Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 833: Kiếm Tông Nổi Điên!

Mặc dù Giới Ngục tháp nhận hắn làm chủ, nhưng hắn không cho rằng mình có thể làm chủ nhân Giới Ngục tháp. Dù sao, năng lực Giới Ngục tháp đã vượt xa hắn.

Chữa thương!

Sau khi nói chuyện phím với lầu thứ sáu, hắn tiếp tục chữa thương.

Hắn hiện tại cần làm chính là, luôn cam đoan giữ lấy trạng thái đỉnh phong!

Một lúc lâu sau, Diệp Huyền rời khỏi tiểu viện, lặng lẽ đi vào Võ viện.

Hắn hiện tại không yên tâm nhất chính là đám người Diệp Linh, bởi vì hắn sợ sau khi mình lẫn trốn, Lý Huyền Phong và đám Đạo cảnh kia sẽ tiếp tục nhắm vào đám người Diệp Linh.

Lặng lẽ đi vào Võ viện, Diệp Huyền tìm được An Lan Tú và Liên Vạn Lý.

Trong phòng.

Bởi vì một ngày hắn chạy trốn, muốn tìm được hắn, cũng chỉ có thể thông qua Diệp Linh và An Lan Tú!

Diệp Huyền nhìn về phía Liên Vạn Lý:

- Nếu ta rời đi, khi đó bọn họ nhất định sẽ liều lĩnh nhằm vào các ngươi!

- Vị viện trưởng kia nói, bảo chúng ta an tâm ở lại nơi này, Võ viện sẽ không cho bất cứ kẻ nào đụng vào chúng ta!

Rời đi?

- Ta chỉ tin vào thực lực của mình!

Liên Vạn Lý nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Ngươi tin không?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Vì sao không rời khỏi nơi này?

Liên Vạn Lý nói:

- Những thế lực kia mạnh bao nhiêu, ta đến bây giờ còn không biết được, trừ việc này ra, Kiếm tông, Tinh chủ. . . Ta sợ Võ viện gánh không được! Cho nên, ta không thể đi!

Hắn biết rõ, hiện tại hắn còn ở nơi này, những người kia sẽ không liều cá chết lưới rách với Võ viện! Nhưng hắn một ngày rời đi, những người kia nhất định sẽ liều mạng với Võ viện!

An Lan Tú đột nhiên hỏi:

Liên Vạn Lý cười nói:

Diệp Huyền gật đầu:

Diệp Huyền cười nói:

An Lan Tú khẽ gật đầu:

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Có tính toán gì không?'

- Dẫn ta đi gặp nàng đi!

Nói đến đây, hắn do dự một chút, sau đó nói:

- Như thế cũng tốt!

- Không có tính toán gì, chuẩn bị đi một bước xem một bước!

- Nàng vẫn đang bế quan?

An Lan Tú gật đầu:

- Nàng hiện tại còn không biết chuyện bên ngoài, hẳn là viện trưởng dấu diếm nàng!

- Có việc cứ nói cho chúng ta biết.

- Muốn gặp Diệp Linh không?

An Lan Tú lại nói:

- Khẳng định!

An Lan Tú đứng dậy rời đi.

Diệp Huyền đi theo sau lưng An Lan Tú, nhưng mà, vì tránh phiền toái không cần thiết, hắn không có hiện thân.

Rất nhanh, An Lan Tú mang theo Diệp Huyền đi tới trước hang đá, trước cửa hang có một lão giả đang đứng.

Người này chính là Tần Sơn!

Tần Sơn nhìn về phía An Lan Tú:

- Tiểu An, ngươi tới đây làm gì?

Tiểu An chỉ chỉ hang đá:

- Gặp nàng!

Tần Sơn đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, Hách Liên Thiên đột nhiên xuất hiện trước mặt An Lan Tú, hắn nhìn thoáng qua An Lan Tú, sau đó nói:

Ca ca!

- Ca!

Nhìn thấy Diệp Huyền, Diệp Linh giật mình, sau đó nhào vào ngực Diệp Huyền, nàng ôm thật chặt Diệp Huyền, giọng nói run rẩy:

Sau lưng An Lan Tú, Diệp Huyền xuất hiện.

Nói xong, nàng quay người.

- Xem người nào đến đây!

Linh khí!

Trong thạch động này linh khí thật tinh thuần, không chỉ tinh thuần, còn hết sức dư dả, có thể nói, nơi này là nơi có linh khí tinh thuần nhất hắn từng gặp.

Tu luyện tại nơi này, tuyệt đối sẽ làm ít công to!

Trên một bệ đá cách đó không xa, một tiểu nữ hài đang ngồi tại đó!

Nàng chính là Diệp Linh!

Vào lúc này, Diệp Linh mở mắt, khi nhìn thấy An Lan Tú, Diệp Linh tươi cười nói:

- An tỷ tỷ!

Đối với An Lan Tú, Diệp Linh rất thích nàng, bởi vì lúc ở Thanh Thành, An Lan Tú đã giúp nàng và ca ca rất nhiều!

An Lan Tú đi đến trước mặt Diệp Linh, nàng khẽ vuốt vuốt mái tóc Diệp Linh, cười nói:

Mới vừa vào hang đá, Diệp Huyền đã sửng sốt.

Diệp Huyền cũng lặng lẽ đi vào theo!

Nói xong, đi vào hang đá.

- Đa tạ viện trưởng!

An Lan Tú khẽ gật đầu:

- Đi vào đi!

Trong lòng nàng, thứ quan trọng nhất trên thế giới chính là ca ca!

Ca ca là duy nhất, cũng là tất cả!

Diệp Huyền khẽ vuốt vuốt đầu nhỏ Diệp Linh, hắn hiện tại rất bình tĩnh và ấm áp, không có chút lệ khí nào.

Ấm áp!

Khi ở cùng với Diệp Linh, hắn sẽ cảm nhận được ấm áp.

Bên cạnh, An Lan Tú nhìn Diệp Huyền và Diệp Linh, nội tâm rất phức tạp.

Nàng hiểu khá rõ Diệp Huyền và Diệp Linh, cũng biết, Diệp Linh cùng Diệp Huyền từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, hai huynh muội tình cảm sâu nặng, người ngoài không thể nào hiểu được!

Một lát sau, Diệp Huyền khẽ vuốt vuốt đầu nhỏ Diệp Linh:

- Mẫu thân đâu?

Diệp Linh ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền:

- Mẫu thân đến sau, nàng nói nàng muốn đi một nơi, sau đó nàng liền rời đi!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Ngươi có biết nàng đi nơi nào không?

Diệp Linh lắc đầu:

- Không biết! Nhưng mà, nàng nói, bảo chúng ta không cần lo lắng cho nàng, nàng không có nguy hiểm!

Diệp Huyền yên lặng.

Nàng đi đâu?

Nói không lo lắng là giả! Hiện tại Độc Cô Huyên đang ở bên ngoài, các thế lực Kiếm tông khó đảm bảo sẽ không đi tìm nàng. . .

Nên nhờ Bạch Chỉ hỗ trợ tra một chút!

Sau đó Diệp Huyền hạ quyết tâm, hắn nhìn về phía Diệp Linh:

- Ngươi bây giờ đã đến Thánh cảnh?

Diệp Linh vội vàng gật đầu, cười nói:

- Ca, ta không chỉ đạt tới Thánh cảnh, ta chẳng mấy chốc sẽ tiến vào Tạo Hóa cảnh!

Tạo Hóa cảnh!

Diệp Huyền kinh hãi, hắn nhìn về phía An Lan Tú, An Lan Tú nói khẽ:

- Không cần lo lắng, cường giả Võ viện đang ổn định căn cơ của nàng!

Nghe vậy, Diệp Huyền yên tâm lại, hắn biết, Võ viện chắc chắn sẽ không làm loại chuyện dục tốc bất đạt!

An Lan Tú lại nói:

- Thiên phú của nàng rất tốt, chỉ có phương diện chiến đấu hơi kém , nhưng mà, hiện tại có một lão giả mỗi ngày dạy bảo nàng!

- Võ gia gia!

Diệp Linh đột nhiên nói:

- Là Võ gia gia, hắn mỗi ngày sẽ dạy ta đánh nhau như thế nào, hắn rất lợi hại!

Diệp Huyền mỉm cười:

- Vậy ngươi nhất định phải học thật tốt, biết không?

Diệp Linh chân thành nói:

- Ca, ta sẽ rất nghiêm túc, về sau có chuyện gì, ta cũng gánh giúp ca ca!

Từ Thanh Thành đi đến bây giờ, Diệp Linh đã trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng phần trưởng thành này lại làm Diệp Huyền đau lòng!

Nhưng hắn cũng biết, Diệp Linh nhất định phải trưởng thành!

Lúc này, An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền tự nhiên hiểu rõ nàng có ý gì, lập tức nói:

- Linh Nhi, ngươi tu luyện ở đây thật tốt, ca cũng đi ra ngoài tu luyện.

Diệp Linh giật mình, sau đó nói:

- Không ở lại lâu hơn sao?

Diệp Huyền cười nói:

- Về sau sẽ có nhiều thời gian!

Diệp Linh lại hỏi:

- Ca ngươi cũng ở lại Võ viện sao?

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Đúng thế. Ngươi phải tu luyện thật tốt, chờ ngươi trở thành Tạo Hóa cảnh, ca sẽ tới thăm ngươi!

Diệp Linh khẽ gật đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ngươi cũng biết, ca có rất nhiều kẻ địch, cho nên, ca không có cách nào nơi chơi ngươi, ngươi đấy, cũng phải tu luyện thật tốt, nghe lời Võ gia gia, nỗ lực mạnh lên, sau đó giúp ca, được không?

Diệp Linh nhìn về phía Diệp Huyền, chân thành nói:

- Ca, ta nhất định có thể giúp ngươi!

Diệp Huyền cười nói:

- Ta chờ!

Nói xong, hắn vuốt vuốt đầu nhỏ Diệp Linh:

- Ca đi!

Diệp Linh gật đầu:

- Ta sẽ nhanh chóng đi tìm ca ca!

Diệp Huyền cười cười, sau đó đi theo An Lan Tú rời đi.

Mặc dù không bỏ, nhưng hắn biết rõ, nếu hắn lưu lại nơi này lâu, sẽ xảy ra chuyện!

Võ viện đã đủ thành ý, hắn không muốn liên lụy tới Võ viện!

Trong động, Diệp Linh nhìn Diệp Huyền cùng An Lan Tú rời đi, mãi đến khi Diệp Huyền hoàn toàn biến mất, nàng vẫn không thu hồi tầm mắt.

Bên ngoài sơn động, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn cuối chân trời, tay phải hắn chậm rãi nắm chặt, nói khẽ:

- Ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào tổn thương tới nàng, tuyệt đối sẽ không!

Muội muội!

Diệp Huyền đời này, không cầu trường sinh đại đạo, chỉ cầu muội muội và người bên cạnh bình an cả đời!

Lúc này, không gian trước mặt Diệp Huyền đột nhiên có giọng nói của Bạch Chỉ truyền tới:

- Kiếm tông đang điên cuồng đi tìm ngươi, ngàn vạn phải cẩn thận!

Kiếm tông!

Sắc mặt Diệp Huyền biến thành lạnh lẽo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận