Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3228: Mạnh vậy sao?

Lúc này, hắc y lão giả trầm giọng nói: "Thú Yêu tộc lại tấn công rồi!"

Gia Nguyên nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền đứng dậy: "Vậy thì đi thôi! Đi xem sao!"

Mọi người đứng dậy.

Lúc này, Gia Hòa đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nàng khẽ kéo tay áo hắn, sau đó hỏi: "Ngươi sẽ một kiếm giết luôn Thú Yêu tộc hả?"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền thấy cạn lời!

Nữ tử này đúng là tin răm rắp lời hắn nói!

Nàng không hề tỏ vẻ trào phúng mà thực sự cho rằng hắn có thực lực hủy diệt Thú Yêu tộc!

Rất nhanh sau đó, đoàn người rời khỏi Gia tộc, đến thẳng Thiên Sơn trường thành.

Diệp Huyền nhận ra, Nguyên Giới không chỉ có ba thế lực lớn, còn có rất nhiều thế lực nhỏ khác.

Bằng không sẽ rất lúng túng!

Mà lúc này, điều ấy chẳng khác gì một tai họa đối với Nguyên Giới!

Mẹ kiếp!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Gia Nguyên tiền bối, ngươi và phụ thân ta quen biết như thế nào vậy?"

Một kiếm hủy diệt Thú Yêu tộc?

Cả Nguyên Giới ít nhất phải có hàng trăm triệu sinh linh!

Lần sau có ra vẻ cũng phải kiềm chế mới được!

Suy nghĩ của nữ nhân này có vẻ nguy hiểm đấy nhỉ!

Thiên Sơn trường thành là bức tường phòng ngự Thú Yêu tộc cuối cùng. Một khi nó bị phá, Thú Yêu tộc sẽ xông vào cả Nguyên Giới!

Hắn phát hiện, phụ thân hắn kết bạn rất nhiều, hoàn toàn khác so với Thanh Nhi và đại ca.

Hiện giờ hắn đã thấy hơi lúng túng rồi!

Gia Nguyên mỉm cười, nói: "Quen biết ở Thiên Tội chi đô. Khi ấy, một tiểu gia hỏa màu trắng của hắn ta nhìn trúng một món vật phẩm của ta, sau đó cứ đòi dùng kẹo hồ lô để đổi với ta..."

Nếu như Thiên Sơn trường thành bị phá, kết cục của những sinh linh này không cần nghĩ cũng biết!

Thực ra hắn vẫn thấy hơi tò mò!

Gia Nguyên mỉm cười: "Thực ra ta cũng có lòng riêng đó! Bởi vì nàng ta là Linh Tổ, ta muốn kết thiện duyên với nàng ta."

Gia Nguyên lại nói: "Ta thấy nàng ta dễ thương nên tặng cho nàng ta luôn!"

Diệp Huyền thầm thở dài một hơi.

Không cần nói cũng biết chắc chắn đó là Tiểu Bạch!

Nói đoạn, hắn ta bèn cười khổ.

Diệp Huyền bật cười ha ha.

Bởi lẽ thanh sam nam tử từng nói với Tiểu Bạch rằng không được lấy bừa đồ của người khác, trừ phi đổi bằng thứ gì đó trân quý!

Thực ra chuyện này cũng phải trách thanh sam nam tử!

Diệp Huyền cũng bật cười ha ha, trong lòng Tiểu Bạch, kẹo hồ lô thực sự rất quý giá!

Chỉ có Tiểu Bạch mới làm được những chuyện như thế thôi!

Đây mới là tộc trưởng của một đại gia tộc này!

Cái tên Thiên Diệp kia chẳng là gì cả!

Gia Nguyên lại nói: "Có điều nàng ta vẫn không nhận đồ của ta không, nàng ta vẫn cho ta xiên kẹo hồ lô đó..."

Nghe vậy, ánh mắt Diệp Huyền bèn hiện vẻ ngạc nhiên: "Thứ mà nàng ta nhìn trúng không phải vật tầm thường đâu, vậy mà tiền bối tặng cho nàng ta?"

Nói đoạn, hắn ta lại lắc đầu cười: "Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết chắc chắn đối phương không phải người tầm thường!"

Gia Nguyên vội vàng lắc đầu: "Nào dám có suy nghĩ đó chứ? Linh Tổ đó vừa nhìn đã biết đã nhận người khác làm chủ, hơn nữa người được Linh Tổ nhận làm chủ sao có thể tầm thường cho được? Nhất là khi đối phương còn cho Linh Tổ đi loanh quanh một mình..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Tiền bối không nghĩ đến việc cướp nàng ta ư?"

Nhưng hắn ta hoàn toàn không ngờ rằng trong lòng Tiểu Bạch, thứ trân quý nhất chính là kẹo hồ lô!

Thế nên trong thế giới của nàng, nàng lấy kẹo hồ lô ra đổi với ngươi là đã cực kì có thành ý rồi!

Lúc này, Gia Nguyên lại nói: "Nàng ta đi chưa được bao lâu thì phụ thân ngươi lại đưa nàng ta tới! Cứ đòi trả lại đồ cho ta, khi ấy ta không nhận, nói là đã tặng cho nàng ta rồi! Coi như kết thiện duyên... Phụ thân ngươi bèn đồng ý!"

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu ngay!

Hóa ra Gia Nguyên và phụ thân hắn quen biết là nhờ Tiểu Bạch!

Có điều, không thể không nói Gia Nguyên thực sự rất tốt tính!

Bởi lẽ thứ mà Tiểu Bạch nhìn trúng thực sự không thể tầm thường, ấy thế mà hắn ta đã tặng cho nàng...

Gia Nguyên lại nói: "Thiếu chủ, mấy người kiếm chủ có khỏe không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Bọn họ khỏe lắm, cha ta thảnh thơi lắm kìa!"

Thực ra hắn cũng tò mò không biết cha hắn và đại ca đi đâu. Thực lực của hai người họ cực kì kinh khủng, bọn họ bắt tay nhau thì chắc chắn là giải quyết chuyện lớn rồi!

Có thể nói, hai cường giả Tuyệt Trần cảnh là loài người cũng khó mà đối đầu với một thú yêu Tuyệt Trần cảnh!

Thế nhưng cũng bởi vậy nên một khi bọn họ đạt tới Tuyệt Trần cảnh, bọn họ thực sự vô cùng kinh khủng!

Yêu thú muốn tu luyện đến Tuyệt Trần cảnh thực ra cực kì khó, bởi vì bọn họ chỉ có thể dựa vào tu luyện nhục thân để đạt đến Tuyệt Trần cảnh!

Mấy người bọn họ cũng đã từng giao thủ với thú yêu Tuyệt Trần cảnh, bọn họ cực kì hiểu rõ yêu thú Tuyệt Trần cảnh đáng sợ như thế nào!

Không chỉ Gia Nguyên, sắc mặt các cường giả Gia tộc cũng trở nên nghiêm trọng.

Gia Nguyên khẽ nói: "Bên ngoài Thiên Sơn trường thành chính là Thú Yêu tộc!"

Diệp Huyền đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, bầu trời bỗng truyền đến tiếng nổ!

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, dãy núi rung chuyển, mặt đất nghiêng ngả!

Diệp Huyền nhíu mày: "Đây là?"

Gia Nguyên trầm giọng nói: "Thú yêu!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Mạnh vậy sao?"

Gia Nguyên gật đầu: "Thú yêu Đăng Thiên cảnh còn mạnh hơn! Thú yêu Tuyệt Trần cảnh..."

Nói đến đây, vẻ mặt hắn ta lại càng nghiêm trọng hơn.

Thiên Sơn trường thành!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Bầu trời phía xa mây sương dày đặc, thoáng thấy một bức tường thành cực lớn như ẩn như hiện!

Gia Nguyên liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Thiếu chủ, chúng ta tới rồi!"

Đôi khi hắn cũng nghi ngờ rốt cuộc mình có phải con ruột hay không...

Hắn cũng muốn đi cùng bọn họ, nhưng tiếc là cha hắn không đưa hắn đi cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận