Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3730. Dưới tam kiếm có đối thủ không? (2)



Chương 3730. Dưới tam kiếm có đối thủ không? (2)




Diệp Huyền khẽ ôm An Lan Tú vào lòng, nhưng nàng cũng không phản kháng. Một lát sau, nàng khẽ tựa đầu vào vai Diệp Huyền.
Hai người cứ ôm nhau như vậy!
Bọn họ là bạn bè và cũng là người yêu, hơn nữa còn là tri kỉ.
An Lan Tú là quý nhân ban đầu của hắn, cũng là nữ nhân đầu tiên mà Diệp Huyền thích!
Hồi lâu sau, An Lan Tú khẽ nói: “Đợi ta đi tìm ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”
Một canh giờ sau, Diệp Huyền rời đi!
An Lan Tú và Diệp Linh đi theo Mộ Niệm Niệm thì hắn rất yên tâm, hơn nữa hai nữ tử này cũng sẽ có được rất nhiều lợi ích!
Sau khi Diệp Huyền rời đi, Mộ Niệm Niệm vẫn ở bên cạnh An Lan Tú. Nàng nhìn bầu trời phía xa xa, đoạn cười nói: “Đi rồi hả?”
An Lan Tú gật đầu.
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Vậy chúng ta cũng đi thôi!”
An Lan Tú nhìn nàng: “Đi đâu?”
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Một nơi nguy hiểm hơn!”
An Lan Tú do dự một lát rồi hỏi: “Niệm tỷ, rốt cuộc ngươi đã đạt đến trình độ nào?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Dưới tam kiếm, mặc dù không vô địch nhưng cũng không ai có thể giết ta!”
An Lan Tú thấy tò mò: “Dưới tam kiếm có đối thủ không?”
Mộ Niệm Niệm gật đầu: “Có biết ba người!”
An Lan Tú lại hỏi: “Ba người nào?”
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Một cô nương tên là Đồ, kiếm đạo của nàng ta không hề thua kém ta! Ngoài ra còn có một người là một nữ võ thần, võ đạo thần thông và thực lực của người này chỉ có mạnh thôi thứ không yếu! Rồi còn cả một tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa này không phải nhân loại! Theo như ta được biết, nhục thân hiện giờ của nàng ta chỉ có kiếm của tam kiếm mới phá được!”
An Lan Tú do dự một lát rồi hỏi: “Ngươi còn cách tam kiếm bao nhiêu?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: “Ta từ chối trả lời câu hỏi này!”
An Lan Tú: “…”
Mộ Niệm Niệm cười ha ha: “Đi thôi! Đưa các ngươi đi ra vẻ… À không, đưa các ngươi đi tu luyện!”
An Lan Tú: “…”

Sau khi Diệp Huyền đến một tinh không, một nữ tử xuất hiện trước mặt hắn.
Ngôn Bán Sơn!
Ngôn Bán Sơn nhìn hắn: “Vô cảnh?”
Diệp Huyền gật đầu.
Ngôn Bán Sơn khẽ gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn xuống phía dưới: “Nữ nhân vừa rồi rất mạnh!”
Rất rõ ràng, nàng đang nói đến Mộ Niệm Niệm!
Diệp Huyền mỉm cười: “Niệm tỷ của ta!”
Ngôn Bán Sơn liếc nhìn hắn: “Ta phải đi đây!”
Diệp Huyền hỏi: “Tới Dị thế giới?”
Ngôn Bán Sơn gật đầu: “Sư tôn triệu hồn ta!”
A Đạo Linh!
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Vậy thì cùng đi đi!”
Ngôn Bán Sơn gật đầu: “Được!”
Dứt lời, hai người bèn biến mất phía cuối chân trời.

Diệp Huyền và A Đạo Linh rời đi xong thì Trung Sơn Vương và Ẩn Sát cũng bắt đầu bế quan.
Thực ra hai người đều không có tự tin có thể đạt đến Vô cảnh, thế nhưng bọn họ đều không lựa chọn từ bỏ!
Hai người không tu luyện trong tiểu tháp, thế nên thời gian mà bọn họ cần là vô cùng dài…

Trong tinh không bao la, Diệp Huyền và Ngôn Bán Sơn băng qua thời không.
Mục tiêu của bọn họ là Dị thế giới!
Khoảng năm canh giờ sau, trước mặt Diệp Huyền và Ngôn Bán Sơn xuất hiện một thạch môn rất lớn.
Diệp Huyền liếc nhìn thạch môn, hắn thấy hơi cạn lời. Mẹ kiếp, lần nào cũng là thạch môn, không thể là thiết môn hay gì khác được hả?
Lúc này, Ngôn Bán Sơn nói: “Chúng ta tới rồi!”
Diệp Huyền gật đầu, hai người đi đến trước thạch môn, không có ai ngăn cản cả. Ngôn Bán Sơn phất tay áo, thạch môn được mở ra, một mảng bạch quang xuất hiện, sau đó nhấn chìm hai người.
Một lát sau, Diệp Huyền mở mắt, khi hắn mở mắt ra lại trông thấy trời xanh mây trắng.
Một thế giới hoàn toàn mới!
Đúng lúc ấy, hắn đột nhiên quay đầu, phát hiện ra đã không thấy Ngôn Bán Sơn đâu nữa!
Nữ nhân này đi đâu rồi?
Diệp Huyền nhíu mày, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, thần thức của hắn cũng lan rộng vài trăm vạn dặm!
Hắn không phát hiện tung tích của Ngôn Bán Sơn!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, quyết định không quan tâm nữ nhân này nữa. Hắn liếc nhìn về phía xa xa, nhếch miệng cười!
Vô cảnh!
Cảnh giới cao nhất ở Dị thế giới cũng chỉ là Vô cảnh, mà hiện giờ cuối cùng hắn cũng không còn là đệ đệ nữa!
Hắn đã nghĩ xong xuôi tất cả rồi!
Nếu như hắn đẹp trai không được quá ba ngày vậy hắn cũng không cần phải cố gắng nữa!
Hắn chuẩn bị làm một nhị đại chân chính, ngày ngày đi theo Thanh Nhi.
Ăn bám có khi cũng thơm ngon lắm!
Diệp Huyền đang định rời đi thì đúng lúc ấy, mười mấy người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Đi đầu là một nam tử trung niên, hắn ta quan sát Diệp Huyền, sau đó nhếch miệng: “Lại thêm một người nữa đến!”
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: “Có phải các ngươi định ăn cướp không đó?”
Nam tử trung niên hơi sững sờ sau đó cười đáp: “Ngươi đoán không sai, chúng ta đến để cướp!”
Diệp Huyền phủi bụi trên y phục, sau đó cười nói: “Tiểu tháp, ta phải ra vẻ đây! Ngươi nói xem, ta phải ra vẻ thế nào bây giờ? Ta nên ra tay miểu sát cbọn họ luôn hay là cứ vờn một chút, giả vờ không đánh lại được rồi cuối cùng thể hiện thực lực của mình, sau đó dọa bọn họ chết khiếp! Ôi, khó chọn quá… Vô địch đúng là cô độc!”
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: “Đậu má…”
Hết chương 3730.



Bạn cần đăng nhập để bình luận