Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1620: Tuyệt kĩ thành danh của ta

Giờ khắc này, tầng thứ chín thật sự bị dọa sợ!

Vì hắn ta cảm nhận được một luồng sát ý đến từ Tứ Duy vũ trụ.

Sát ý của nữ tử váy trắng!

Hiển nhiên nữ tử váy trắng cho rằng hắn ta đang đoạt xá Diệp Huyền.

Sự hiểu lầm này không vui đâu!

Tầng thứ chín đổ mồ hôi lạnh.

Nếu như vì một hiểu lầm mà bị giết, vậy thì mình cũng quá ấm ức rồi!

Lúc này Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối, ngươi cảm nhận được nữ tử váy trắng sao?”

Ở Ngũ Duy vũ trụ, tầng thứ chín nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như vì như vậy mà bị giết, vậy mẹ nó cũng quá uất ức rồi!

Diệp Huyền do dự một chút rồi nói: “Vị tiền bối này đang giúp ta đánh nhau, không phải đoạt xá ta!”

Không thể không nói, vừa rồi hắn ta thật sự có chút hoảng hốt nha.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Lời ta nói nàng ta có nghe được không?”

Nói xong, hắn ta phất tay áo lên, một luồng sức mạnh to lớn phun ra.

“Nhảm nhí!”

Đúng lúc này, Đế Quân ở xa xa đột nhiên cười nói: “Mượn thân hoàn hồn sao?”

Tầng thứ chín nói: “Chắc chắn nàng ta có thể nghe thấy!”

Tầng thứ chín có chút sốt ruột: “Tiểu tử, ngươi mau nói ta không phải đang đoạt xá ngươi mà đang giúp ngươi đánh nhau! Nói đi!”

Vì luồng sát ý đã biến mất.

Ầm ầm!

Vừa dứt lời, trong tinh không ở Tứ Duy vũ trụ xa xôi, nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt, tiếp tục bước đi.

Đế Quân bay ra ngoài, một cú bay này ước chừng xa cả ngàn trượng, mà không gian nơi hắn ta đi qua đều biến thành một mảnh đen kịt!

Tầng thứ chín nhìn Đế Quân: “Sống càng lâu lại càng ngu xuẩn, chính là nói loại ngu xuẩn như ngươi.”

Xa xa, Đế Quân lắc đầu cười, đưa tay ra đỡ, mà ngay khi luồng sức mạnh đi tới trước mặt hắn ta, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, muốn rút lui nhưng đã không kịp.

Thực tế Diệp Huyền cũng bị khiếp sợ.

Thật mạnh!

Ầm ầm!

Mà Đế Quân vừa dừng lại thì cả chân phải của hắn ta đã nát bấy thành hư không!

Miệng tầng thứ chín hiện lên vẻ khinh thường: “Ngay cả nhục thân còn chưa tu luyện thành bất hủ. Ta không biết vì sao ngươi lại có cảm giác ưu việt như vậy!”

Không gian bị phá vỡ!

Lúc này, Huyền Ngoa bên cạnh đột nhiên nhẹ giọng nói: “Hắn ta có Thiên Lang huyết mạch!”

“Thiên Lang!”

Đế Quân nhìn chằm chằm tầng thứ chín rồi đột nhiên rống giận, thân thể hắn ta biến ảo một hồi, cuối cùng biến thành một dị thú nửa người nửa sói, mặt hắn là mặt người, nhưng thân thể lại là sói.

Thấy cảnh này, cách đó không xa, sắc mặt Huyền Ngoa trong nháy mắt trở nên nghiêm túc.

Một chùm sáng màu đen thần bí bao phủ lấy Đế Quân, sắc mặt Đế Quân thay đổi, tay trái hắn ta đột nhiên đẩy lên.

Ầm ầm!

Một luồng sức mạnh cường đại đánh lên bông hoa sen, hoa sen run lên dữ dội nhưng lại không bị hao tổn, còn thân thể Đế Quân thì bốc cháy!

Cường giả trong cơ thể Diệp Huyền lại mạnh như vậy!

Tầng thứ chín bước lên một bước, dưới chân có một đóa sen màu đen đột nhiên xuất hiện, mà ngay sau đó, đóa sen màu đen đã xuất hiện trên đỉnh đầu Đế Quân.

Xa xa, Đế Quân nhìn Diệp Huyền. Giờ khắc này, trong mắt hắn ta lộ ra một tia nặng nề.

Hắn biết tầng thứ chín rất mạnh, nhưng không biết hắn ta lại mạnh như vậy. Phải biết rằng, hắn có thể cảm nhận được hiện tại tầng thứ chín căn bản không phát huy hết toàn bộ thực lực, nhiều nhất chỉ là một nửa thực lực mà thôi.

Thiên Lang!

Hắn ta xếp thứ ba trên Dị Thú bảng, giống như Chúc Long, thuộc về dị thú siêu cấp, đương nhiên là hắn ta không mạnh bằng Chúc Long nhưng cũng rất lợi hại!

Nghe đồn Thiên Lang có thể nuốt nhật nguyệt.

“Thiên Lang?”

Tầng thứ chín cười lạnh: “Ta thấy giống một con chó hơn.”

Huyền Ngoa: “...”

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối có thể giải quyết hắn ta trước không?”

Tầng thứ chín nói: “Thật vất vả mới ra được một lần, để cho ta chơi lâu hơn một chút không được sao?”

Diệp Huyền: “...”

Đúng lúc này, Đế Quân xa xa đột nhiên ngửa đầu rống giận, một tiếng rống này khiến đóa hoa sen của tầng thứ chín trở nên hư ảo. Cùng lúc đó, luồng sức mạnh thần bí bao phủ hắn ta cũng tan thành mây khói.

Đó là cảm giác này.

Kiểm soát mọi thứ.

Thật giống như cả mảnh thiên địa này đều nằm trong tay hắn.

Cảm giác này thật khủng khiếp!

Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm giác mình ở khắp mọi nơi.

Mà đúng lúc này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên đánh vào trên người hắn ta.

Ầm ầm!

Đế Quân bị đánh bay ra ngoài, mà hắn ta vừa lui mấy trượng lại là một luồng sức mạnh thần bí đánh vào người tiếp... Cứ như vậy, Đế Quân giống như một quả bóng da ở trên không trung bị đánh tới tấp!

Mà tầng thứ chín hoàn toàn không có ở đây.

Huyền Ngoa ở bên cạnh đã ngẩn người.

Đế Quân lại bị hành hạ như vậy.

Cứ như vậy kéo dài ước chừng một khắc đồng hồ, tầng thứ chín xuất hiện ở giữa sân, mà Đế Quân thì lại bị không gian giam lại, căn bản không cách nào nhúc nhích.

Tầng thứ chín cười ha ha: “Tiểu tử, thế nào hả?”

Diệp Huyền trầm mặc, giờ phút này trong lòng hắn giống như sóng triều đang quay cuồng.

Đế Quân trực tiếp vồ hụt!

Nói xong, hắn ta biến mất.

Tầng thứ chín: “Tiểu tử, ta biểu diễn cho ngươi xem một chiêu tuyệt kỹ thành danh của ta!”

Nói xong, hắn tung người nhảy lên, vọt tới chỗ tầng thứ chín.

Đế Quân nhìn chằm chằm tầng thứ chín với vẻ mặt dữ tợn: “Hôm nay, các ngươi đều phải chết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận