Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1403: Phù Tiểu Thiên!

Trần Thiên tới trước Phù điện, hắn ta liếc mắt nhìn xung quanh, biết chắc chắn Diệp Huyền đang lẩn trốn ở đây. Có điều, với năng lực của hắn ta cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của Diệp Huyền!

Hắn ta đã từng phái người đi điều tra về thuật ẩn thân của Diệp Huyền, chỉ có tra được lai lịch của thuật ẩn thân đó thì mới có thể nghĩ cách chống lại nó.

Bằng không sẽ không đánh bại được Diệp Huyền!

Lúc này, tông chủ Phù Văn tông Thẩm Tinh Hà đột nhiên tiến lên, hắn ta mỉm cười và đi đến trước mặt Trần Thiên, nói: “Trần phủ chủ, chào mừng chào mừng!

Trần Thiên mỉm cười: “Thẩm huynh, lâu rồi không gặp!”

Thẩm Tinh Hà khẽ mỉm cười: “Trần Thiên huynh, mau vào trong!”

Trần Thiên liếc mắt nhìn khắp xung quanh, hắn ta cười: “Thẩm huynh, ngươi phải cẩn thận với một số người đấy!”

Thẩm Tinh Hà đương nhiên biết người mà Trần Thiên đang nói là ai. Hắn ta chỉ cười và nói: “Đương nhiên rồi. Hôm nay đối phương không xuất hiện còn may, chứ nếu xuất hiện thì sao Trần Thiên huynh lại tới đây chứ? Ta nghĩ nếu như đối phương xuất hiện, Trần Thiên huynh chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội này đâu, đúng chứ?”

Lúc này Diệp Huyền mới nhận ra Nhất Kiếm Vô Lượng kinh khủng đến mức độ nào!

Diệp Huyền tò mò: “Một vị kiếm tu bị mù?”

Rất nhanh sau đó, hai người đã tiến vào trong đại điện.

Liên Thiển trầm giọng nói: “Một vị kiếm tu bị mù!”

Trần Thiên khẽ cười: “Mong là vậy!”

Liên Thiển đáp: “Biết chứ, sao thế, ngươi muốn đi à?”

Trần Thiên mỉm cười: “Đây chính là sân nhà của Phù Văn tông!”

Liên Thiển khẽ nói: “Đúng vậy, năm đó người này là một nhân vật truyền kì ở Ngũ Duy vũ trụ. Lúc ấy, chủ nhân thích đi du sơn ngoạn thủy, hắn ta thường tới một vài di tích cổ hoặc những nơi đặc biệt và đã đạt được loại kiếm kĩ này ở một động phủ mà vị kiếm tu bị mù kia từng ở. Khi ấy chủ nhân thấy nó rất được nên đã giữ lại!”

Thẩm Tinh Hà bật cười ha ha: “Đi thôi, vào điện rồi nói!”

Thẩm Tinh Hà cũng cười: “Ta tin hắn sẽ không làm bừa đâu!”

Thuật ẩn thân của loại kiếm kĩ này quá biến thái rồi!

Liên Thiển trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Nếu là người khác thì dù biết cũng sẽ không vào được! Có điều ngươi thì khác!”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn Phù Văn đại điện đó rồi nói: “Liên Thiển cô nương, Nhất Kiếm Vô Lượng do ai tạo ra thế?”

Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”

Diệp Huyền nói: “Ngươi cũng biết nơi đó sao?”

Diệp Huyền nói: “Muốn!”

Diệp Huyền lập tức mỉm cười.

Diệp Huyền mừng rơn: “Rất nhiều nơi ư?”

Hắn đi dạo khắp nơi!

Diệp Huyền mỉm cười: “Như vậy thì tốt quá rồi!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Đi đến đâu tính đến đó thôi.”

Liên Thiển nói: “Bởi vì năm đó chủ nhân rất coi trọng vị kiếm tu bị mù kia, hắn ta không muốn người ngoài đến làm phiền nơi đó nên đã phong ấn nơi đó lại. Mà tầng phong ấn này được thiết kể bởi ta. Đương nhiên, ta đã phải nhờ vào thực lực năm đó của chủ nhân. Có thể nói thế gian này chỉ có ta mới có thể giải trừ được phong ấn đó!”

Liên Thiển tò mò nói: “Tại sao?”

Diệp Huyền khẽ nói: “Cái tháp sẽ không rơi vào tay hắn ta!”

Liên Thiển trầm giọng nói: “Một khi Giới Ngục tháp rơi vào tay Trần Thiên thì ngươi có muốn lấy lại cũng khó! Bởi lẽ hiện giờ cái tháp đó chưa thể đối kháng được với một cường giả như hắn ta đâu!”

Liên Thiển đáp: “Ngươi nói vậy làm ta bỗng chợt nhận ra, thực ra có rất nhiều nơi ngươi có thể tới…”

Không thể không nói, Phù Văn tông thực sự rất lớn. Ở nơi này dễ bị lạc đường lắm.

Không lâu sau, hắn đi tới ngọn núi phía sau Phù Văn tông. Lúc này, Liên Thiển bỗng nhiên nói: “Tiếp theo đây ngươi định làm thế nào?”

Làm thế nào ư?

Liên Thiển đáp: “Đúng vậy, nhiều nơi lắm. Năm đó chủ nhân đã từng tới nhiều nơi, ta thấy ngươi đều có thể tới những nơi đó. Những nơi đó cũng có rất nhiều bảo vật.”

Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, cuối cùng rời khỏi Phù điện và vòng ra đằng sau.

Buổi đấu giá sẽ được tổ chức vào ba ngày sau, thế nên hiện giờ Diệp Huyền khá là rảnh rỗi!

Khoảnh khắc ấy, hắn cảm giác thế giới này càng lúc càng tốt đẹp hơn rồi!

Diệp Huyền mỉm cười: “Bởi vì vẫn còn một vài đại lão chưa xuất hiện!”

Liên Thiển trầm mặc.

Có thể nói không một ai ở Ngũ Duy vũ trụ có thể chống lại sự mê hoặc đến từ Giới Ngục tháp!

Mà hiện giờ, những người thuộc hàng đẳng cấp của Ngũ Duy vũ trụ vẫn chưa ra tay!

Diệp Huyền không tin bọn họ sẽ không động lòng!

Mà dù thế nào thì trận chiến này đều sẽ diễn ra ở Ngũ Duy vũ trụ!

Giới Ngục tháp ở đâu thì chiến trường sẽ nằm ở đó!

Diệp Huyền đang định tiếp tục tiến lên phía trước thì đúng lúc ấy, hắn bỗng dừng lại. Phía trước mặt hắn là một toàn đại điện, đây chính là từ đường!

Từ đường của Phù Văn tông?

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi bước vào.

Bên trong tòa đại điện, đèn đuốc sáng trưng, có ba mươi sáu linh vị trong đó, linh vị bắt mắt nhất nằm ở vị trí trung tâm.

Phù Tiểu Thiên!

Lúc này, giọng nói của Liên Thiển vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Người này chính là tổ sư của Phù Văn tông. Năm ấy, trừ chủ nhân ra thì hắn ta là người mạnh nhất tại Ngũ Duy vũ trụ. Năm ấy, người này cực kì kính trọng chủ nhân, coi chủ nhân như sư phụ. Khi chủ nhân biến mất, hắn ta đã từng huy động tất cả sức mạnh của Phù Văn tông để đi tìm chủ nhân. Nhưng tiếc rằng không thu hoạch được gì!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận