Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3370: Có vấn đề gì nữa không

Tiểu tháp tức giận đáp: "Dưới tam kiếm, ngươi vô địch, trên tam kiếm, một đổi một, có phải chính ngươi đã nói câu này không?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng rồi!"

Tiểu tháp nói: "Lẽ nào câu này của ngươi không bị ảo hay sao? Ngươi nói đi, trong tam kiếm, ngươi có thể đổi mạng với ai được hả?"

Diệp Huyền đáp: "Bộ chém gió là phạm pháp sao?"

Tiểu tháp sững sờ.

Diệp Huyền nói: "Nếu đã không phạm pháp vậy ta chém gió một chút thì đã làm sao? Đã làm sao hả?"

Tiểu tháp im lặng một lúc lâu rồi bảo: "Ngươi chém gió còn căng hơn cả chủ nhân! Ở phương diện không cần mặt mũi và vô sỉ này, ngươi thạt sự trò giỏi hơn thầy rồi đấy!"

Diệp Huyền cười ha ha: "Tiểu tháp, ta đã từng nói người sống ở trên đời này, thứ không cần đến nhất chính là da mặt. Da mặt như nhau nhưng cuộc đời lại khác nhau. Cười ở ngoài mặt, còn khóc ở trong lòng. Cười ở trong lòng nhưng khóc lại ở ngoài mặt. Lớp da mặt này chính là thứ không đáng tin nhất trong thiên hạ, vậy còn cần nó để làm gì?"

Tiểu tháp đang định lên tiếng thì đúng lúc này, không gian trước mặt Diệp Huyền hơi rung chuyển, ngay sau đó, một nam tử bước ra ngoài!

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Dụ ta ra rồi giết?"

Tiểu tháp đáp: "Chủ nhân đã rất không biết xấu hổ rồi, mà ngươi còn giỏi hơn cả hắn ta. Ngươi không phải không biết xấu hổ mà là ngươi hoàn toàn không có thứ đó! Bây giờ ta còn hơi lo lắng cho con của ngươi sau này, sau này nếu như tiểu tiểu chủ thừa kế 'truyền thống tốt đẹp' không biết xấu hổ của hai người các ngươi vậy sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?"

Lâu chủ Tiểu Lâu trầm giọng nói: "Diệp công tử, Thần Chi Mộ Địa định dụ ngươi ra giết đấy!"

Tiểu tháp thấp giọng thở dài: "Tiểu chủ, ta thấy hơi lo lắng rồi đó!"

Lâu chủ Tiểu Lâu gật đầu: "Đúng vậy! Có chí cao pháp tắc giới hạn!"

Tiểu tháp: "..."

Lâu chủ Tiểu Lâu gật đầu: "Cường giả Cổ Thần giai của Thần Chi Mộ Địa không có cách nào ra ngoài được, vì thế bọn họ muốn dụ ngươi vào Thần Chi Mộ Địa sau đó giết chết ngươi! Bọn họ..."

Diệp Huyền hơi khó hiểu: "Lo lắng cái gì?"

Diệp Huyền cười bảo: "Giống như lấy vợ ở thế tục ấy, người không biết xấu hổ chắc chắn sẽ không thiếu vợ!"

Chính là lâu chủ của Tiểu Lâu kia!

Hóa ra cường giả Cổ Thần giai không thể ra ngoài được à!

Diệp Huyền: "..."

Lâu chủ Tiểu Lâu lại nói: "Vì thế, bọn họ muốn dụ ngươi vào Thần Chi Mộ Địa sau đó giết ngươi!"

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Cường giả Cổ Thần giai của bọn họ không có cách nào ra ngoài được?"

Khóe miệng của Diệp Huyền hơi nhếch lên.

Diệp Huyền cười đáp: "Thần Chi Mộ Địa!"

Lúc xuất hiện trở lại thì hắn đã ở Đại Linh Thần Cung rồi.

Diệp Huyền dùng tâm niệm!

Lâu chủ Tiểu Lâu gật đầu, đang định nói thì Diệp Huyền lại bảo: "Ở bên này ta cũng chỉ quen mỗi Lý Tu Nhiên và Cổ Thanh trưởng lão ở Đại Linh Thần Cung..."

Không chỉ như thế, Diệp Huyền còn quay người vung tay áo một cái!

Diệp Huyền bảo: "Chắc chắn bọn họ định ra tay với người bên cạnh ta rồi!"

Trong nháy mắt đã chế phục được năm người!

Bốn thanh phi kiếm đột ngột bay ra, không gian xung quanh cách trước mặt hắn không xa đột nhiên nổ tung, ngay sau đó, bốn hắc y nhân lập tức xuất hiện trước mặt hắn. Mà bốn người này còn chưa kịp phản ứng thì bốn thanh phi kiếm đã cắm thẳng vào mi gian của bọn họ.

Vút vút vút vút!

Nói xong, cả người hắn đã trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

Vút!

Một thanh phi kiếm cắm thẳng vào mi gian của lão giả!

Không trực tiếp giết chết lão giả mà chỉ khóa chặt linh hồn của hắn ta!

Mà hắn vừa mới tới bầu trời trên Đại Linh Thần Cung thì một lão giả đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Đợi ngươi lâu lắm rồi!"

Lão giả hơi nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc sau đó hỏi: "Địa vị của ngươi ở Thần Chi Mộ Địa thế nào?"

Lão giả gật đầu: "Ta muốn mời ngươi đến Thần Chi Mộ Địa làm khách! Hai người bạn của ngươi cũng đang ở đó! Nếu ngươi đi thì bọn họ sẽ về!"

Diệp Huyền nhìn lão giả trước mặt, cười nói: "Bây giờ, ngươi thông báo cho người của Thần Chi Mộ Địa, kêu bọn họ thả bạn của ta ra trong vòng nửa canh giờ, bằng không, ta sẽ dùng mạng của bốn người các ngươi để đền mạng cho hai người bọn họ, hai đổi bốn, ta cảm thấy cũng đáng giá lắm đấy!"

Lão giả nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, lúc này, trong lòng hắn ta đang kinh hãi vô cùng!

Hắn ta chính là Đại Thánh Nhân đỉnh phong đấy!

Nhưng lúc này, vậy mà đến ngay cả một nhát kiếm của Diệp Huyền mà hắn ta còn không chống đỡ được!

Thực lực của thiếu niên trước mặt này thật sự quá khủng khiếp!

Thất sách rồi!

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Còn vấn đề gì nữa không?"

Lão giả nhìn hắn: "Ngươi dám đến Thần Chi Mộ Địa không?"

Diệp Huyền nở nụ cười sau đó vung tay áo.

Ầm!

Nhục thân của lão giả lập tức nổ tung, chỉ còn lại mỗi linh hồn, mà thanh phi kiếm đang cắm vào linh hồn của hắn ta vẫn còn nguyên ở đó, không hề biến mất!

Diệp Huyền nhìn lão giả, cười bảo: "Thông báo cho Thần Chi Mộ Địa, kêu bọn họ thả người, bằng không, ta sẽ cho năm người các ngươi lập tức biến mất khỏi thế gian này ngay! Ngươi cũng có thể thử xem ta có dám hay không!"

Lão giả im lặng một lúc lâu sau đó đành xòe lòng bàn tay ra, một truyền âm phù đột nhiên vọt thẳng lên trời từ lòng bàn tay của hắn ta.

Một lúc sau, không gian trên đỉnh đầu của Diệp Huyền đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, một nam tử trung niên hư ảo xuất hiện trên đầu của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận