Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3487. Chúng ta không quen!



Chương 3487. Chúng ta không quen!




Dị Linh nhân nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt có chút kỳ lạ!
Nhân loại này…
Lúc này, kiếm tu đi đến bên cạnh Diệp Huyền, hắn ta khẽ mỉm cười: "Với thân phận của ngươi thì cần gì phải kết giao với Dị Linh tộc?"
Diệp Huyền cười khổ: "Phụ thân không quan tâm đến ta, ta chỉ có thể dựa vào chính mình để nỗ lực sống!"
Thanh sam nam tử: "..."
Kiếm tu suy nghĩ một lát, sau đó nhìn Dị Linh nhân: "Dị Linh tộc ở đâu?"
Sắc mặt của Dị Linh nhân thay đổi trong nháy mắt, hắn ta vội vàng nói: "Tôn hạ, Dị Linh tộc ta không có ý kết thù với tôn hạ, lần này tới đơn giản chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi!"
Ngay khi hắn ta vừa dứt lời, không gian cách đó không xa trước mặt hắn ta đột nhiên rung chuyển, sau đó có một Dị Linh nhân bước ra ngoài, Dị Linh nhân này mặc một bộ kim sắc hoàng bào, trên đầu đội kim quan.
Tất cả Dị Linh nhân đều vội vàng cung kính hành lễ khi nhìn thấy người này.
Vua của Dị Linh tộc!
Ánh mắt của vua Dị Linh tộc rơi vào kiếm tu, kiếm tu không nói bất cứ lời vô nghĩa nào mà lập tức giơ tay chém một kiếm!
Đồng tử của vua Dị Linh tộc đột nhiên co lại, tay phải ấn nhẹ về phía trước.
Rầm!
Trong nháy máy, vô số thời không áp lực đột nhiên cuồn cuộn lên.
Thời không áp lực của đệ ngũ trùng!
Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng.
Ban đầu, hắn còn tưởng rằng Ma Vô Tiên đã khống chế được đệ ngũ trùng của thời không, nhưng thực ra lại không phải vậy, Ma Vô Tiên chỉ có thể gộp đệ nhất trùng đến đệ tứ trùng của thời không vào với nhau, mà thế này cũng rất đáng sợ rồi! Nhưng đối phương lại không thể khống chế được đệ ngũ trùng của thời không!
Còn vua của Dị Linh tộc trước mặt hắn lại thực sự kiểm soát được đệ ngũ trùng thời không!
Sức mạnh của rất nhiều thời không trùng điệp chèn ép về phía kiếm tu!
Giờ phút này, toàn bộ vũ trụ nhân loại đều đang run rẩy!
Nhưng khi thời không áp lực tiếp xúc với kiếm quang của kiếm tu.
Ầm!
Tất cả thời không áp lực đều biến mất, đồng thời, một thanh kiếm chọc vào giữa trán của vua Dị Linh tộc.
Bại rồi!
Cả người Ma Vô Tiên còn chưa chết hẳn lập tức trở nên run rẩy sau khi nhìn thấy cảnh này.
Trước mặt kiếm tu, vua Dị Linh tộc im lặng một lúc, sau đó hơi cúi đầu: "Ta đã thua rồi!"
Kiếm tu cất kiếm đi, hắn ta nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Tiểu tử, bọn họ vẫn đang chờ ta, sau này sẽ gặp lại!"
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi, trong chớp mắt đã biến mất ở tinh hà phía xa xôi.
Đi rồi!
Diệp Huyền cười khổ, đại ca này đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh!
Vua Dị Linh tộc đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyền, xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn vàng từ từ bay đến trước mặt đối phương.
Diệp Huyền có chút khó hiểu: "Đây là cái gì?"
Vua Dị Linh tộc khẽ mỉm cười: "Linh giới, nhìn thấy chiếc nhẫn này giống như nhìn thấy ta, tất cả tộc nhân trong Dị Linh tộc đều phải tuân theo mệnh lệnh vô điều kiện khi nhìn thấy chiếc nhẫn này!"
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền cảm động!
Vua Dị Linh tộc lại nói: "Dị Linh tộc ta nguyện mãi mãi kết giao cùng với Nhân tộc!”
Diệp Huyền cất linh giới đi, cười nói: "Nhân tộc ta cũng đồng ý kết giao với Dị Linh tộc!"
Vua Dị Linh tộc khẽ gật đầu, hắn ta quay đầu nhìn Ma Vô Tiên: "Chém!"
Vừa dứt lời, những cường giả của Dị Linh tộc phía sau hắn ta lập tức ra tay với những cường giả của Thần Nhân tộc.
Trước khi những cường giả của Thần Nhân tộc kịp phản ứng thì nhục thân thể của bọn họ đã bắt đầu bị tiêu diệt từng chút một!
Không kịp trở tay!
Lập tức bị văn minh trấn áp rồi!
"Ha ha...."
Lúc này, Ma Vô Tiên đột nhiên bật cười: "Nực cười, thật là nực cười, chưa bao giờ từng nghĩ tới Thần Nhân tộc ta có tám trăm tỷ năm lịch sử, vậy mà lại bị hủy dưới tay nhân loại do chính ta tạo ra!"
Lúc này, Yếm Chu đột nhiên run rẩy nói: "Diệp thiếu, xin hãy giơ cao đánh khẽ!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta, Yếm Chu vội vàng nói: "Diệp thiếu, ta..."
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Các ngươi sẽ buông tha cho nhân loại sao?"
Vẻ mặt Yếm Chu cứng đờ.
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm trong tay đâm thẳng vào mi gian của Ma Vô Tiên.
Ầm!
Linh hồn của Ma Vô Tiên bị Thanh Huyền Kiếm lập tức hấp thu sạch sẽ, đồng thời, Thanh Huyền Kiếm cũng bay vào trong đám cường giả của Thần Nhân tộc, dưới sự trợ giúp của Dị Linh tộc, chỉ trong mười mấy lần hít thở, Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền đã hấp thu được hết tất cả linh hồn của cường giả Thần Nhân tộc!
Tiểu Hồn hét lên đầy phấn khích: "Tiểu chủ, đại bổ! Đại bổ!"
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Hẳn là có thể đột phá rồi chứ?"
Tiểu Hồn vội vàng nói: "Được rồi!"
Diệp Huyền gật đầu.
Lúc này, vua Dị Linh tộc đột nhiên nhìn Thanh Huyền Kiếm, hắn ta do dự một chút, sau đó nói: "Ngươi có thể cho ta mượn để xem một không?"
Diệp Huyền gật đầu, tâm niệm hắn vừa động, Thanh Huyền Kiếm đã bay đến trước mặt vua Dị Linh tộc, vua Dị Linh tộc nhìn thanh kiếm trước mặt, giống như tìm được thứ gì đó, đồng tử đột nhiên co rụt lại: "Cái này..."
Diệp Huyền có chút tò mò: "Các hạ phát hiện ra gì sao?"
Dị Linh vương nhìn hắn: "Thanh kiếm này là do vị tiền bối kia sáng tạo ra sao?"
Diệp Huyền lắc đầu.
Dị Linh vương ngạc nhiên, sau đó nói: "Người khác sao?"
Diệp Huyền gật đầu.
Hết chương 3487.



Bạn cần đăng nhập để bình luận