhanh sau đó đã bắt đầu nghiện.

Diệp Huyền cũng không quên con chó kia mà cũng cho nó một xiên kẹo hồ lô. Có điều con chó không thích kẹo hồ lô lắm, hai mắt nó chỉ nhìn chằm chằm con gà trong tay Diệp Huyền.

Tiểu nữ hài cứ đưa như thế mà không nói gì cả.

Diệp Huyền sững sờ.

Hắn nhận lấy đùi gà, do dự một lát rồi đưa chỗ còn lại của con gà cho tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài cũng không từ chối, nàng bỏ xiên kẹo hồ lô chưa ăn hết vào cái túi nhem nhuốc của mình, sau đó bắt đầu ăn gà.

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đã nướng xong con gà. Hắn lại xé một cái đùi cho tiểu nữ hài, tiểu nữ hài nhận lấy nhưng không ăn mà đưa cho con chó bên cạnh. Tiếp đó, nàng lại nhìn Diệp Huyền.

Tiểu nữ hài nhìn Diệp Huyền, nàng không nhận.

Sau này hắn phải tích trữ nhiều kẹo hồ lô hơn mới được, nó là thứ cứu mạng lúc quan trọng đấy!

Tiểu nữ hài nhận lấy xiên kẹo trong tay Diệp Huyền. Có điều nàng không bỏ xiên kẹo kia mà tiếp tục ăn nó.

Nói đoạn, hắn giơ xiên kẹo trong tay lên: “Ăn cái này, cái này sạch!”

Diệp Huyền chỉ vào xiên kẹo hồ lô đã dính đầy bụi của tiểu nữ hài: “Cái đó bẩn rồi!”

Diệp Huyền xé nốt cái đùi gà còn lại cho tiểu nữ hài, tiểu nữ hài vẫn không ăn. Nàng cứ nhìn hắn, sau đó đưa đùi gà cho hắn.

Nàng ăn rất nhanh, nhoắng cái đã hết sạch con gà, đến xương cũng không còn!

Ăn xong, nàng lại lấy kẹo hồ lô ra, đang định ăn thì Diệp Huyền bỗng ngăn nàng lại. Tiểu nữ hài lập tức xị mặt, thanh kiếm gỉ kia lập tức bay đến tay nàng!

Diệp Huyền tái mặt, lập tức đưa một xiên kẹo hồ lô mới cho tiểu nữ hài: “Ăn… ăn cái này nè!”

Cho hắn ư?

Quá là hiếm lạ luôn ấy!

Nói thật thì khoảnh khắc ấy hắn cũng ngạc nhiên lắm!

Diệp Huyền chắc chắn nàng cho hắn cái đùi gà này!

Thấy vậy, Diệp Huyền do dự một lát rồi không nói gì.

Hắn có thể cảm nhận được tiểu nữ hài rất đề phòng người khác!

Rốt cuộc nàng là ai?

Diệp Huyền rất tò mò!

Thực lực của tiểu nữ hài quá kinh khủng!

Nơi này có một người mạnh như vậy, lại còn có hai con yêu thú kia nữa!

Vĩnh Sinh chi địa là một nơi thế nào?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, lúc này bầu trời đã bắt đầu tối dần.

Trời sắp tối rồi!

Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên cất kẹo hồ lô đi, khẽ vuốt ve đầu con chó rồi quay người rời đi.

Con chó vội vàng đi theo nàng.

Đi rồi hả?

Diệp Huyền nhìn tiểu nữ hài, lúc này nàng lại dừng bước, quay người nhìn về phía Diệp Huyền, sau đó đi đến trước mặt hắn, khẽ vỗ lên chân hắn rồi lại quay người rời đi.

Rất rõ ràng, nàng muốn Diệp Huyền đi theo!

Sắc mặt Diệp Huyền bỗng trở nên kì lạ!

Hắn không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ do dự một lát rồi đi theo nàng.

Nơi này quá nguy hiểm, hắn lại còn gặp phải một tiểu nữ hài không có địch ý, thực lực của nàng lại vô cùng mạnh, hắn phải đi theo nàng mới được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận