Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 584: Chia Của!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên rút kiếm trực tiếp vọt tới phía lão giả áo bào đen.

Nhìn thấy một màn này, đám người Tiêu Qua một mặt kinh ngạc, đoạt Thái Hòa thương hội?

Lúc đám người lấy lại tinh thần, Diệp Huyền đã chiến đấu với lão giả áo bào đen kia.

Đám người Tiêu Qua đưa mắt nhìn nhau, rất nhanh, vẻ mặt Tiêu Qua trở nên có chút dữ tợn:

- Thái Hòa thương hội khi dễ Đạo Nhất học viện chúng ta, đánh con mẹ nó!

Thanh âm vừa dứt, mọi người vọt tới.

...

Đạo Nhất học viện, bên trong Đạo Nhất điện, Đại trưởng lão đột nhiên ngồi dậy, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin nhìn một lão giả trước mặt hắn:

- Nghe nói, hắn đi Thái Hòa thương hội mua mấy món đồ vật, một tên quản sự Thái Hòa thương hội nuốt riêng tiền của hắn... Việc này hẳn là có thật, có điều, tuyệt đối không đến một ngàn vạn Tử Nguyên tinh. Hẳn là tên này cố ý lừa bịp Thái Hòa thương hội.

Đại trưởng lão lãnh đạm nói:

- Sao hắn lại muốn đi đoạt Thái Hòa thương hội?

- Lá gan của hắn thật là mập a!

- Đúng vậy, bọn hắn đã đánh nhau với Thái Hòa thương hội, sự tình náo động rất lớn, rất nhiều người trong nội thành cũng đang nhìn chăm chú!

- Có ý tứ gì?

- Ngươi nói cái gì? Hắn dẫn theo đệ tử nội viện đi đoạt Thái Hòa thương hội?

- Không chỉ gan mập, người này còn quỷ tinh lắm!

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

Lão giả gật đầu:

Nói đến đây, hắn lắc đầu cười khổ:

- Đây vốn là sự tình của một mình hắn, thế nhưng hiện tại hắn đã mạnh mẽ biến thành sự tình của Thái Hòa thương hội và Đạo Nhất học viện ta.

Lão giả nói:

Nói xong, hắn đứng dậy:

Lão giả nhìn về phía Đại trưởng lão:

Đại trưởng lão cười khẽ:

Mà lão giả áo bào đen đại chiến với Diệp Huyền kia lại là vừa sợ vừa giận, sợ chính là hắn không nghĩ tới chiến lực của Diệp Huyền vậy mà khủng bố như thế dù chỉ mới là Chân Ngự Pháp cảnh, giận chính là đồ vật bên trong Thái Hòa thương hội đã bị đám người Tiêu Qua cướp sạch hơn phân nửa!

Ngay từ đầu, đám người Tiêu Qua còn có chút lưỡng lự, thế nhưng rất nhanh, bọn hắn còn điên cuồng hơn Diệp Huyền...

Mọi người ngừng lại!

...

Thanh âm vừa dứt, một luồng áp lực vô hình đột nhiên giáng xuống từ trên trời, trực áp Diệp Huyền.

- Đi thôi, đi xem một chút!

Đại trưởng lão xuất hiện trước mặt nam tử trung niên kia, cười nói:

Đại trưởng lão nhẹ nhàng vung lên tay phải, cỗ uy áp vô hình kia trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, chính là Đại trưởng lão!

Thái Hòa thương hội, đám người Diệp Huyền đã cùng Thái Hòa thương hội đại chiến, vừa mới khai chiến, bên phía Thái Hòa thương hội đã bị áp chế toàn diện, dưới sự ra hiệu của Diệp Huyền, mấy người Tiêu Qua cũng điên cuồng cướp đoạt đồ vật bên trong Thái Hòa thương hội!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lại, trên không, một nam tử trung niên lẳng lặng đứng đấy, mà nam tử trung niên đang nhìn hắn.

Nam tử trung niên nhìn xuống Diệp Huyền:

- Là Đạo Nhất học viện cho ngươi lá gan này?

Thái Hòa thương hội là thương hội lớn nhất bên trong Đạo Nhất thành, đồ vật của bọn hắn, làm sao có thể là đồ vật bình thường?

Thanh âm vừa dứt, một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên bao phủ đám người Diệp Huyền.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ giữa sân:

- Tống Liên huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!

Nam tử trung niên tên là Tống Liên lạnh lùng nhìn Đại trưởng lão:

- Đại trưởng lão, Đạo Nhất học viện ngươi công nhiên tới cướp đoạt Thái Hòa thương hội ta, ngươi giải thích thế nào?

Đại trưởng lão lắc đầu cười một tiếng:

- Tống Liên huynh, việc này, ngược lại là Thái Hòa thương hội ngươi không đúng! Học viên này của ta tới Thái Hòa thương hội ngươi mua đồ, mà quản sự của Thái Hòa thương hội ngươi lại muốn ăn hắc, hơn nữa còn đe doạ hắn. Việc này, Thái Hòa thương hội ngươi thật sự làm hết sức không tốt!

Tống Liên nhíu mày, hắn quay đầu nhìn lão giả áo bào đen phía dưới, lão giả áo bào đen trầm giọng nói:

- Ta cũng không biết tình huống cụ thể!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía nữ tử thanh tú cách đó không xa:

- Rốt cục mọi chuyện là như thế nào?

- Ngươi đã đoạt hơn phân nửa thương hội người ta, kiếm lời!

Khóe miệng Đại trưởng lão co quắp:

- Bọn hắn lừa ta, việc này sao có thể bỏ qua?

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Tốt rồi, vậy thôi đi!

Đại trưởng lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Lời vừa nói ra, vẻ mặt Tống Liên lập tức trở nên khó coi, mà bốn phía vang lên một mảnh hư thanh.

Ăn hắc!

Thái Hòa thương hội thật sự ăn hắc!

Tống Liên đột nhiên vung lên tay phải, nữ tử thanh tú kia trực tiếp hóa thành một đống thịt vụn.

Tống Liên lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Huyền phía dưới, cuối cùng, hắn nhìn về phía Đại trưởng lão:

- Chúc mừng quý viện thu nhận được học viên ưu tú như thế!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Phía dưới, Diệp Huyền vội vàng nói:

- Một ngàn vạn Tử Nguyên tinh của ta!

- Không, Hứa quản sự chỉ lừa gạt hắn hai mươi vạn Tử Nguyên tinh, không phải một ngàn vạn Tử Nguyên tinh!

Nghe vậy, nữ tử thanh tú phía dưới vội vàng nói:

- Tống Liên huynh, sự tình đã rất rõ ràng, không phải sao?

Lúc này, Đại trưởng lão cách đó không xa đột nhiên cười nói:

Thấy thế, vẻ mặt lão giả áo bào đen lập tức trầm xuống.

Nữ tử thanh tú có chút lưỡng lự.

Kiếm lời!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, dường như đúng là như thế.

Lúc này, Đại trưởng lão đột nhiên nói:

- Diệp Huyền, ngươi làm như thế, chẳng khác gì đắc tội Thái Hòa thương hội, ngươi có biết?

Diệp Huyền cười nói:

- Đại trưởng lão, ta cũng không phải người gây tai hoạ, nhưng mà, Thái Hòa thương hội này lấn ta như thế, ta không nhịn được khẩu khí này.

Đại trưởng lão nhìn thoáng qua Diệp Huyền, lắc đầu thở dài:

- Ngày sau nếu không có chuyện gì, tận lực đừng đi ra học viện, lần này thương hội ăn thua thiệt lớn như thế, ngược lại bọn hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta hiểu rõ.

Đại trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó quay người rời đi.

Diệp Huyền dẫn theo đám người Tiêu Qua về tới Đạo Nhất học viện!

Bên trong nhà gỗ của Diệp Huyền, mọi người tề tụ, ngồi quanh bàn.

Chia của!

Tiêu Qua cười nói:

- Lần này, chúng ta đạt được tổng cộng 600 vạn Tử Nguyên tinh, trong đó có 49 món bảo vật Thiên giai, một khoản thiên tài địa bảo đủ loại, ta đánh giá một chút, trị giá hai trăm vạn Tử Nguyên tinh không sai biệt lắm.

Tổng cộng khoảng tám trăm vạn!

Diệp Huyền cười nói:

- Tiêu Qua ngươi chia một thoáng, các huynh đệ đều có phần!

Tiêu Qua cười hắc hắc, sau đó bắt đầu chia, đầu tiên hắn chia cho Diệp Huyền, mà Diệp Huyền lại nhăn mày:

- Ngươi đây là có ý gì?

Hắn đạt được ba trăm vạn Tử Nguyên tinh!

Tiêu Qua cười nói:

- Diệp huynh, sở dĩ lần này đạt được nhiều như vậy, hoàn toàn là nhờ vào ngươi, ngươi xuất lực lớn nhất, tự nhiên là được chia nhiều nhất, mấy người chúng ta đều không có ý kiến.

Mọi người dồn dập gật đầu, biểu thị không có ý kiến.

Diệp Huyền lại lắc đầu:

- Nếu không có các huynh đệ, một mình ta cũng không ép được Thái Hòa thương hội, tất cả mọi người đều có công, chia đều.

Tiêu Qua còn muốn nói điều gì, Diệp Huyền lại nghiêm mặt nói:

- Nói chia đều, cứ chia đều, làm theo đi!

Tiêu Qua thấy Diệp Huyền kiên định như vậy, hắn do dự một chút, sau đó gật đầu.

Rất nhanh, mọi người phân chia khoản tài phú này, bên trong phòng trúc, trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười xán lạn.

Đạt được khoản tài phú này, có thể nói trong khoảng thời gian ngắn bọn hắn sẽ không thiếu thốn Tử Nguyên tinh!

Mà lần này, địa vị của Diệp Huyền trong lòng mọi người cũng phát sinh một chút biến hóa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận