Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3880. Tin ta không? (2)



Chương 3880. Tin ta không? (2)




Linh Thiên nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là cái thứ gì!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Thứ gì là thứ gì?”
Linh Thiên nhìn chằm chằm vào hắn: “Giao nàng ta ra đây!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta không biết ngươi đang nói gì!”
Linh Thiên nhíu mày: “Ngươi giấu nàng ta đi đâu rồi?”
Diệp Huyền lại càng nhíu mày chặt hơn: “Ta hoàn toàn không biết ngươi đang nói gì!”
Linh Thiên nhìn chằm chằm vào hắn, ngay sau đó nàng ta đột nhiên biến mất.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền híp mắt lại, hắn đẩy ngón tay cái, Thanh Huyền Kiếm bay đi!
Uỳnh!
Một mảng bạch quang bỗng nhiên bùng nổ!
Một tàn ảnh lùi đi hàng ngàn trượng!
Là Linh Thiên!
Linh Thiên liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, nàng ta nhíu mày: “Kiếm gì đây?”
Diệp Huyền liếc nhìn nàng ta, trong mắt hắn là vẻ nghiêm trọng. Nữ nhân này có thể đỡ được Thanh Huyền Kiếm của hắn!
Hơi đáng sợ đấy!
Lúc này, Linh Thiên lại nhìn Diệp Huyền: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi quyết định nói đạo lí: “Linh Thiên trưởng lão, ngươi có biết Linh Tổ không?”
Linh Tổ!
Nghe vậy, Linh Thiên lập tức híp mắt lại: “Ngươi biết Linh Tổ ư?”
Diệp Huyền gật đầu: “Biết chứ! Ta và Linh Tổ chung hội chung thuyền đấy!”
Linh Thiên nhìn chằm chằm vào hắn: “Không, ngươi không biết Linh Tổ!”
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó thì Linh Thiên bỗng biến mất. Ngay sau đó, xung quanh xuất hiện vô số sức mạnh thần bí, những sức mạnh này ào về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền kinh hãi, vội rút mạnh Thanh Huyền Kiếm kia ra, sau đó quét ngang thanh kiếm.
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang bùng nổ trước mặt hắn. Chỉ trong chốc lát, thời không trước mặt Diệp Huyền lập tức biến thành một màu đen. Mà lúc này, hai ngón tay đã điểm lên Thanh Huyền Kiếm của hắn!
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm rung lên, một luồng sức mạnh to lớn xuyên qua Thanh Huyền Kiếm và lao về phía Diệp Huyền.
Uỳnh uỳnh!
Diệp Huyền lập tức bay đi hàng ngàn trượng. Khi hắn vừa dừng lại, cả người hắn rơi vào một thời không màu trắng!
Diệp Huyền nhíu mày, ngay sau đó đôi đồng tử của hắn co lại, hắn vội vàng rút kiếm ra chém!
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Uỳnh!
Một mảng kiếm quang đột nhiên bùng nổ trước mặt hắn!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên trong thời không màu trắng ấy. Diệp Huyền lại lùi đi, mà trong lúc lùi, thời không màu trắng kia đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, những luồng sức mạnh quỷ dị tuôn ra từ thời không màu trắng ấy.
Diệp Huyền híp mắt, những luồng sức mạnh này không phải thời không sức mạnh, thế nên Thanh Huyền Kiếm của hắn cũng không đấu lại được!
Lúc này, giọng nói của công chúa Linh Giới vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Đây là linh lực, ngươi phải cẩn thận!”
Linh lực!
Diệp Huyền không kịp nghĩ nhiều gì nữa, hắn bước lên phía trước một bước. Một bước này khiến kiếm quang bao trùm lên thời không xung quanh hắn!
Phương Thốn Kiếm Vực!
Trong Kiếm Vực, vô số kiếm quang bay đi, trông kinh hủng vô cùng!
Tuy nhiên, những đường kiếm quang này lại dần biến mất!
Hoàn toàn không chống lại được linh lực!
Trong kiếm quang, Diệp Huyền nhíu mày. Hắn không còn cách nào khác, nên đành kích hoạt huyết mạch chi lực. Hắn không thể không kích hoạt huyết mạch chi lực, nếu như để linh lực lại gần thì e là hắn sẽ hóa thành hư vô ngay!
Sau khi kích hoạt huyết mạch chi lực, Diệp Huyền đẩy ngón tay cái, một thanh huyết kiếm đột nhiên bay lên.
Vụt!
Cùng với một tiếng xé gió vang lên, linh lực trước mặt Diệp Huyền vỡ tan, Thanh Huyền Kiếm cũng chém thẳng vào Linh Thiên!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Linh Thiên vẫn bình tĩnh. Khi Thanh Huyền Kiếm chém đến trước mặt nàng ta, nàng ta bỗng chỉ ngón tay về phía trước, một đường bạch quang xuất hiện!
Uỳnh!
Cái chỉ này điểm thẳng lên Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền. Nhưng ngay sau đó, Linh Thiên nhíu mày, bởi lẽ đường bạch quang trên đầu ngón tay của nàng ta đang nhạt đi với tốc độ bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Khi nó hoàn toàn biến mất, Linh Thiên vội vàng thu tay lại. Ngay sau đó, cơ thể nàng ta rung lên, khi xuất hiện lại lần nữa thì nàng ta đã ở chỗ cách đó ngàn trượng. Mà lúc này, Thanh Huyền Kiếm lại chém đến trước mặt nàng ta.
Linh Thiên không lùi mà tiến, nàng ta bước lên phía trước một bước, điểm hai ngón tay. Khi điểm lên Thanh Huyền Kiếm, tay nàng ta bỗng chệch đi, sau đó sượt qua mũi kiếm. Ngay sau đó, tay nàng ta lại điểm lên thân Thanh Huyền Kiếm.
Uỳnh!
Sức mạnh to lớn khiến Thanh Huyền Kiếm bật đi. Ngay sau đó, nàng ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Sau đó nàng ta điểm tay về phía trán Diệp Huyền, nếu như điểm trúng thì đầu của hắn sẽ nổ tung.
Diệp Huyền cũng không ngờ đối phương có thể đánh bật Thanh Huyền Kiếm. Hẵn cũng chẳng kịp kinh ngạc mà chỉ khẽ đẩy ngón tay cái lần nữa. Lại một thanh huyết kiếm bay ra, không những thế lần này hắn có xuất liền chín thanh kiếm!
Chín thanh kiếm nối đuôi nhau!
Không có Thanh Huyền Kiếm, Linh Thiên chọn đối đầu trực diện với bảy thanh kiếm của Diệp Huyền luôn!
Ánh mắt Linh Thiên lóe lên lệ khí, nàng ta điểm tay lên thanh kiếm đầu tiên.
Rầm!
Chỉ trong chốc lát, thanh kiếm đầu tiên nứt vỡ. Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh kinh khủng cuộn trào trên đầu ngón tay nàng ta. Chỉ trong chốc lát, sáu thanh kiếm kia hóa thành hư vô, ngay sau đó nàng ta điểm tay thẳng về phía Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại. Cùng lúc đó, Thanh Huyền Kiếm đã quay về vỏ…
Hết chương 3880.



Bạn cần đăng nhập để bình luận