Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3231: Thần miếu

Thú yêu!

Thú yêu nam tử nhìn Nguyên Yếm, hắn ta cười ha ha: "Ngươi chính là đệ nhất thiên tài của Nguyên Giới, Nguyên Yếm?"

Vẻ mặt Nguyên Yếm lạnh lùng: "Phí lời làm gì? Cứ đánh đi!"

Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất.

Ở phía xa xa, thú yêu nam tử kia cũng đánh một quyền!

Uỳnh!

Khoảnh khắc hắn ta xuất quyền, không gian quanh đó hàng vạn trượng như bị trúng một đòn mãnh liệt, rung chuyển dữ dội!

Rầm rầm!

Nguyên Yếm liếc nhìn cái hố, hắn ta quay người đi!

Nam tử này không khác gì mấy so với nhân loại, không xấu, trên đỉnh đầu có hai cái sừng đen dài ngoằng!

Rầm!

Diệp Huyền không đáp lời, hắn nhìn về phía không xa. Phía sau Nguyên Yếm, một nam tử đang chầm chậm đi tới!

Uỳnh!

Đối đầu trực diện!

Một luồng bạch quang bỗng nhiên bùng nổ trước mặt thú yêu nam tử. Ngay sau đó, thú yêu nam tử lùi mạnh về phía sau cả trăm trượng!

Lúc này, Nguyên Yếm cũng dừng lại. Hắn ta quay người nhìn nam tử kia. Lúc này, nam tử kia đột nhiên biến mất!

Cái đạp ấy khiến không gian trên đỉnh đầu thú yêu nam tử sụp đổ. Sức mạnh to lớn lập tức khiến thú yêu nam tử bay đến dưới tường thành.

Sau khi hắn ta dừng lại, Nguyên Yếm bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn ta, sau đó đạp mạnh xuống.

Gia Hòa ở bên cạnh Diệp Huyền khẽ nói: "Hình như Nguyên Yếm lại mạnh hơn rồi!"

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì không gian xung quanh đã vỡ tan ra. Ngay sau đó, có hai bóng người liên tiếp lùi về phía sau.

Trước tường thành, một cái hố cực sâu xuất hiện, còn thú yêu nam tử thì không thấy đâu nữa!

Rất nhanh sau đó, Nguyên Yếm quay lại tường thành. Còn nam tử kia cũng dừng lại ở chỗ cách đó hàng trăm trượng!

Nguyên Yếm híp mắt lại, hắn ta giơ hai tay lên đan vào nhau, đẩy mạnh về phía trước!

Rầm rầm!

Bởi lẽ khoảnh khắc nam tử xuất quyền, không gian bên ngoài tường thành đã bị hủy diệt!

Đối đầu trực tiếp!

Tuy nhiên không lâu sau, thú yêu nam tử kia đột nhiên bật dậy, đâm thẳng về phía trước.

Nguyên Yếm đột nhiên biến mất.

Nguyên Yếm không hề do dự mà nhảy bật lên. Tuy nhiên, khi hắn ta bật lên, thú yêu nam tử kia đột nhiên biến mất!

Sau khi nam tử dừng lại, hắn ta nhìn Nguyên Yếm, cười nói: "Tiếp đi!"

Nguyên Yếm đột nhiên chắp tay lại. Ngay sau đó, một luồng hắc quang bỗng tuôn trào từ cơ thể hắn ta!

Một tiếng xé rách vang lên. Ngay sau đó, thú yêu nam tử đã xuất hiện trước mặt Nguyên Yếm. Hắn ta tung một quyền vào đầu Nguyên Yếm!

Vụt!

Ở phía xa xa, ánh mắt nam tử hiện vẻ dữ tợn, hắn ta đánh một quyền!

Đùng đoàng!

Không gian đổ nát lại lần nữa bị hủy diệt, Nguyên Yếm bị đánh bay về phía tường thành!

Thú yêu nam tử không ra tay nữa, hắn ta nhìn đối phương: "Ra đây!"

Nam tử vừa xuất quyền thì mọi người đã cảm giác bầu trời như sụp xuống, tầm nhìn tối sầm lại!

Chính là thú yêu nam tử!

Trong không gian tăm tối ấy, một hắc ảnh đột nhiên lùi mạnh về phía sau!

Uỳnh!

Uỳnh uỳnh!

Thú yêu nam tử lập tức bị hắc quang đánh bay cả trăm trượng. Mà lúc này, Nguyên Yếm bỗng đẩy tay về phía thú yêu nam tử từ xa.

Vụt!

Ở phía xa xa, trên đỉnh đầu thú yêu nam tử, không gian bỗng nứt vỡ, một chưởng ấn màu đen cực lớn rơi xuống!

Thú yêu nam tử ngẩng phắt đầu lên, hắn ta nhón chân phải, cả người xông lên!

Lại đối đầu trực tiếp!

Rầm rầm!

Thú yêu nam tử đụng hẳn lên hắc sắc chưởng ấn kia, chưởng ấn to lớn lập tức nứt vỡ. Mà lúc này, Nguyên Yếm đột nhiên xuất hiện trước mặt thú yêu nam tử!

Không một lời, hắn ta đánh một quyền!

Thần Miếu!

Diệp Huyền: "..."

Gia Hòa nhìn chằm chằm vào hắn: "Diệp công tử, ta biết ngươi rất lợi hại, phụ thân của ngươi cũng rất lợi hại, thế nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi đừng có chọc đến Thần Miếu! Không những thế, dù có nhắc đến Thần Miếu, ngươi cũng không được dùng lời lẽ bất kính! Bằng không sẽ có đại nạn ập đến đấy! Hãy nhớ! Nhớ kĩ vào!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Biết chút ít! Không nhiều..."

Gia Hòa nhìn hắn như nhìn một con quái vật: "Ngươi không biết Thần Miếu ư?"

Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: "Thần Miếu lợi hại lắm hả?"

Nguyên Yếm quay về vị trí cũ!

Hắn ta quay đầu nhìn sang bên phải, cách đó trăm trượng, một nữ tử chầm chậm bước đến.

Nữ tử này mặc váy dài bó sát cơ thể, tóc đen như mực xõa xuống đến tận eo, tay phải nàng cầm hai con cờ.

Một đen một trắng!

Nữ tử này cũng không phải nhân loại, bởi tai của nàng ta lớn hơn nhân loại một chút, song điều này cũng không hề ảnh hưởng đến dung nhan của nàng ta!

Nữ tử nhìn Nguyên Yếm, nàng ta khẽ mỉm cười: "Hóa ra là truyền nhân của Thần Miếu Ma Phật!"

Thần Miếu Ma Phật?

Diệp Huyền nhíu mày, Nguyên Yếm là người của Thần Miếu?

Sắc mặt Gia Hòa bên cạnh Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng: "Hắn ta được Thần Miếu nhìn trúng ư..."

Uỳnh uỳnh!

Sau khi đẩy lùi thú yêu nam tử, Nguyên Yếm lập tức biến mất. Thế nhưng ngay sau đó, một đường bạch quang bỗng lóe lên!

Khoảnh khắc ấy, trong lòng bàn tay Nguyên Yếm có một phật ấn lơ lửng. Không những thế, trên đỉnh đầu hắn ta còn có phật tượng mờ ảo.

Dưới ánh nhìn của mọi người, thú yêu nam tử kia đã bị đánh bay cả ngàn trượng. Khi hắn ta vừa mới dừng lại thì trước ngực đã vỡ tung, máu tươi bắn tung tóe!

Rầm rầm!

Một quyền này của hắn ta vừa ra thì bỗng có những âm thanh quỷ dị xuất hiện. Âm thanh này giống tiếng niệm kinh!

Nghe được lời nói của Gia Hòa, Diệp Huyền biết hắn đã đánh giá thấp Thần Miếu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận