Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3802. Kiếm chém tương lai! (2)



Chương 3802. Kiếm chém tương lai! (2)




Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiểu tháp, ngươi thấy ta có thể đánh bại cha ta, Thanh Nhi và đại ca không?”
Tiểu tháp do dự một lát rồi nói: “Tiểu chủ, ngươi đừng có mà dọa ta!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”
TiểutTháp trầm giọng nói: “Ta sợ ngươi mắc chứng vọng tưởng!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp lại nói: “Ý nghĩ này của ngươi rất được, có điều độ khó là rất lớn!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi bảo ta có hào quang gì gì đó cơ mà?”
Tiểu tháp nói: “Có hào quang thì có thể vô địch sao? Tiểu chủ, ngươi đừng có mà ôm suy nghĩ như vậy, bởi vì dù ngươi có hào quang cũng chưa chắc ngươi đã là duy nhất. Làm người thì không được coi trọng mình quá!
Có điều ngươi cũng không phải không có cơ hội, thế nhưng nếu ngươi cứ tiếp tục lông bông thế này thì ta thấy e là ngươi không có cơ hội vượt qua bọn họ đâu! Trừ phi ngươi sáng tạo ra đại đạo vô liêm sỉ gì đó của ngươi, như vậy thì ta thấy ngươi có cơ hội đấy! Dẫu sao thì ngươi cũng vô liêm sỉ mà!”
Mặt Diệp Huyền lập tức đen lại!
Tiểu tháp do dự một lát rồi nói: “Tiểu chủ, ta nói hơi thẳng tí, ngươi sẽ không tức giận đâu, đúng chứ?”
Diệp Huyền nói: “Ta không dám tức giận!”
Tiểu tháp lấy làm lạ: “Tại sao vậy?”
Diệp Huyền đáp: “Ngươi là Thiên Mệnh Tháp cơ mà, đệ nhất tháp chư thiên vạn giới, ta nào dám giận ngươi!”
Tiểu tháp cười he he: “Tiểu chủ, khiêm tốn, phải khiêm tốn!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, tiểu tháp lại nói: “Tiểu chủ, ta thấy ngươi cũng không phải không có cơ hội vượt qua ba người họ đâu. Dẫu sao thì nền tảng của ngươi tốt hơn ba người họ, vấn đề của ngươi chỉ nằm ở thời gian mà thôi. Hơn nữa, ngươi còn có hào quang, chỉ cần ngươi nỗ lực thì cuối cùng dù không vượt qua bọn họ, cũng không kém hơn bọn họ là bao. Có câu vạn sự đều có khả năng mà!”
Vạn sự đều có khả năng!
Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Tiểu tháp, cuối cùng ngươi cũng nói tiếng người rồi!”
Tiểu tháp: “…”

Một canh giờ sau, Diệp Huyền tiến vào tinh không mênh mông.
Không có đích đến, hắn dựa vào năng lực của mình để tìm tòi một vũ trụ văn minh tiếp theo. Hay nói một cách khác, hiện giờ mục tiêu của hắn chính là đi tìm cha và đại ca của hắn!
Vũ trụ mênh mông, vô cùng vô tận, Diệp Huyền ngự kiếm bay đi. Tốc độ của hắn không nhanh, hắn cứ đi từ từ.
Hắn nhìn tinh không xung quanh, không thể không nói tinh không rộng lớn mà cũng thật đẹp.
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, chúng ta đi đâu đây?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không biết!”
Tiểu tháp lấy làm lạ: “Không biết?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đi tới đâu tính tới đó!”
Tiểu tháp do dự một lát rồi nói: “Ngươi có cần vào tháp tu luyện một thời gian rồi tiếp tục đi không?”
Diệp Huyền không hiểu: “Tại sao?”
Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Bởi vì ta sợ ngươi đến vũ trụ văn minh tiếp theo sẽ bị người ta đánh thảm!”
Diệp Huyền: “…”
Không thể không nói, tiểu tháp lo lắng vậy cũng có lí!
Mặc dù Cổ Đế đã bị cha hắn diệt trừ, thế nhưng hắn vẫn chưa có quên Ma Mạch đâu!
Mấy người Cổ Đế đến từ Ma Mạch, như vậy cũng có nghĩa là chắc chắn Ma Mạch là một thế lực siêu cấp! Cha hắn giết người của họ, Ma Mạch sẽ tính món nợ này với hắn cho mà xem.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống.
Tu luyện!
Phải tu luyện cái đã, sau đó đi đến vũ trụ văn minh tiếp theo!
Phá vòng?
Diệp Huyền lắc đầu, hắn không phá vòng được nữa rồi, bởi vì hắn lựa chọn nhập vòng, hắn chỉ có thể phát triển trong cái vòng của Thanh Nhi!
Nom thì có vẻ bị hạn chế, nhưng thực chất không có hạn chế nào cả, bởi lẽ vòng của Thanh Nhi lớn vô hạn!
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền tiến vào tiểu tháp, sau khi vào tiểu tháp, hắn tới một đỉnh núi rồi ngồi xếp bằng xuống đất, chầm chậm nhắm hai mắt lại!
Làm sao để dùng vòng của Thanh Nhi khiến mình tiến bộ?
Đây là điều mà hắn suy nghĩ lúc này, cũng là điều mà hắn cần phải làm!
Hay nói một cách khác, hiện giờ hắn cần phải bình tĩnh lại. Bởi lẽ sau khi nhập vòng, hắn không có nghiêm chỉnh tu luyện. Hắn không hiểu lắm về cái vòng của Thanh Nhi!
Tu luyện vô vàn năm tháng, cũng may mà thời gian bên trong tiểu tháp khác với bên ngoài, DIệp Huyền có đủ thời gian để tu luyện!

Đúng lúc Diệp Huyền tu luyện thì có hai người đột nhiên tới ngôi nhà tranh trước đó của Đinh Thược Dược.
Một nam một nữ!
Người nam mặc hắc bào, trong tay trái cầm một cuốn cổ tịch dày cộp, tay phải thì cầm bút. Bên cạnh hắn ta, phía không xa là một nữ tử, nàng mặc y phục đơn giản, trong tay phải cầm cây sáo dài.
Giữa trán hai người đều có một chữ Vạn.
Lúc này, nam tử kia khẽ nói: “Cổ Đế thật sự hi sinh rồi! Đúng là khiến người ta khó mà tin được, nơi này lại có người có thể giết được Cổ Đế…”
Nữ tử liếc nhìn xung quanh, nàng khẽ đẩy tay xuống, thời không xung quanh lập tức cuộn trào. Ngay sau đó, xung quanh xuất hiện những cảnh tượng quỷ dị.
Thời quang đảo ngược!
Nữ tử muốn tái hiện lại những sự việc đã xảy ra!
Mà đúng lúc ấy, đôi đồng tử của nàng co lại, một thanh kiếm không biết bay tới từ nơi nào, sau đó cắm vào trán nàng khi nàng còn chưa kịp phản ứng.
Uỳnh!
Máu tươi bắn tung tóe!
Thời không trước mặt nữ tử nhuốm màu máu đỏ, thế nhưng rất nhanh sau đó nó đã biến mất…
Nữ tử trợn tròn hai mắt, trong mắt nàng là vẻ khó tin: “Kiếm chém tương lai…”
Hết chương 3802.



Bạn cần đăng nhập để bình luận