Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1108: Chiến một trận thăm dò hư thực

Trong một mảnh tinh không nào đó, Diệp Huyền lặng lẽ ngồi giữa không trung, Giới Ngục tháp đang ở trước mặt hắn!

Thật ra, bản thân Giới Ngục tháp có linh trí, nếu nó không muốn theo đối phương thì đối phương hoàn toàn không giữ lại được, trừ phi thực lực đủ mạnh mẽ cưỡng ép giữ lại!

Mà tộc trưởng Khương tộc rõ ràng không có thực lực này!

Thật ra đừng nói là Khương tộc mà cho dù là hắn cũng không có năng lực giữ Giới Ngục tháp lại!

Nếu Giới Ngục tháp muốn rời khỏi Diệp Huyền, hắn cũng không có bất cứ cách nào ngăn cản!

Nói một cách đơn giản là tháp chọn người chứ không phải người chọn tháp!

Diệp Huyền cất Giới Ngục tháp đi, hắn nhìn về phía sâu trong tinh không xa xăm, cũng không biết Viêm Già đó đã dẫn Diệp Linh tới nơi nào rồi!

Đạo tắc!

Thần Điện cũng không giết chết toàn bộ người Khương tộc, ngược lại không phải không diệt cỏ tận gốc mà là bọn họ cảm thấy không cần thiết!

Có thể diệt Khương tộc một lần thì cũng có thể diệt Khương tộc lần hai!

Sau một lúc, hắn quay người rời đi, chưa đến một lúc, hắn lại quay về Khương tộc.

Thần Điện không sợ tương lai Khương tộc sẽ báo thù!

Thiên hạ vô địch!

Chính là mỹ phụ mà hắn đã tiếp xúc lúc tới Khương tộc trước đó.

Bây giờ ngoại trừ cảnh giới của bản thân ra, hắn còn có một vấn đề khác đó chính là hiện tại tháp này vẫn chưa thể hoàn toàn phát huy ra uy lực của nó!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, rất nhanh, hắn đột nhiên biến mất, khi lại xuất hiện đã ở trong một gian mộc điện.

Diệp Huyền có hơi động lòng!

Hắn vẫn chưa quên Viêm Già từng nói nếu tập hợp chín đường Đạo tắc, vậy chính là thiên hạ vô địch chân chính!

Tự tin!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh: “Thần Điện làm?”

Mà lúc này, các cường giả trên Thần cảnh ở Khương tộc đều đã bị giết chết sạch, chỉ còn lại một vài người vô cùng yếu ớt là còn sống sót!

Mỹ phụ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Đều tại ngươi, nếu không phải tại ngươi thì Khương tộc ta hà tất phải rơi vào cảnh ngộ này? Ngươi…”

Trong mộc điện có một mỹ phụ đứng đó!

Nhìn thấy Diệp Huyền, mỹ phụ hơi sững sờ, sau đó nói với giọng dữ tợn: “Là ngươi!”

Diệp Huyền hỏi: “Thanh kiếm đó đang ở đâu?”

Vẻ mặt của Diệp Huyền không thay đổi: “Còn tại ta? Nếu không phải bản thân tộc trưởng Khương tộc các ngươi quá tham thì sẽ rơi vào bước đường này sao? Còn nữa, cho dù ngươi hận thì cũng nên hận Thần Điện chứ hận ta làm gì? Mấy người Khương tộc các ngươi cũng không phải do ta giết!”

Mỹ phụ trầm giọng nói: “Đã bị Viên tôn sứ đó mang đi rồi!”

Bốp!

Thế cũng hơi phiền phức rồi đây!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đi lên vả nàng ta một cái.

Sau khi rời khỏi Khương tộc, trong tinh không, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên trên.

Diệp Huyền không phí lời với nữ nhân này nữa, hắn quay người biến mất ngay tại chỗ.

Mỹ phụ nhìn Diệp Huyền: “Nếu ngươi muốn thanh kiếm đó vậy tới tìm Thần Điện đi!”

Mặt phải của mỹ phụ trực tiếp sưng đỏ!

Mang đi!

Diệp Huyền nhíu mày.

Bị Thần Điện mang đi?

Mỹ phụ nhìn chằm chằm vào hắn, không nói lời nào.

Nói xong, hắn đi đến trước mặt mỹ phụ: “Khương tộc ngươi tính kế hại ta, chuyện này ta vẫn chưa tính sổ với các ngươi đâu!”

Diệp Huyền nói: “Ta hỏi một lần cuối cùng, thanh kiếm đó đang ở đâu?”

Mỹ phụ không nói gì.

Thương Khung giới!

Thần Điện này ở Thương Khung giới.

Mà với thực lực hiện tại của hắn hoàn toàn không thể tới Thương Khung giới này mạo hiểm được!

Nếu không thể tới Thương Khung giới, vậy thanh kiếm đó…

Diệp Huyền đứng nguyên tại chỗ nhíu chặt mày, nhất thời không biết phải làm sao.

Đúng lúc này, không gian trước mặt hắn đột nhiên dao động, Diệp Huyền hơi sững sờ, rất nhanh, một giọng nói đã truyền ra từ phía trước.

Là giọng của Viêm Già!

Sau một lúc, Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía bên phải: “Đạo tắc tầng sáu?”

Sau khi im lặng một lúc, hắn biến mất.

Viên tôn sứ nhìn về phía hắn ta, thư sinh mỉm cười: “Chiến một trận với ta, hiển nhiên sẽ biến thực lực chân chính của nàng ta ngay, đợi tin của ta!”

Thư sinh chợt nói: “Ta sẽ đi gặp nàng ta!”

Viên tôn sứ trầm giọng nói: “Vị trí hiện tại của nàng ta thì không biết, không đúng, nàng ta đã từng xuất hiện ở một tinh vực chưa rõ, cách chỗ này của chúng ta cực xa!”

Thư sinh chợt bảo: “Có biết vị trí của nữ tử váy trắng đó không?”

Viên tôn sứ gật đầu: “Thực lực của nữ tử này cực kỳ không đơn giản! Hơn nữa, tên Diệp Huyền này còn quen biết tổ tiên của mấy thế lực kia, điều này cũng rất kỳ quái… bây giờ chúng ta vẫn chưa tra ra được nguồn gốc của hắn với nữ tử váy trắng đó!”

Thư sinh hơi nhíu mày: “Trừ Thần Điện ta và Đạo Môn ra, thật sự còn có người khác đạt đến trên Vị Tri cảnh sao?”

Người này chính là Viên tôn sứ!

Thư sinh cười bảo: “Viên tôn sứ, thế lực sau lưng người này cũng không đơn giản, nếu đã đối địch với hắn vậy tại sao không trực tiếp giết chết hắn?”

Viên tôn sứ lắc đầu: “Giết hắn dễ nhưng loại bỏ người sau lưng hắn thì lại khó!”

“Nữ tử váy trắng?”

Thư sinh nhìn về phía Viên tôn sứ: “Tên Hiểu Cổ Kim đó vẫn chưa tra ra được lai lịch của nữ tử váy trắng sao?”

Viên tôn sứ lắc đầu: “Chỉ tra được một chút ít, mà rốt cuộc nữ tử đó có thực lực gì, là người ở đâu thì chúng ta vẫn chưa biết!”

Thư sinh nhẹ giọng hỏi: “Cảnh giới của nàng ta là gì?”

Viên tôn sứ trầm giọng đáp: “Thấp nhất là Vị Tri cảnh! Thậm chí… có khả năng còn cao hơn!”

Có khả năng còn cao hơn!

Lúc này, một lão giả xuất hiện bên cạnh hắn ta.

Thư sinh nhìn về phía tận cùng, khẽ cười: “Cũng khá thú vị!”

Sau khi Diệp Huyền biến mất, một nam tử xuất hiện ở đó, nam tử mặc áo bào trắng, trong tay cầm một quyển sách, đầu đội khăn vuông, cách ăn vận theo kiểu thư sinh!

Rất nhanh, hắn đã biến mất khỏi tận cùng tinh không.

Đạo tắc tầng sáu!

Viêm Gia truyền tin về nói đã tìm được Đạo tắc tầng sáu, muốn hắn đích thân tới một chuyến!

Vừa dứt lời, hắn ta trực tiếp hóa thành một tia sáng trắng biến mất ở cuối tinh không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận