Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3496. Cược! (2)



Chương 3496. Cược! (2)




Lúc này, Mục Thiên mỉm cười: “Văn minh cấp năm? Dị Linh Vương, ngươi lấy bừa một cái quan tài ra rồi bảo đó là thần vật của văn minh cấp năm, ngươi không thấy buồn cười sao?”
Dị Linh Vương liếc nhìn hắn ta và mỉm cười: “Mục Thiên phủ chủ, có phải thần vật văn minh cấp năm hay không thì ta không định được, ngươi cũng không định được. Để cho công bằng thì chúng ta mời Minh Đạo tộc trưởng và viện trưởng Mục Tri của Tắc Hạ học viện tới giám định, ngươi không có ý kiến gì chứ?”
Mục Thiên mỉm cười: “Đương nhiên!”
Dị Linh Vương gật đầu, hắn ta nhìn Minh Đạo, Minh Đạo khẽ gật đầu, sau đó xuất hiện trên thạch đài. Cùng lúc đó, một lão giả tóc bạc phơ cũng xuất hiện trên thạch đài.
Diệp Huyền liếc nhìn lão giả tóc bạc kia: “Tiền bối, Thiên Linh vũ trụ còn có học viện nữa à?”
Dị Linh Vương gật đầu: “Tắc Hạ học viện là một học viện cực kì lâu đời, thực lực của bọn họ không ra làm sao, nhưng các học sĩ ở đó đều cực kì giỏi, nhất là về lịch sử của vũ trụ này, bọn họ nghiên cứu rất kĩ! Ngoài ra, hắn ta còn là thầy của chúng ta!”
Diệp Huyền ngạc nhiên: “Thầy của các ngươi ư?”
Dị Linh Vương gật đầu: “Chúng ta đều từng học ở Tắc Hạ học viện, thấy hắn ta đều phải gọi một tiếng thầy đó!”
Trên thạch đài phía xa xa, Minh Đạo tộc trưởng khẽ hành lễ với Mộc Tri: “Mời tiên sinh!”
Mộc Tri khẽ lắc đầu: “Ta và ngươi cùng xem đi!”
Minh Đạo do dự một lát rồi gật đầu: “Được!”
Hai người đi tới trước Thiên Quan, Mộc Tri quan sát Thiên Quan một hồi. Rất nhanh sau đó, hắn ta nhíu mày, đặt tay phải lên ấn kí thần bí trên nắp quan tài. Một lát sau, hắn ta trầm giọng nói: “Vật này đến từ văn minh cấp năm!”
Hắn ta vừa dứt lời thì chúng cường giả bèn sững sờ!
Mục Thiên trầm giọng nói: “Sao tiên sinh lại cho rằng nó đến từ văn minh cấp năm?”
Mộc Tri vuốt ve ấn kí thần bí kia, đoạn nói: “Ấn kí này đến từ một chủng tộc vô cùng lâu đời, cũng chính là Thiên A tộc. Mà Thiên A tộc này thuộc văn minh cấp năm!”
Thiên A tộc!
Mục Thiên trầm mặc, Thiên A tộc có thể nói là chủng tộc lâu đời nhất tại Thiên Linh vũ trụ, nó còn tồn tại lâu hơn cả Minh Linh tộc. Có điều mọi người lại không biết nhiều về Thiên A tộc, bởi vì chủng tộc này quá lâu rồi!
Lúc này, Mộc Tri đột nhiên nhìn Dị Linh Vương: “Ngươi biết vật này dùng làm gì không?”
Dị Linh Vương lắc đầu: “Sau khi có được vật này, Dị Linh tộc ta đã thử rất nhiều cách, song vẫn không thể dùng được vật này!”
Mộc Tri lại quan sát Thiên Quan, sau đó nói: “Có mở được nắp quan tài ra không?”
Dị Linh Vương cười khổ: “Cũng không thể!”
Mộc Tri trầm mặc.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta thấy trong này có thể là một nữ nhân đấy!”
Dị Linh Vương nhìn hắn: “Tại sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta đoán!”
Dị Linh Vương: “…”
Đúng lúc ấy, Mục Thiên ở phía xa xa đột nhiên nói: “Nói vậy tức là mặc dù vật này là thần vật văn minh cấp năm, nhưng lại không biết có tác dụng gì, đúng chứ?”
Dị Linh Vương liếc nhìn Mục Thiên, hắn ta nói: “Không biết lần này Mục Thiên phủ chủ chuẩn bị thần vật gì!”
Mục Thiên mỉm cười, sau đó hắn ta xuất hiện trên thạch đài rồi xòe tay ra, một cây trường thích xuất hiện trong tay hắn ta.
Trông thấy cây trường thích ấy, Mộc Tri đột nhiên thốt lên: “Thứ Nguyên Thần Thích!”
Mục Thiên cười ha ha: “Quả nhiên tiên sinh rất có mắt nhìn! Không sai, dây chính là Thứ Nguyên Thần Thích đến từ văn minh cấp năm!”
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Dị Linh Vương: “Dị Linh Vương, vật này của ta không phải bày ra cho có thôi đâu!”
Nói đoạn, tay phải hắn ta bỗng run lên. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh đột nhiên nứt ra, ngay sau đó bốn bề xung quanh đại điện lập tức đen ngòm!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả trong điện lập tức trở nên nghiêm trọng.
Mục Thiên nhìn Dị Linh Vương: “Ngươi thua rồi!”
Vẻ mặt Dị Linh Vương có hơi khó coi.
Lúc này, Mục Thiên đột nhiên đi đến trước Thiên Quan. Hắn ta quan sát Thiên Quan, đoạn mỉm cười: “Dị Linh Vương, hiện giờ vật này là của Thiên Phủ chúng ta rồi!”
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn quay đầu nhìn Dị Linh Vương, Dị Linh Vương trầm giọng nói: “Chúng ta từng thống nhất mỗi năm sẽ đọ thần vật, bên nào thua thì thần vật thuộc về bên còn lại, ngoài ra còn phải tặng thêm hai thiên tinh linh mạch nữa!”
Diệp Huyền trầm mặc, hắn không ngờ hai bên còn có chuyện này, thảo nào trước đó Dị Linh Vương muốn hắn dùng Thanh Huyền Kiếm giúp đỡ bọn họ!
Đúng lúc đó, Mục Thiên đột nhiên nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: “Các hạ, ngươi có muốn cược không?”
Diệp Huyền híp mắt lại: “Cược với ta á?”
Mục Thiên gật đầu: “Cược thanh kiếm trong tay các hạ ấy!”
Diệp Huyền nhếch miệng: “Mục Thiên phủ chủ không đơn giản ha!”
Đối phương biết thanh kiếm của hắn có thể tiến vào đệ lục trùng thời không, thế mà vẫn muốn đánh cược với hắn, cũng ghê gớm đấy!
Mục Thiên mỉm cười: “Nếu các hạ thắng, Thiên Quan và Thứ Nguyên Thần Thích đều thuộc về các hạ, ta còn bồi thường thêm năm thiên tinh linh mạch cho các hạ nữa!”
Dị Linh Vương bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiểu hữu, lừa gạt đấy!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Hay là cứ cược to chút đi, cược mười thiên tinh linh mạch! Ngươi thấy thế nào?”
Mục Thiên lập tức nói: “Được!”
Nụ cười trên gương mặt Diệp Huyền biến mất.
Hết chương 3496.



Bạn cần đăng nhập để bình luận