Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 352: Người Của Ta, Người Nào Cũng Không Thể Động Vào!

Liên Vạn Lý trước mặt, không hề nghi ngờ chính là chân Vạn Pháp cảnh!

Hắn vừa rồi không đánh sinh tử với Liên Vạn Lý, thế nhưng, từ hai lần giao thủ lúc nãy, hắn đã có thể cảm nhận được chân Vạn Pháp cảnh khủng bố cỡ nào!

Kiếm đạo một đường, mãi mãi cũng không thể phớt lờ!

Lúc này, Liên Vạn Lý lại nói:

- Lần này đi Vạn Khâu sơn, cần một ngày rưỡi, bàn giao một phen, lập tức lên đường đi!

Nói xong, nàng và nữ tử mặc khôi giáp quay người rời đi.

Diệp Huyền về tới Thương Lan điện, hắn cũng gọi đám người Kỷ An Chi cùng Mặc Vân Khởi đi sang.

Trong điện, tất cả nhân vật trọng yếu của Thương Lan học viện đều có mặt.

Hắn tự suy nghĩ một chút đều cảm thấy khó tin!

Khương quốc, là quốc gia của hắn, là nhà hắn, nơi này, có bằng hữu của hắn, có huynh đệ của hắn, có học viện học sinh của hắn...

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình lại làm ra hành động vĩ đại như thế! Bởi vì hắn xưa nay không cảm giác mình là một anh hùng, thậm chí, hắn cảm giác mình không phải là người tốt!

Có lẽ là, không đi không được.

Trên vân thuyền, Diệp Huyền đứng ở đầu thuyền, hai tay hắn vịn lan can, hắn suy nghĩ.

Thế giới của võ giả, có rất ít cường giả sẽ thương hại kẻ yếu, càng nhiều thời điểm, là cường giả ức hiếp và cướp đoạt kẻ yếu!

Một lúc lâu sau, Diệp Huyền rời khỏi Thương Lan điện, mà hắn chỉ dẫn theo ba người, Kỷ An Chi, Mặc Vân Khởi, Bạch Trạch.

Chuyện tại Lưỡng Giới thành đã làm cho hắn biết, một người có khả năng ác tới trình độ nào! Nhân tính bản ác, không có hạn mức cao nhất!

Cứu vớt Thanh Châu!

Thương Lan đạo binh cũng không theo cùng, bởi vì trước mắt, vẫn có thật nhiều dong binh cùng với một ít tông môn thế lực Trung Thổ Thần Châu đang hoành hành. Thương Lan đạo binh nhất định phải lưu lại Thanh Châu, chấn nhiếp những dong binh và tông môn thế lực kia.

Hắn trở nên vĩ đại như vậy từ lúc nào?

Một câu: người của ta, Thiên Vương lão tử cũng không thể động vào!

Mà bây giờ, hắn lại muốn cứu vớt Thanh Châu!

Lúc này, một làn gió thơm đi tới, một nữ tử xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền.

Mà bây giờ, những cường giả đến từ Thương Lan châu, những người này không tính là người, đều là sói, sói khát máu, nếu để cho những người này bước vào Thanh Châu, bước vào Khương quốc cùng Ninh quốc , có thể tưởng tượng, việc đó sẽ đáng sợ cỡ nào!

Diệp Huyền hắn không muốn làm cứu thế chủ, cũng chưa từng nghĩ sẽ làm cứu thế chủ, hắn chỉ muốn người bên cạnh mình bình an!

Thiện ác!

Nói đến đây, nàng đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền, nói:

Liên Vạn Lý nhìn thoáng qua Diệp Huyền, quay người rời đi.

Liên Vạn Lý nhìn xuống vân thuyền, nói khẽ:

Trung Thổ Thần Châu, Huyết tông.

Liên Vạn Lý.

Phía dưới, một lão giả vẻ mặt dữ tợn, hắn đang giảng giải chuyện tại Thanh Châu:

Trên thủ vị giữa đại điện, một nam tử trung niên áo đen đang ngồi, người này chính là tông chủ Huyết tông Huyết Càng.

Trong một gian đại điện âm trầm, trong đại điện có ba mươi người đang đứng, trong điện có mùi máu tươi cực nồng.

- Nhìn non sông tốt đẹp này đi, thật đẹp! Dưới cảnh đẹp như vậy lại là vô số thi thể và máu tươi.

Nàng biết, Diệp Huyền có khả năng có điều ngộ ra.

Vân thuyền tiếp tục đi tới, cách Vạn Khâu sơn càng ngày càng gần.

...

- Trước đó, ta vẫn cảm thấy Thanh Châu biến thành bây giờ, nguyên nhân là vì một kiếm của sư tôn ngươi. Sau này, ta cảm thấy ta sai rồi. Thanh Châu biến thành như vậy, thật ra là bởi vì lòng người, nhân tính. Người tốt có khả năng biến thành kẻ ác, người xấu có khả năng sẽ càng ác!

Diệp Huyền đứng ở đầu thuyền, cả người giống như nhập định...

Kiếm đạo của hắn là Thiện Ác kiếm đạo, mà cái gì là thiện? Cái gì là ác?

Diệp Huyền hốt hoảng thất thần.

- Huyết tông Đại trưởng lão chúng ta bị chém giết, hơn ba mươi tên đệ tử tinh anh đều bị đồ sát, mà đầu của bọn họ bị Diệp Huyền treo trên tường thành Lưỡng Giới thành, thi thể của bọn họ biến thành thức ăn nuôi chó...

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Huyết Càng, nói:

- Thiếu tông chủ cũng bị Diệp Huyền chém đầu trong Lưỡng Giới thành... .

Bầu không khí yên tĩnh trở lại.

Huyết Càng mặt không biểu tình, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Yên lặng một chớp mắt, một lão giả đột nhiên tức giận nói:

- Diệp Huyền kia quả nhiên là khinh người quá đáng, hắn hoàn toàn không đặt Huyết tông vào mắt!

Nói xong, hắn nhìn về phía Huyết Càng, nói:

- Tông chủ, thù này không thể không báo.

Mọi người nhìn nhau, giờ phút này bọn họ mới ý thức được, việc này không phải đơn giản như vậy!

- Hai điểm, thứ nhất, Diệp Huyền diệt Thanh Châu Thương Mộc học viện, làm cho toàn thể Ám giới rời khỏi Thanh Châu. thứ hai, đến bây giờ, hắn còn sống, mà Bắc Hàn tông không cho chúng ta bất cứ câu trả lời nào.

Thấy mọi người dừng lại, Ly Uyên mở hai mắt ra, lãm đạm nói:

Bởi vì lúc này bọn họ mới ý thức được, mặc kệ bọn họ nói cái gì, đều cần người trước mắt gật đầu.

Trong điện, giọng nói dần dần nhỏ lại, rất nhiều người nhìn về phía Ly Uyên.

Tông chủ Hợp Hoan tông là một nam tử trung niên, tên là Ly Uyên, từ đầu đến giờ, hắn chưa nói câu nào, chỉ lẳng lặng lắng nghe.

- Người man di? Người man di trong lời của ngươi đã có thể dùng thực lực Thần Hợp cảnh chém giết Vạn Pháp cảnh! Hơn nữa còn là Kiếm Chủ không đến hai mươi tuổi!

Lão giả kinh ngạc, nói:

- Cái này...

Đôi mắt Huyết Càng chậm rãi nhắm lại, nói:

- Thù này, không thể không báo, nhưng mà, không thể đi tới liều mạng như vậy... Phải mượn lực! Ta tự mình đi Ma tông một chuyến, trước đó, bất kỳ người nào cũng không thể bước vào Thanh Châu, đi tìm Diệp Huyền kia!

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Hợp Hoan tông.

Hợp Hoan tông lúc này cũng giống Huyết tông, khi tông môn biết Vạn Pháp cảnh bị giết, tất cả đều tức giận không nhỏ.

Trong đại điện vô cùng náo nhiệt, cũng đang thảo luận làm thế nào thảo phạt Diệp Huyền, báo thù cho đám người Hợp Hoan lão nhân.

Huyết Càng đột nhiên cắt ngang lời lão giả, nói:

- Người Thanh Châu man di, ta làm sao hiểu rõ, ta...

Lão giả hơi ngẩn người, lắc đầu, nói:

- Ngươi hiểu rõ Diệp Huyền kia không?

Huyết Càng nhìn thoáng qua lão giả nói chuyện:

Trong đại điện, đa số người dồn dập gật đầu, biểu thị tán thành.

Ly Uyên liếc mắt nhìn mọi người, nói:

- Thực lực của Thương Mộc học viện mạnh hơn Hợp Hoan tông chúng ta rất nhiều, nhưng mà, bọn họ còn không làm gì được Diệp Huyền kia, các ngươi cảm thấy người này rất đơn giản?

Một lão giả đột nhiên nói:

- Chẳng lẽ chuyện này cứ tính như vậy sao?

Ly Uyên nhìn về phía lão giả, nói:

- Hiện tại tiếp tục đi nhằm vào hắn, kết quả có thể là Hợp Hoan tông ta bị hủy diệt triệt để!

Lão giả yên lặng.

Ly Uyên nhắm mắt lại, nói:

- Truyền lệnh xuống, các đệ tử Hợp Hoan tông không thể bước vào Thanh Châu, còn báo thù... Ta sẽ đích thân đi điều tra người này, sau cùng lại quyết định báo hay không báo thù!

Nói xong, hắn đứng dậy biến mất trong đại điện.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận