Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 914: Tự Tin

Mà đúng lúc này, vốn đang giao thủ với hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh, Diệp Huyền đột nhiên một kiếm trảm lui hai người, tay hắn cầm Trấn Hồn Kiếm đột nhiên cách không điểm ra một kiếm về phía bên phải:

- Phân!

Thanh âm vừa dứt, một tên cường giả Tri Đạo cảnh phóng tới chỗ Diệp Linh trực tiếp bị định tại chỗ, ngay sau đó, cả người hắn ngã thẳng xuống.

Linh hồn tiêu tán!

Lúc này, Diệp Huyền lại lần nữa cầm kiếm cách không điểm ra, lại một tên cường giả Tri Đạo cảnh ngã xuống.

Giờ khắc này, tất cả mọi người giữa sân nhìn đến trợn mắt hốc mồm!

Tần Thiên kia cũng một gương mặt khó có thể tin, đây là thứ quỷ gì?

Âm thầm, thần sắc của ba người Đường Thanh cũng trở nên ngưng trọng, ngay cả Đường Ách kia, trong mắt hắn cũng đã có thêm một tia ngưng trọng và đề phòng!

Đặc biệt là cỗ sát ý trên người hắn, cũng đã mạnh đến mức khiến cho người ta không dám tới gần!

Lực lượng này không thuộc về hắn, là lực lượng thuộc về huyết mạch, dĩ nhiên, nghiêm chỉnh mà nói, đó cũng là lực lượng của bản thân hắn, dù sao thì đây cũng là huyết mạch của hắn!

Mà bốn phía, thời khắc này, những Trật Tự giả kia cũng có chút luống cuống!

Sức mạnh vô cùng vô tận!

Phía dưới, còn chưa vọt tới trước mặt Diệp Linh, toàn bộ những cường giả Tri Đạo cảnh kia đều đã vô thanh vô tức ngã xuống!

Ầm ầm!

Mỗi một át chủ bài của Diệp Huyền này, đều vô cùng khủng bố!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.

Những người này, linh hồn đều đã biến mất, chỉ còn lại thể xác!

Hắn còn giấu bao nhiêu?

Thời khắc này, tay phải Diệp Huyền nắm thật chặt Trấn Hồn Kiếm, cả người hắn được một cỗ huyết mang bao phủ, mà trong cơ thể, huyết dịch sôi trào, lực lượng huyết mạch không ngừng lan tỏa ra khắp toàn thân hắn, thân thể ngập tràn cỗ lực lượng này, hắn cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng!

Nhanh!

Sau khi Diệp Huyền chém giết những cường giả phóng tới phía Diệp Linh, hắn quay người nhìn về phía hai người ở trước mặt kia, mà giờ khắc này, khí tức trên người hắn không chỉ không hề yếu bớt, ngược lại còn đang một mực tăng cường!

Đây là ý niệm đầu tiên của hai người!

Cách đó không xa, sắc mặt hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh kia đại biến, hai người vội vàng đồng loạt ra tay.

Theo một tiếng nổ vang vang lên, hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh trực tiếp bị một kiếm của Diệp Huyền bức lui mấy trăm trượng, mà hai người vừa mới dừng lại, hai thanh phi kiếm lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt hia người bọn hắn!

Tên cường giả Chứng Đạo cảnh kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài mấy trăm trượng, hắn vừa mới dừng lại, một đạo phi kiếm màu huyết hồng trực tiếp xuyên thủng giữa chân mày hắn!

Kiếm chém xuống!

Giờ khắc này, trong mắt Tần Thiên ngoại trừ khó có thể tin, còn có kiêng kị, kiêng kị thật sâu!

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Trong chớp mắt, Diệp Huyền đã lùi lại hơn mấy trăm trượng, hắn vừa dừng lại, khóe miệng của hắn, một vệt máu tươi chậm rãi tràn ra.

Hai người khẽ hợp hai tay, đồng thời kẹp lấy hai thanh kiếm này, nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt một tên cường giả Chứng Đạo cảnh, sau một khắc, hắn rút kiếm trảm xuống.

Nghe Đường Ách nói, vẻ mặt Đường Thanh và Đường Phong lập tức biến đổi!

- Vương Tri Sách!

Cách đó không xa, âm thầm, Đường Ách nhìn người đối diện Diệp Huyền phía dưới, nói khẽ:

Một kiếm chém xuống, đồng tử của tên cường giả Chứng Đạo cảnh kia bỗng nhiên co rụt lại, hai tay hắn trực tiếp nắm lấy chuôi phi kiếm kia của Diệp Huyền, đưa lên phía trước ngăn lại.

Đúng lúc này, vùng trời Võ viện, không gian đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một bóng người từ trong đó lướt ra nhanh như tia chớp, sau đó tiến thẳng đến chỗ Diệp Huyền.

Phía dưới, Diệp Huyền rút kiếm trảm ra một kiếm.

Oanh!

Oanh!

Chém giết cường giả Chứng Đạo cảnh, hơn nữa còn là trong tình huống hai đánh một...

Giữa sân đột nhiên yên tĩnh trở lại!

Cường giả Chứng Đạo cảnh ngã xuống!

Thư thánh Vương Tri Sách!

Đệ nhị Đạo Bảng đời trước!

Cứ cách ba mươi năm, Đạo Bảng thay đổi một lần.

Mà Đạo Bảng đời trước, cũng có tổng cộng mười người, Vương Tri Sách này chính là một trong số đó, hơn nữa còn là đệ nhị!

Không chỉ như thế, Vương Tri Sách này còn là cửu đại Thánh Giả.

Hỗn độn vũ trụ, ngoại trừ Thần Quốc bí ẩn kia, có lục đại Chí Cường giả, sáu người này phân biệt là Tinh Chủ Trật Tự Minh, Nam Phái Võ sư, tộc trưởng Đường tộc, Yêu vương Yêu Tộc, còn có hai người bí ẩn.

Mà dưới lục đại Chí Cường giả này, còn có cửu đại Thánh Giả.

Vương Tri Sách này chính là một trong cửu đại Thánh Giả, Thư Thánh!

Hơn nữa còn là siêu phàm Thư Thánh!

Lúc này, Vương Tri Sách cách đó không xa nhìn về phía Diệp Huyền:

Vẻ mặt Việt Vô Trần trở nên nghiêm túc, thực lực của lão nhân trước mắt tuyệt đối không thấp hơn Vương Tri Sách kia, cũng không biết rốt cục đối phương là người phương nào!

Mạnh!

Lão giả mặc một bộ áo dài bó sát người, dáng người nhỏ gầy, tay phải thả lỏng phía sau, hai mắt sắc bén như đao!

Thanh âm vừa dứt, một lão giả giống như quỷ mị đột nhiên xuất hiện trước mặt Việt Vô Trần.

- Đối thủ của ngươi không phải là ta!

- Vương thánh!

Vương Tri Sách khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền ở đối diện, hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Lực lượng huyết mạch...

Đúng lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng kiếm reo.

Vương Tri Sách ngẩng đầu nhìn lại, trên không, một tên cường giả Chứng Đạo cảnh chậm rãi rơi xuống!

Người này, chính là tên cường giả Chứng Đạo Trật Tự Minh đã giao thủ với Việt Vô Trần trước đó!

Hai tên cường giả Chứng Đạo cảnh, mặc dù có thể cầm chân Việt Vô Trần trong lúc nhất thời, nhưng vẫn đánh không lại Việt Vô Trần.

Tên cường giả Chứng Đạo cảnh còn lại kia không tiếp tục ra tay, mà là thối lui đến nơi xa.

Việt Vô Trần cũng không đuổi theo người kia, mà là đáp xuống trước mặt Vương Tri Sách, hắn lạnh lùng nhìn Vương Tri Sách, người sau lắc đầu:

Giữa sân, Tần Thiên khẽ thi lễ với Vương Tri Sách:

Bởi vì từ năm đó, trong mấy người bọn hắn không ai không phải người có thể vượt cấp khiêu chiến!

Khó như lên trời!

Muốn vượt cấp khiêu chiến bọn hắn?

Chín người này, cũng không phải cường giả Chứng Đạo cảnh bình thường có thể so sánh!

Nghiêm chỉnh mà nói, sau khi đạt đến siêu phàm Kiếm Thánh, Việt Vô Trần cũng có thể xếp vào trong số đó.

- Đến, để ta nhìn một chút, ngươi còn có bao nhiêu át chủ bài.

Diệp Huyền chậm rãi đóng hai mắt lại, giờ phút này, máu trong cơ thể hắn vẫn đang sôi trào, cỗ lực lượng kia vẫn đang không ngừng tăng cường!

Thế nhưng, cỗ lực lượng kia đang ăn mòn thần trí của hắn!

Dần dần, ý thức của Diệp Huyền càng ngày càng mất thanh tỉnh!

Giết chóc!

Trong đầu hắn chỉ còn lại một ý niệm!

Giết chóc!

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, Diệp Huyền đi đến phía Vương Tri Sách, trong tay hắn cầm Trấn Hồn Kiếm, mà giờ khắc này, Trấn Hồn Kiếm này vậy mà cũng trở nên có chút đỏ như máu.

Vương Tri Sách bình tĩnh nhìn Diệp Huyền, hắn không hề khinh thị Diệp Huyền, dĩ nhiên, cũng không coi trọng Diệp Huyền bao nhiêu!

Từ khi hắn xuất đạo đến bây giờ, đã gặp quá nhiều thiên tài, cũng đã từng giết rất nhiều thiên tài.

Tự tin!

Thực lực của hắn, cho phép hắn tự tin như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận