Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3845. Đánh bọn họ!



Chương 3845. Đánh bọn họ!




Lúc này, Việt trưởng lão đã hoàn toàn ngu người rồi!
Hắn ta không ngờ vậy mà mình lại bị thiếu niên trước mặt miểu sát!
Thiếu niên trước mặt này chẳng qua chỉ mới là Phá Khuyên cảnh mà thôi!
Loại cảnh giới này ở trong mắt hắn ta chỉ như một con kiến!
Mà bây giờ, hắn ta lại bị miểu sát!
Diệp Huyền không phí lời vô nghĩa với Việt trưởng lão, Thanh Huyền Kiếm trực tiếp hấp thụ luôn linh hồn của đối phương.
Hắn nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay mà im lặng.
Vừa rồi hắn đã dùng Thanh Huyền Kiếm, sở dĩ dùng Thanh Huyền Kiếm, mục đích cũng là để giết chết đối phương trong một chiêu, nhưng hắn phát hiện ra việc này hoàn toàn không cần thiết!
Tuy rằng đối phương là Đạo Minh cảnh nhưng thực tế lại rất yếu, cho dù không dùng đến Thanh Huyền Kiếm thì hắn chắc hẳn vẫn có thể miểu sát đối phương. Đương nhiên, ngoại trừ nguyên nhân thực lực của bản thân ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là lão già này quá coi thường hắn!
Từ lúc bắt đầu cho đến khi ekest thúc, đối phương không hề coi hắn ra gì!
Dưới loại tình huống này, cộng thêm hắn cách đối phương lại gần như thế, vì vậy, hắn trực tiếp kết thúc đối phương trong một nhát kiếm luôn!
Diệp Huyền đang định rời đi thì đúng lúc này, một luồng uy áp vô hình đột nhiên từ trời giáng xuống!
Hắn hơi nhíu mày lại, ngay sau đó, một lão giả lại xuất hiện trước mặt hắn.
Người của Bạch Trú thành!
Lão gỉ nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là người của Vĩnh Dạ thành!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không phải!”
Lão giả híp hai mắt lại: “Vậy tại sao ngươi lại giết người của Bạch Trú thành ta!”
Diệp Huyền cười đáp: “Là hắn ta muốn tới giết ta, sau đó bị ta giết ngược lại đấy chứ!”
Lão giả nhìn hắn chằm chằm mà không nói gì, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ phòng bị.
Đúng lúc này, một nam tử xuất hiện ở đó.
Người tới chính là Mộ Trần kia.
Hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền rồi cười khổ: “Diệp công tử, không ngờ chúng ta lại gặp nhau nhanh như vậy!”
Diệp Huyền nhún vai: “Ta vô tội lắm đấy nhé, Việt trưởng lão này vì xảy ra mâu thuẫn với Thiên Yếm cô nương mà sau đó chuyển thù hận sang người ta, vừa rồi ta đã nói với hắn ta chuyện giữa hắn ta và Thiên Yếm cô nương không liên quan gì đến ta hết, nhưng hắn ta lại không nghe! Không chỉ không nghe mà còn định đánh ta, sau đó ta bị ép phải giết ngược lại hắn ta!”
Bị ép phải giết ngược lại!
Nghe thế, khóe miệng Mộ Trần hơi co rút.
Lão giả ở bên cạnh cũng mang vẻ mặt vô cùng khó coi.
Mộ Trần đột nhiên nói: “Các trưởng lão, ngươi về đi!”
Lão giả hơi do dự, sau đó nói: “Nhị công tử, chuyện này...”
Mộ Trần đáp: “Để ta xử lý!”
Lão giả chần chừ một lúc, đang định rời đi thì đúng lúc này, lại có một nam tử khác xuất hiện ở đó, nam tử này có dung mạo na ná Mộ Trần vài phần.
Lão giả hơi hành lễ với nam tử: “Đại công tử.”
Người này chính là đại công tử Mộ Càn của thành chủ Bạch Trú thành!
Nam tử cười nói: “Nhi đệ, chuyện này cũng không thể bỏ qua như thế được chứ!”
Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Người này đã giết trưởng lão của Bạch Trú thành ta, ta nghi ngờ hắn ta là người của Vĩnh Dạ thành!”
Mộ Tần hơi nhíu mày: “Là Việt trưởng lão tới gây sự với hắn trước!”
Mộ Càn cười hỏi: “Nhị đệ, ngươi có phải người của Bạch Trú thành không vậy?”
Mộ Trần im lặng một lúc rồi quay người nhìn về phía Diệp Huyền: “Diệp công tử, ngươi đi đi!”
Mộ Cần hơi híp mắt lại: “Sao thế, nhị đệ muốn cấu kết với người của Vĩnh Dạ thành sao?”
Mộ Trần im lặng.
Hắn ta không giải thích bởi vì hắn ta biết đối mặt với một thằng ngu, ngươi không có cách nào giải thích cho đối phương hiểu được đâu!
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh chợt bật cười, nói: “Ta không phải người của Vĩnh Dạ thành!”
Mộ Càn nhìn hắn: “Ngươi nói không phải thì là không phải sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Là hắn ta tới gây sự với ta trước.”
Mộ Càn nhìn hắn chằm chằm: “Nhưng ngươi đã giết hắn ta?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng rồi!”
Mộ Càn híp mắt lại: “Ngươi rất ngông cuồng!”
Diệp Huyền cười hỏi: “Hắn ta muốn giết ta vậy ta cũng không thể không đánh trả được chứ?”
Mộ Cần cười nói: “Ngươi nói hắn ta muốn giết ngươi, thế ngươi có bằng chứng không?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi định vô lý ở đây đúng không?”
Khóe miệng Mộ Càn nhếch lên đầy khinh thường: “Lý? Trong thế giới này, nắm đấm của ai to thì người đó có lý!”
Diệp Huyền đột nhiên hất nhẹ ngón cái.
Vút!
Mộ Càn còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn ta đã trực tiếp bị chém bay, một đường máu tươi phun ra từ cổ hắn ta như suối.
Nhìn thấy một màn này, con ngươi của Mộ Trần ở bên cạnh hơi co rút, hấn ta biết Diệp Huyền rất mạnh nhưng không biết đối phương lại mạnh đến mức độ này. Phải biết rằng đại ca của hắn ta cũng là Đạo Minh cảnh đấy!
Mà một vị Đạo Minh cảnh lại bị giết như vậy?
Lão giả ở bên cạnh kia chợt thay đổi sắc mặt, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ phòng bị.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Mộ Càn chỉ còn lại mỗi linh hồn kia và mỉm cười: “Ta nói lý chính là nhân từ với ngươi, chứ không phải sợ ngươi, hiểu chưa?”
Mộ Càn đã là linh hồn nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Cha ta là thành chủ của Bạch Trú thành, còn là cường giả Hóa Tự Tại!”
Diệp Huyền hơi nhăn mày: “Bình sinh ta hận nhất là loại nhị đại như ngươi đấy nhé, ngày nào cũng chỉ biết dựa vào phụ mẫu thôi sao? Ngươi có thể học hỏi ta một chút, ngươi nhìn ta xem, ta không dựa vào cha ta mà dựa vào muội muội của ta đây này!”
Tiểu tháp: “...”
Mộ Càn nhìn Diệp Huyền: “Các hạ, ta tin đây chỉ là một hiểu lầm!”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Muộn rồi!”
Vừa dứt lời, Thanh Huyền Kiếm nhanh chóng đâm thẳng vào linh hồn của Mộ Càn, chỉ trong nháy mắt, Mộ Càn đã trực tiếp bị hấp thụ sạch sẽ.
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thanh Huyền Kiếm quay về tay hắn, sau đó hắn xoay người rời đi.
Đúng lúc này, trong Bạch Trú thành xa xôi có vô số luồng khí tức lớn mạnh đột nhiên phóng vọt lên trời.
Mà Diệp Huyền cũng biến mất tại chỗ ngay, chỉ trong chớp mắt, hắn đã biến mất ở phía cuối chân trời!
Nhìn thấy một màn này, lão giả kia và Mộ Trần đều sững sờ.
Chạy rồi à?
Hết chương 3845.



Bạn cần đăng nhập để bình luận