Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 785: Thần Vương Kiếm!

Liên Loan Nhi cũng nhìn về phía Diệp Huyền, sở dĩ nàng muốn Diệp Huyền thử, chính là muốn nhìn xem, Diệp Huyền có phải là Thần tử chuyển thế hay không.

Hơn nữa, nàng còn muốn thấy thực lực chân chính của Diệp Huyền!

Nếu như Diệp Huyền không thể lấy đi, Thần Vương tọa vẫn ở lại Thần tộc, Diệp Huyền có thể lấy đi, việc này cũng chứng minh, dù cho Diệp Huyền không phải Thần tử chuyển thế, hắn cũng không phải người bình thường, loại người này, đáng giá Thần tộc kết giao! Hơn nữa, như nàng từng nói, Thần Vương tọa lưu lại Thần tộc, Thần tộc không có ích lợi gì, ngược lại còn là một loại uy hiếp!

Bởi vì Thần tộc hiện tại không thể hàng phục Thần Vương tọa, càng không ai có thể tiếp tục phong ấn nó!

Một khi thời gian phong ấn đến, khi đó, Thần tộc lâm nguy rồi!

Đối diện Thần Vương tọa, Diệp Huyền đứng rất lâu.

Ngồi hay không ngồi?

Diệp Huyền không có suy nghĩ nhiều, trực tiếp ngồi lên!

Đi đâu rồi?

Người đến chính là Tiểu Linh Nhi!

Nhưng mà, khi hắn vừa ngồi lên Thần Vương tọa, Thần Vương tọa đột nhiên rung động dữ dội, ngay sau đó, Diệp Huyền trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa!

Đúng lúc này, một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn xuất hiện trước mặt Đế Khuyển cùng Liên Loan Nhi.

Thần Vương tọa lợi hại hơn nữa, có thể lợi hại hơn Giới Ngục tháp hay sao?

Đế Khuyển tự nhiên biết Tiểu Linh Nhi nói tới là ai, ngay lập tức chỉ chỉ Thần Vương tọa, nói:

Gan nhỏ chết đói, gan lớn ăn no!

Tiểu Linh Nhi nhìn khắp bốn phía, sau đó nàng nhìn Đế Khuyển, hỏi:

Hắn đã nghĩ kỹ, thực sự không được thì kéo cái ghế này vào trong tháp.

Đương nhiên, sở dĩ hắn có niềm tin, bởi vì hắn có Giới Ngục tháp!

Liên Loan Nhi nhìn khắp bốn phía, cuối cùng nàng nhìn về phía Đế Khuyển, vẻ mặt Đế Khuyển âm u, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Sắc mặt Tiểu Linh Nhi trầm xuống.

Nhìn thấy cảnh này, Liên Loan Nhi cùng Đế Khuyển sửng sốt.

Đế Khuyển hỏi:

- Hắn đâu?

- Bị nó mang đi.

Đế Khuyển: . . .

Nói xong, nàng đột nhiên tức giận chỉ vào Thần Vương tọa, nói:

Nàng vừa ra tay, Tiểu Linh Nhi bị đánh bay đụng vào vách tường, toàn bộ vách tường chấn động rất mạnh.

Tiểu Linh Nhi nói:

Liên Loan Nhi nhìn về phía Đế Khuyển, nói:

- Làm sao vậy?

- Không biết, ngược lại không phải chuyện gì tốt!

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Nàng muốn làm gì?

- Nguy hiểm, ta cảm nhận được hắn gặp nguy hiểm!

Trên mặt đất, sau khi Tiểu Linh Nhi bò dậy, nàng vuốt vuốt cái mông nhỏ của mình, vô cùng ủy khuất, khóe mắt có nước mắt đảo quanh, nàng chỉ vào Thần Vương tọa, quát:

- Ngươi, ngươi chờ, ngươi, ngươi đừng chạy!

Nói xong, nàng trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

- Giao hắn ra đây cho ta!

Ầm!

Thấy Thần Vương tọa không có quan tâm tới nàng, Tiểu Linh Nhi giận dữ, nàng vung tay vỗ mạnh vào Thần Vương tọa.

Gương mặt Liên Loan Nhi có phần khó hiểu!

Đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi xuất hiện trước mặt Đế Khuyển cùng Liên Loan Nhi.

Trong tay nàng ôm một thanh kiếm!

Nhìn thấy chuôi kiếm này, sắc mặt Đế Khuyển đã thay đổi, cách đó không xa, Tiểu Linh Nhi đột nhiên ôm kiếm lao về phía Thần Vương tọa, quát:

- A... Nha. . . Chém chết ngươi. . . .

Cách đó không xa, Thần Vương tọa đột nhiên xoay người chạy.

Đế Khuyển: . . .

Đúng lúc này, gương mặt Liên Loan Nhi đã thay đổi, nói:

- Kiếm trong tay nàng phá hư phong ấn, nhanh bảo nàng dừng lại!

Đế Khuyển bất động.

- Lo lắng cái gì? Tiểu tử kia mệnh rất lớn!

Đế Khuyển lãm đạm nói:

- Ngươi không lo lắng?

Liên Loan Nhi nhìn Đế Khuyển, hỏi:

Trước đó hắn hấp thu thánh thủy trong Thánh Tuyền, nó còn chưa hấp thu hoàn toàn.

Đế Khuyển đi sang một bên, nó nằm rạp trên mặt đất, bắt đầu khôi phục thân thể.

Gia hỏa này tính khí nóng nảy, lúc tức giận, ngoại trừ Diệp Huyền ra, không ai có thể khuyên được.

Ở nơi xa, Thần Vương tọa rõ ràng cũng cảm thấy kiêng kị kiếm trong tay Tiểu Linh Nhi, nó lập tức xoay người chạy, thế nhưng nó không thể chạy ra khỏi mật thất, thế là, trong mật thất, Tiểu Linh Nhi cầm theo kiếm đuổi theo Thần Vương tọa.

Đế Khuyển vội vàng lui ra khỏi mật thất.

Nhìn thấy cảnh này, Liên Loan Nhi cũng nhanh chóng rời khỏi mật thất.

Bên ngoài mật thất, Liên Loan Nhi nhìn Đế Khuyển, nói:

- Ngươi không ngăn cản?

Đế Khuyển lãm đạm nói:

- Đều là đại lão, không thể trêu vào!

Liên Loan Nhi: . . .

Ngược lại nó hiện tại không dám ngăn cản Tiểu Linh Nhi đang nổi giận!

Đế Khuyển vô cùng kiêng kỵ thanh kiếm kia!

Sợ bị chém!

Liên Loan Nhi: . . .

- Ta sợ bị chém!

Liên Loan Nhi nhìn về phía Đế Khuyển, Đế Khuyển trầm giọng nói:

Nó biết, trên người Diệp Huyền có cái tháp kia, bình thường sẽ không thua lỗ!

Đặc biệt cái tháp nằm trong người Diệp Huyền, nếu như Thần Vương tọa muốn chơi chết Diệp Huyền, Thần Vương tọa tuyệt đối không may!

Không đúng, hiện tại Thần Vương tọa đã gặp xui xẻo!

Thần Vương tọa là bảo vật cấp bậc Đạo cảnh, thế nhưng nó biết, tuyệt đối gánh chịu nổi thanh kiếm kia chém!

Đế Khuyển không suy nghĩ việc Diệp Huyền và Thần Vương tọa, bắt đầu chuyên tâm khôi phục thân thể.

Liên Loan Nhi nhìn vào trong mật thất, Tiểu Linh Nhi đang tức giận đuổi theo Thần Vương tọa. . .

Diệp Huyền lúc này đang ở chỗ nào?

Lúc Diệp Huyền ngồi lên Thần Vương tọa, thân thể hắn trực tiếp biến mất, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trong một phiến chiến trường.

Chiến trường!

Diệp Huyền liếc nhìn lại, thi thể khắp nơi, bốn phía tràn ngập mùi máu tươi cay mũi.

Đây là địa phương nào?

Diệp Huyền nhíu mày, hắn nhìn sang phía trước, dưới chân có tiếng nước, không đúng, đều là máu!

Huyễn cảnh?

Kiếm ý của Diệp Huyền tràn ra khắp bốn phía, thế nhưng rất nhanh, Diệp Huyền càng nhíu mày thật sâu.

Bởi vì hắn phát hiện, chung quanh không phải huyễn cảnh, mà là thực cảnh!

Diệp Huyền quan sát bốn phía, nơi này âm phong trận trận, rất là âm u!

Khảo nghiệm?

Diệp Huyền yên lặng một lát liền tiến lên phía trước, đi không bao lâu, hắn dừng lại, bởi vì hắn phát hiện thi thể trên mặt đất đang ngọ nguậy!

Đột nhiên, một cỗ thi thể trước mặt hắn đứng lên, sau đó lao về phía hắn, nhưng mà, cỗ thi thể này còn chưa tới gần hắn, nó đã bị một sợi kiếm quang chém nát, thế nhưng ngay sau đó, lại có một cỗ thi thể đứng lên lao về phía hắn!

Không chỉ như thế, tất cả thi thể chung quanh đồng loạt đứng lên.

Nhìn thấy việc này, Diệp Huyền nhíu mày, đã xảy ra chuyện gì?

Cùng lúc đó, những thi thể chung quanh cùng xông tới.

Diệp Huyền không ngừng điểm về phía trước, một thanh phi kiếm bay ra, trong khoảnh khắc, những thi thể chung quanh hắn đều bị chém ngang lưng, nhưng càng ngày càng nhiều thi thể lao về phía hắn.

Thi thể càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức phi kiếm của hắn đã giết không hết!

Diệp Huyền mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn, hắn cũng lao về phía trước, một đám kiếm quang chém ra chung quanh, trong khoảnh khắc, mấy trăm thi thể trước mặt hắn đều bị chém nát!

Diệp Huyền cầm kiếm lao thẳng, bởi vì nơi cuối chân trời trước mặt hắn có một tia sáng!

Trên đường đi, Diệp Huyền thế không thể đỡ, không qua bao lâu, hắn đã bị cản lại!

Bởi vì thi thể càng ngày càng nhiều!

Đến bây giờ, thi thể trước mặt hắn đã nhiều hơn trăm vạn!

Giết không nổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận