Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3725. Tư thế vô địch!



Chương 3725. Tư thế vô địch!




Bên hồ, trước một căn nhà nhỏ.
Trời lất phất mưa, tiếng mưa biến mất dưới mặt hồ, tạo ra những gợn sóng.
Cách hồ nước không xa có một ngôi nhà trúc. Trước ngôi nhà trúc có một nữ tử đang nằm. Nữ tử này mặc váy đỏ, bắt chéo hai chân, trong tay cầm một cuốn cổ tịch, đang đọc một cách hăng say.
Đúng lúc ấy, nữ tử đột nhiên buông cổ tịch xuống và nhìn về phía không xa. Ở phía không xa, một nam tử chầm chậm bước tới!
Trông thấy nam tử này, nữ tử khẽ sững sờ.
Người tới chính là Diệp Huyền.
Diệp Huyền đi đến trước mặt nữ tử, cười nói: “Ách Nạn, lâu rồi không gặp!”
Nữ tử này chính là Ách Nạn pháp tắc đã khiến hắn phải chịu khổ khá nhiều!
Ách Nạn nhìn Diệp Huyền: “Ta còn tưởng ngươi chết rồi nữa!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Sao có thể!”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn xung quanh, sau đó nói: “Chỉ có ngươi thôi à?”
Ách Nạn gật đầu: “Các nàng đều ra ngoài rồi!”
Diệp Huyền hỏi: “Đi đâu thế?”
Ách Nạn nhún vai: “Đi dạo khắp nơi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Đạo Nhất có về không?”
Ách Nạn lắc đầu: “Không! Chúng ta cũng không gặp nàng ta nữa!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi lấy một nạp giới ra đưa cho Ách Nạn, sau đó quay người rời đi.
Ách Nạn liếc nhìn nạp giới, sau đó nói: “Đợi đã!”
Diệp Huyền quay người nhìn nàng, mỉm cười: “Sao thế?”
Ách Nạn trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngươi…”
Nói đến đây, nàng ngừng một chút rồi bảo: “Ngươi đi đi!”
Diệp Huyền: “…”
Ách Nạn liếc nhìn Diệp Huyền: “Tiểu Đao và Tiểu Ách đang ở Thiên Đô thành!”
Mục Tiểu Đao!
Tiểu Ách!
Diệp Huyền khẽ cười: “Cảm ơn!”
Dứt lời, hắn bèn biến mất!
Ách Nạn nhìn nạp giới trước mắt, nàng trầm ngâm hồi lâu.

Thiên Đô thành.
Diệp Huyền đi đến Thiên Đô thành, hắn liếc nhìn Thiên Đô thành một lượt, sau đó nhíu mày.
Bởi lẽ hắn ta không cảm nhận được Mục Tiểu Đao và Tiểu Ách!
Chẳng lẽ các nàng rời đi rồi?
Diệp Huyền trầm mặc một hồi, hắn sử dụng thần thức. Ngay sau đó, thần thức của hắn bay đi như một tấm lưới khổng lồ. Chỉ trong chốc lát, mọi thứ quanh đó ngàn vạn dặm đều được thần thức của hắn bao phủ.
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền nhếch miệng. Tiếp đó, hắn biến mất.

Ở một chỗ nào đó, Mục Tiểu Đao và Tiểu Ách tựa lưng vào nhau, xung quanh hai người có vài chục cường giả Dị Duy nhân!
Dị Duy nhân!
Tộc nhân ngày xưa của Đạo Nhất. Năm đó bởi Diệp Huyền nên Dị Duy nhân không xâm lược vũ trụ này nữa. Thế nhưng mối thù giữa bọn họ và mấy người Ách Nạn vẫn chưa thể hóa giải!
Hai bên mà gặp nhau thì thể nào cũng sẽ đánh nhau.
Mục Tiểu Đao liếc nhìn mấy Dị Duy nhân: “Mẹ kiếp, không ngờ lại gặp cái đám tạp chủng này!”
Tiểu Ách nói: “Gặp thì gặp, sợ gì chứ!”
Mục Tiểu Đao trầm giọng nói: “Ngươi đánh mấy tên?”
Tiểu Ách đang định nói chuyện thì lúc này, một nam tử đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người.
Người tới chính là Diệp Huyền!
Trông thấy hắn, hai nữ tử bèn sững sờ.
Diệp Huyền chớp mắt: “Không nhận ra ta nữa rồi hả?”
“Đậu má!”
Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền với vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc: “Ngươi… ngươi vẫn chưa chết!”
Mặt Diệp Huyền lập tức sầm xuống.
Lúc này, Mục Tiểu Đao đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng khẽ vỗ vào gương mặt hắn, sau đó nói: “Đúng là sống thật này!”
Diệp Huyền: “…”
Mục Tiểu Đao quan sát hắn, sau đó nói: “Sao ngươi lại tới đây?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Trông thấy ta ngươi không vui hả?”
Mục Tiểu Đao đang định nói gì đó thì lúc này, một Dị Duy nhân ở một bên đột nhiên gằn giọng nói: “Các ngươi có thôi đi hay không? Ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu: “Ta cho ngươi nói chuyện chưa?”
Dứt lời, một thanh kiếm đâm vào giữa trán Dị Duy nhân kia!
Uỳnh!
Dị Duy nhân kia lập tức biến thành hư vô!
Mọi người đều sững sờ!
Mục Tiểu Đao và Tiểu Ách cũng ngạc nhiên vô cùng!
Trực tiếp miểu sát sao?
Đúng lúc ấy, một Dị Duy nhân khác run rẩy nói: “Ngươi… ngươi là ai?”
Diệp Huyền nhìn Dị Duy nhân kia: “Ngươi là Dị Duy nhân?”
Đương nhiên hắn vẫn nhớ chủng tộc này, bởi lẽ Đạo Nhất là người của Dị Duy tộc.
Đương nhiên, hắn cũng chẳng có ấn tượng tốt gì với chủng tộc này!
Dị Duy nhân dẫn đầu kia đang định nói chuyện thì Mục Tiểu Đao đột nhiên bảo: “Giết chết bọn họ!”
Diệp Huyền cười ha ha, hắn phất tay áo.
Uỳnh!
Mười mấy Dị Duy nhân bèn biến mất!
Trực tiếp diệt trừ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tiểu Đao không khỏi bật ngón tay cái: “Đỉnh!”
Tiểu Ách nhìn Diệp Huyền mà không lên tiếng.
Diệp Huyền cười ha ha: “Tiểu Đao, Tiểu Ách, có muốn đi cùng ta tới một nơi mới không?”
Mục Tiểu Đao lập tức lắc đầu: “Không!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao vậy?”
Mục Tiểu Đao nói: “Nơi mới mà ngươi nói, thực lực ở đó phải mạnh hơn bên này rất nhiều, đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Mục Tiểu Đao nhún vai: “Hiện giờ chúng ta qua bên đó thì chẳng phải sẽ thành tiểu đệ của tiểu đệ hay sao?”
Diệp Huyền: “…”
Mục Tiểu Đao chớp mắt: “Chi bằng ngươi cho chúng ta ít truyền thừa với tài nguyên đi? Đợi thực lực của chúng ta tăng lên rồi sẽ đi tìm ngươi!”
Diệp Huyền đen mặt, ngươi đúng là chẳng khách sáo gì cả!
Mục Tiểu Đao cười he he: “Không vấn đề gì chứ?”
Diệp Huyền trợn mắt nhìn nàng, sau đó xòe tay ra. Hai nạp giới bay đến trước mặt hai nữ tử. Mục Tiểu Đao cũng không khách khí, nàng nhận lấy nạp giới. Khi nhìn thấy đồ vật bên trong nạp giới, hai mắt nàng sáng lên!
Diệp Huyền mỉm cười: “Không đi với ta thật à?”
Mục Tiểu Đao lắc đầu.
Diệp Huyền nhìn Tiểu Ách, Tiểu Ách do dự một lát rồi cũng lắc đầu.
Hết chương 3725.



Bạn cần đăng nhập để bình luận