Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3430. Cứu cha ngươi đi! (2)



Chương 3430. Cứu cha ngươi đi! (2)




Diệp Huyền có thể tùy ý nhảy ra khỏi thời không này, có thể nói chỉ cần hắn không muốn tử chiến vậy cho dù có là Thái Nhất Sinh Thủy cũng không thể làm gì được hắn.
Vì thế, cho dù Thái Nhất Sinh Thủy và Cổ Mệnh liên thủ cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa gì hết.
Lúc này, đột nhiên Tĩnh Tri nói: “Ngươi phải cẩn thận, nếu ta là bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với bạn bè và người thân bên cạnh ngươi! Chỉ cần bắt được người thân và bạn bè của ngươi thì cho dù ngươi không chiến cũng phải chiến! Trừ phi ngươi muốn nhìn bọn họ chết!”
Tiểu An hơi nhíu mày: “Chắc hẳn Thái Nhất Sinh Thủy sẽ không làm ra loại hành động hèn hạ như thế đâu?”
“Ngây thơ!”
Tĩnh Tri cười lạnh: “Dưới tình huống bình thường, đúng là hắn ta sẽ không làm ra loại chuyện hèn hạ như thế, nhưng ngươi đã bỏ qua một điểm rồi, đó chính alf tên này sở hữu hai siêu thần vật, mà hai thần vật này lại là thứ mà Thái Nhất Sinh Thủy không có cách nào từ bỏ được!
Để có được hai thần vật này, Thái Nhất Sinh Thủy sẽ không kiên trì giữ vững mấy nguyên tắc chó má gì đó của hắn ta nữa. Hơn nữa, hai người bọn họ cũng không dám cho tên này quá nhiều thời gian, cho nên tiếp theo đây, bọn họ nhất định sẽ ra tay thêm lần nữa, mà khi bọn họ ra tay chắc chắn đã chuẩn bị rất chu toàn rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Cho nên chúng ta phải chuẩn bị một chút.”
Tĩnh Tri nhìn hắn: “Chuẩn bị cái gì? Theo như ta được biết thì hình như bạn bè và ngươi thân của ngươi nhiều lắm thì phải.”
Diệp Huyền đáp: “Vậy ngươi cảm thấy bây giờ ta nên làm thế nào?”
Tĩnh Tri im lặng một lúc lâu rồi mới nói: “Có hai cách, đầu tiên là ngươi trực tiếp gọi người, gọi muội muội của ngươi ra đây, nàng ta vừa xuất hiện là toàn bộ rắc rối đều sẽ biến mất hết!”
Diệp Huyền đáp: “Nói cách thứ hai xem nào!”
Tĩnh Tri liếc mắt nhìn hắn, sau đó bảo: “Cách thứ hai chính là ngươi thu hết toàn bộ người thân và bạn bè của mình vào trong tiểu tháp! Đối với ngươi mà nói chắc là khả thi đấy, chỉ là có khả năng sẽ hơi phiền phức một chút!”
Diệp Huyền cười bảo: “Vẫn còn cách thứ ba!”
Tĩnh Tri hơi nhíu mày: “Cách gì nữa?”
Diệp Huyền đáp: “Đến Thần Cổ Giới!”
Tĩnh Tri híp hai mắt lại: “Ngươi định đến Thần Cổ Giới?”
Diệp Huyền cười hỏi: “Không được sao?”
Tĩnh Tri trầm giọng đáp: “Đó chính là đại bản doanh của bọn họ, ngươi đi…”
Nói đến đây, nàng ta lại một lần nữa nhíu chặt mày: “Ngay cả hai người bọn họ còn không làm gì được ngươi thì thôi, những người khác chắc chắn lại càng không làm gì được ngươi hơn! Hơn nữa, với thực lực của ngươi, cho dù là cường giả của Thượng Cổ Ma Tộc hay là Thái Nhất Tông thì đối với ngươi mà nói đều chỉ là chuyện trong một nhát kiếm mà thôi…”
Nói rồi, hai con mắt của nàng ta chợt co rút.
Nàng ta vẫn luôn bỏ sót một vấn đề, đó chính là thực lực của Diệp Huyền!
Hiện giờ, đến ngay cả Cổ Mệnh và Thái Nhất Sinh Thủy còn không làm gì được Diệp Huyền, từ một mức độ nào đó mà nói thì hắn đã là loại siêu cường giả có thể sánh ngang với Thái Nhất Sinh Thủy và Cổ Mệnh rồi!
Nếu hắn đến Thần Cổ Giới, đối với Cổ Ma tộc và Thái Nhất tộc mà nói không thể nghi ngờ gì chính là một tai họa to lớn!
Dường như nghĩ đến chuyện gì đó, Tĩnh Tri lại nói: “Nhưng phải làm thế nào với người thân và bạn bè của ngươi đây? Bây giờ bọn họ chính là một điểm yếu lớn nhất của ngươi, mà đám người kia chắc chắn sẽ không bỏ qua điểm yếu này của ngươi đâu, nhất định sẽ lợi dụng điểm này để đối phó với ngươi.
Hoặc là nói, ngươi thật sự đành lòng bỏ mặc bọn họ sao? Chỗ khác không nói, chỉ cần bọn họ đến Thanh Châu vậy Diệp Huyền ngươi tuyệt đối sẽ rơi vào thế bị động!
Đánh, Thanh Châu chắc chắn sẽ bị hủy diệt, còn không đánh vậy ngươi phải đầu hàng!”
Nói rồi, nàng ta thấp giọng thở dài: “Thái Nhất Sinh Thủy kia rút lui thật ra chính là lấy lùi làm tiến, một lần lùi này của hắn ta sẽ khiến tình cảnh của ngươi trở nên khó khăn hơn nhiều!”
Diệp Huyền cười đáp: “Vậy ngươi cảm thấy bây giờ ta nên làm thế nào?”
Tĩnh Tri trầm giọng nói: “Cách tốt nhất chính là gọi người! Nếu muội muội của người xuất hiện vậy Cổ Mệnh với chả Thái Nhất Sinh Thủy gì đấy, tất cả đều là tép riu hết!”
Diệp Huyền: “…”
Tĩnh Tri lại nói: “Có phải ngươi không liên lạc được với nàng ta không?”
Diệp Huyền gật đầu.
Tĩnh Tri hơi nhíu mày: “Tại sao ngươi không liên lạc được với nàng ta?”
Diệp Huyền đáp: “Có khả năng nàng ấy đã rời khỏi vũ trụ hiện tại nảy ồi!”
Tĩnh Tri im lặng một lúc lâu rồi bảo: “Vậy ngươi đến Thần Cổ Giới cũng chẳng có nghĩa lý gì hết! Ngươi chỉ có thể giết chết Thái Nhất Sinh Thủy và Cổ Mệnh!”
Nói rồi, nàng ta lại lắc đầu: “Nhưng vấn đề là cho dù ba người chúng ta có liên thủ thì cũng không thể giết được Cổ Mệnh và Thái Nhất Sinh Thủy.”
Tuy rằng hai người Cổ Mệnh này không thể làm gì được Diệp Huyền nhưng cũng tương tự như thế, Diệp Huyền cũng chẳng làm gì được hai người họ.
Điểm khác biệt duy nhất chính là Diệp Huyền có quá nhiều vướng bận!
Mà mấy vướng bận này lại chính là điểm yếu chí mạng của hắn!
Nếu không phải nàng ta từng chứng kiến sự đáng sợ của nữ tử váy trắng thì nàng ta cũng sẽ làm như thế!
Vì Diệp Huyền nhất định phải ngoan ngoan phục tùng!
Tĩnh Tri thấp giọng thở dài, không chỉ tình cảnh của Diệp Huyền trở nên cam go mà tình cảnh của nàng ta và Thánh Đường cũng như thế!
Vì hiện giờ, Cổ Ma tộc và Thái Nhất tộc chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng ta và Thánh Đường!
Đúng lúc này, không gian trước mặt Tĩnh Tri đột nhiên hơi rung lên, Diệp Huyền và Tiểu An nhìn về phía nàng ta. Một lúc sau, Tĩnh Tri ngẩng phắt đầu lên Diệp Huyền: “Ngươi khỏi cần khó xử nữa!”
Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Tĩnh Tri hỏi: “Hỏi một chút, thực lực của cha ngươi thế nào?”
Diệp Huyền hơi sững sờ sau đó hỏi ngược lại: “Sao lại hỏi như vậy?”
Tĩnh Tri trầm giọng đáp: “Vừa mới nhận được tin tức, tuy rằng Tinh Mệnh Tông không tìm được tung tích của muội muội ngươi nhưng đã tìm được tung tích của cha ngươi!”
Sắc mặt của Diệp Huyền nặng nề hẳn đi: “Không phải bọn họ tính đi tìm cha ta đấy chứ?”
Tĩnh Tri gật đầu: “Thái Nhất Sinh Thủy và Cổ Mệnh đã đi tìm cha ngươi rồi, cho nên chuyện mà ta muốn biết bây giờ là thực lực của cha ngươi thế nào?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc rồi đáp: “Mạnh hơn ta chút xíu!”
Tĩnh Tri lắc đầu: “Vậy ngươi còn không mau đi cứu cha ngươi đi?”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3430.



Bạn cần đăng nhập để bình luận