Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1406: Đệ tử vừa mới thu nhận

Thẩm Tinh Hà trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Ngươi muốn ta giúp kiểu gì?”

Trần Thiên đưa ra điều kiện như vậy làm hắn ta không thể từ chối, Phù Văn tông cũng không thể từ chối!

Bởi lẽ trong cuốn cổ tịch của tiên tri có rất nhiều cách chế tạo thất sắc phù lục!

Trần Thiên khẽ mỉm cười: “Rất đơn giản, ta muốn mượn một món bảo vật của quý tông!”

Thẩm Tinh Hà nhìn Trần Thiên: “Thiên Nhãn phù!”

Trần Thiên gật đầu: “Chính là nó!”

Thẩm Tinh Hà trầm mặc.

Trần Thiên liếc nhìn cuốn cổ tịch trong tay, hắn ta mỉm cười: “Chỉ cần các hạ đồng ý thì vật này lập tức thuộc về ngươi.”

Thẩm Tinh Hà trầm mặc trong chốc lát rồi gật đầu: “Được!”

Thẩm Tinh Hà không nói gì cả, hắn ta chỉ xòe bàn tay ra, một lá thất sắc phù lục xuất hiện. Khi trông thấy nó, sắc mặt Trần Thiên lập tức thay đổi!

Lúc này, Trần Thiên lại nói: “Chỉ cần tìm được Diệp Huyền thì những chuyện còn lại cứ để ta giải quyết! Việc này cũng không ảnh hưởng gì đến Phù Văn tông!”

Thấy Thẩm Tinh Hà đồng ý, Trần Thiên bèn mỉm cười: “Thế thì làm phiền Thẩm huynh rồi!”

Đây là một lá thất sắc thần phù mà tổ sư Phù Tiểu Thiên đã chế tạo. Lá phù này có năng lực vô cùng lớn, lấy lá phù làm thiên nhãn và có thể quan sát tất cả mọi thứ!

Thẩm Tinh Hà chầm chậm nhắm hai mắt lại, hắn ta nhẩm đọc gì đó. Không lâu sau, cả không gian bắt đầu sôi trào như một làn sóng. Một lát sau, hắn ta bỗng chau mày: “Ở từ đường!”

Thẩm Tinh Hà trầm mặc.

Thất sắc phù lục!

Thuật ẩn thân của Diệp Huyền vô cùng lợi hại, đến cả Trần Thiên cũng phải bó tay. Giờ muốn tìm được Diệp Huyền thì chỉ còn cách dùng Thiên Nhãn phù thôi!

Thiên Nhãn phù!

Như lời Trần Thiên nói, hắn ta không từ chối được!

Trần Thiên cũng biến mất theo hắn ta. Rất nhanh sau đó, một đoàn người đã xuất hiện trước từ đường của Phù Văn tông. Thẩm Tinh Hà nhìn chằm chằm từ đường, hắn ta đang định đi vào thì bỗng có một sức mạnh vô hình ngăn hắn ta lại.

Nói đến đây, hắn ta dừng lại một lát rồi tiếp tục: “Thẩm huynh, theo như ta được biết thì phù văn đạo của ngươi đã không tiến bộ lâu nay, cuốn cổ tịch trong tay ta đối với ngươi mà nói chính là một cơ hội, không những là một cơ hội đối với ngươi mà còn là cơ hội cho cả Phù Văn tông! Ngươi còn do dự gì nữa?”

Thẩm Tinh Hà sững sờ, chuyện gì thế này?

Loại phù lục này có uy lực vô cùng lớn, dù là hắn ta thì cũng không dám coi thường!

Dứt lời, Thẩm Tinh Hà bèn biến mất.

Sau khi Diệp Huyền ra ngoài, hắn liếc nhìn Trần Thiên, sau đó lại nhìn Thẩm Tinh Hà và mỉm cười: “Theo lí mà nói thì ngươi phải gọi ta là… tiểu sư tổ đấy!”

Đúng lúc ấy, cánh cửa từ đường bỗng mở ra. Ngay sao đó, một nam tử xuất hiện.

Thẩm Tinh Hà nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đang đùa với lão phu đấy sao?”

Có điều, luồng sức mạnh này còn chưa kịp lại gần từ đường thì bỗng biến mất tăm.

Có điều đúng lúc ấy, một luồng sức mạnh vô hình lại bay ra từ trong đại điện. Ngay sau đó, không gian xung quanh Diệp Huyền lại khôi phục trở lại bình thường. Không chỉ có vậy, sức mạnh mà Trần Thiên thi triển cũng biến mất tăm!

Trần Thiên cũng phất tay áo, một luồng sức mạnh đánh về phía từ đường.

Ở phía xa, Diệp Huyền đột nhiên liếc nhìn Trần Thiên: “Trần viện trưởng, ngươi tới đánh ta đi!”

Trong đại điện này có một cường giả!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi!

Trông thấy cảnh tượng ấy, hai mắt Trần Thiên lập tức híp lại. Một lát sau, hắn ta nhìn Thẩm Tinh Hà, Thẩm Tinh Hà lắc đầu, hắn ta cũng chẳng biết ra làm sao!

Diệp Huyền lắc đầu: “Thẩm tông chủ, có người muốn gặp ngươi đấy, vào đi!”

Nói đoạn, hắn bèn quay người bước vào bên trong đại điện.

Lúc này, Trần Thiên bỗng ra tay. Hắn ta duỗi tay về phía Diệp Huyền, một luồng sức mạnh lập tức đánh về phía hắn. Cùng lúc đó, không gian xung quanh Diệp Huyền cũng bị cố định lại!

Người đó chính là Diệp Huyền!

Mọi người kinh ngạc.

Tiểu sư tổ?

Mọi người: “…”

Mọi người: “…”

Trần Thiên nhìn Diệp Huyền, hắn ta siết chặt tay.

Bỗng nhiên, một lá lam sắc phù lục bay ra từ bên trong đại điện. Nó tới thẳng chỗ Trần Thiên, Trần Thiên tái mặt, tay phải của hắn ta đánh một chưởng.

Uỳnh!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Trần Thiên lùi mạnh về phía sau, thậm chí còn lùi ra khỏi cả Phù Văn tông!

Mọi người đều hóa đá!

Sau khi Trần Thiên dừng lại, cánh tay hắn ta đã nứt toác!

Một lá lam sắc phù lục thôi đấy!

Trần Thiên nhìn về phía Phù Văn tông, mặt mày hắn ta nghiêm nghị, một lá lam sắc phù lục thôi đã có thể đánh bay hắn ta!

Rốt cuộc đối phương là ai?

Trước từ đường, vẻ mặt Thẩm Tinh Hà cũng trở nên nghiêm trọng. hắn ta trầm mặc trong chốc lát rồi bước vào từ đường.

Những người khác cũng muốn vào nhưng lại bị một luồng sức mạnh ngăn lại.

Sau khi Thẩm Tinh Hà tiến vào trong đại điện, hắn ta trông thấy ngoài Diệp Huyền ra còn có một nam tử trung niên. Trông thấy nam tử trung niên ấy, Thẩm Tinh Hà lập tức sững sờ, hắn ta kích động, vội cung kính hành lễ: “Tinh Hà bái kiến tổ sư!”

Phù Tiểu Thiên quan sát Thẩm Tinh Hà, hắn ta mỉm cười: “Thiên Phù sư?”

Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Vâng!”

Phù Tiểu Thiên khẽ mỉm cười, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Hắn là đệ tử mà ta vừa mới thu nhận!”

Đệ tử vừa mới thu nhận!

Nghe vậy, vẻ mặt Thẩm Tinh Hà lập tức trở nên kì quái.

Đệ tử của tổ sư thì hắn ta phải xưng hô thế nào đây?

Như Diệp Huyền nói, phải gọi là tiểu sư tổ thật ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận