Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 738: Chơi Chết Nó!

Nhìn phi kiếm của Diệp Huyền, mọi người giữa sân đều kiêng dè không thôi!

Nếu không phải những người tu luyện ra Thiên Địa Pháp Thân như Mạc Tà, không ai có thể cận chiến với Diệp Huyền, vì ngay cả phương diện cận chiến, Diệp Huyền hiện tại cũng vô cùng kinh khủng!

Oanh!

Đúng lúc này, phía dưới đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, theo tiếng nổ lớn này vang lên, Diệp Huyền và Mạc Tà liên tục lùi lại, vừa lui, hai người lui trọn vẹn gần trăm trượng, mà trong quá trình lui lại, Diệp Huyền phóng xuất từng đạo phi kiếm tựa như điện quang, chém về phía Mạc Tà cách đó không xa.

Mạc Tà liên tục đấm ra hai quả đấm, trong lúc nhất thời, giữa sân không ngừng vang vọng lên từng tiếng nổ vang.

Rất nhanh, Mạc Tà dừng lại, toàn bộ những kiếm quang trước mặt hắn đều đã vỡ tan, nhưng đúng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, Mạc Tà híp lại hai mắt, hắn đột nhiên biến mất, một quyền đánh tới ngực Diệp Huyền!

Một quyền với tốc độ cực nhanh!

Nhưng ngay một khắc khi hắn đấm ra một quyền này, Diệp Huyền đột nhiên đâm ra một kiếm, nhắm tới yết hầu của hắn, lần này, là Nhất Kiếm Định Hồn!

Lần này, là phân sinh tử chân chính!

Mà gần như đồng thời, nắm đấm của Mạc Tà cũng đánh vào phần bụng Diệp Huyền, cả người Diệp Huyền nhất thời tựa như con diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, trên không, thân thể của Diệp Huyền bắt đầu rạn nứt từng khúc, máu tươi bắn tung tóe, vô cùng doạ người!

Cho nên, hắn cũng không thể lui!

Cùng lúc đó, linh hồn của hắn cũng đang không ngừng hư ảo...

Đều muốn lấy mạng đổi mạng!

Tường thành run lên kịch liệt, vết rạn vô số.

Nhưng mà lần này, Mạc Tà không hề trốn tránh!

Cuối cùng, Diệp Huyền đập ầm ầm lên trên tường thành phía sau hắn.

Mạc Tà rất rõ ràng, nếu như hắn trốn tránh, nếu muốn giết Diệp Huyền, sẽ vô cùng khó khăn, mà Diệp Huyền cũng giống như thế, hắn biết, nếu như hắn tránh né một quyền này, hắn sẽ bị áp chế toàn diện, không chỉ như thế, từ trên khí thế, hắn cũng sẽ bị nghiền ép, khi đó, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Hai người đều không hề trốn tránh!

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, kiếm của Diệp Huyền đâm vào yết hầu Mạc Tà, thân thể Mạc Tà run lên kịch liệt, giờ khắc này, cả người hắn tựa như một khúc gỗ, bởi vì linh hồn của hắn đã bị định chặt gắt gao, giờ khắc này, hắn căn bản không thể nào động đậy!

Diệp Huyền cảm thấy như toàn thân hắn lúc này đều đã vỡ vụn, bao quát cả ngũ tạng!

Nhìn thấy một màn này, mọi người ở giữa sân đều tạm ngừng hô hấp!

Ngay cả khí lực động đậy ngón tay cũng không có!

Oanh!

Diệp Huyền nằm trên mặt đất, trên người không ngừng tràn ra máu tươi, chỉ chốc lát, đại địa dưới người hắn đã bị máu tươi nhiễm đỏ!

Muốn sống!

Không muốn chết!

Sống sót!

Linh Nhi, An Lan Tú, Mặc Vân Khởi, Khương Cửu, Bạch Trạch...

Bốn phía, vô cùng an tĩnh!

Hai mắt Diệp Huyền sắp đóng chặt lại, trong đầu hắn, liên tục xuất hiện từng hình ảnh...

- Chiến đấu giữa hai người bọn hắn, dừng lại ở đây chứ?

Trên không, Bạch tiên sinh đột nhiên đứng dậy, hắn nhìn qua lão giả lưng còng ở phía trên:

Tất cả mọi người đang nhìn Mạc Tà và Diệp Huyền, hai người yêu nghiệt nhất thiên hạ hôm nay.

Nghĩ tới những người này, Diệp Huyền vốn đã muốn lâm vào hôn mê đột nhiên nắm chặt nắm đấm, sau một khắc, một đống Tử Nguyên tinh xuất hiện trước ngực hắn, tiếp theo, hắn bắt đầu tự động hấp thu đống Tử Nguyên tinh này!

Vì bản thân, cũng là vì muội muội!

Mà nơi xa, linh hồn Mạc Tà bị định chặt gắt gao cũng bắt đầu hư hư thật thật, rõ ràng, hắn cũng đang cố gắng duy trì linh hồn của bản thân, thế nhưng, linh hồn hắn vẫn đang chậm rãi hư ảo, nếu cứ tiếp tục như thế, không qua được bao lâu, linh hồn Mạc Tà sẽ hoàn toàn biến mất!

Khi đó, chính là thần hồn câu diệt!

Diệp Huyền hắn còn chưa muốn chết đâu!

Diệp Huyền cắn chặt răng, hai tay hắn cũng nắm chặt gắt gao, đây là một chút khí lực cuối cùng của hắn!

Bởi vì hắn biết rõ, nếu như hắn ngủ, hắn sẽ không thể tỉnh lại nữa!

Dục vọng cầu sinh mạnh mẽ giúp Diệp Huyền cưỡng ép chống đỡ cảm giác mệt mỏi buồn ngủ kia!

Lão giả lưng còng nhìn Mạc Tà phía dưới, yên lặng.

Một lát sau, lão giả lưng còng gật đầu, rõ ràng, hắn không muốn Mạc Tà chết ở chỗ này!

Nhưng đúng lúc này, linh hồn Mạc Tà ở phía dưới đột nhiên nói khẽ:

- Còn chưa kết thúc đâu!

Tất cả mọi người dồn dập nhìn qua Mạc Tà phía dưới, Mạc Tà nhìn về phía Diệp Huyền trên mặt đất nơi xa, nói khẽ:

- Chiến đấu giữa chúng ta, còn chưa kết thúc đâu!

Thanh âm vừa dứt, không gian bên cạnh hắn đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một đầu yêu thú đột nhiên nhảy ra từ trong đó!

Ác Kỳ Lân!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt đám người Bạch tiên sinh biến đổi!

Nặng hơn tất cả những lần trước kia!

Lần này, thương thật sự quá nặng!

Đến bây giờ, hắn vẫn chưa thể cảm nhận được thân thể của bản thân!

Nhưng mà giờ phút này, hắn đã không quản được nhiều như vậy! Hiện tại, hắn chỉ muốn nằm yên, chữa thương cho thật tốt!

Diệp Huyền đen mặt lại, tên này sẽ không làm phản a?

Giống cái!

Bên cạnh Vị Ương Thiên, lão giả lưng còng nhìn chằm chằm vào nàng, chỉ cần nàng động, hắn sẽ ra tay ngăn cản ngay lập tức!

Nhưng Vị Ương Thiên cũng không có ý định động thủ!

Phía dưới, ngay lúc đầu Ác Kỳ Lân kia muốn xông đến trước mặt Diệp Huyền, trong cơ thể Diệp Huyền, một đạo hắc quang đột nhiên lóe ra, sau một khắc, một đầu yêu thú trực tiếp xuất hiện trước mặt Diệp Huyền!

Đế Khuyển!

Trên mặt đất, Diệp Huyền nói khẽ:

- Đế huynh, chơi chết nó!

Đế Khuyển lắc đầu, nó nhìn đầu Ác Kỳ Lân kia, trên mặt mang theo một tia ý cười khó hiểu:

- Đây là giống cái. Ngươi nói "chơi" này... Hắc hắc...

Diệp Huyền: "..."

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt đám người Bạch tiên sinh đại biến, đang muốn xuất thủ, nhưng mà, toàn bộ cường giả Ma Kha tộc đồng loạt ngăn trước mặt bọn hắn!

Thanh âm vừa dứt, đầu Ác Kỳ Lân kia vọt thẳng đến Diệp Huyền cách đó không xa.

- Kết thúc!

Nói xong, hắn nhìn về phía Diệp Huyền nơi xa:

- Nó là yêu thú của ta, không tính là người ngoài tương trợ.

Mạc Tà nói khẽ:

Sau khi Đế Khuyển xuất hiện, đám người ở phía trên Táng Thiên Trường Thành lập tức thở dài một hơi, nhưng mà, bọn hắn cũng có chút tò mò, tò mò không biết làm sao mà Diệp Huyền cũng có được một đầu yêu thú!

Ngoại trừ tò mò, còn có một tia lo lắng, bởi vì nhìn từ bề ngoài, Đế Khuyển kém hơn đầu Ác Kỳ Lân này nhiều!

Hình thể cũng không lớn bằng Ác Kỳ Lân!

Nhưng mà, đối diện với đầu thượng cổ ác thú này, Đế Khuyển lại không hề e ngại chút nào!

Đế Khuyển!

Thực ra nó cũng là ác thú tới từ Thượng Cổ!

Trên không, đối diện Vị Ương Thiên, lão giả lưng còng kia nhìn Đế Khuyển, nhíu mày, một lát sau, hắn nhìn về phía Vị Ương Thiên:

- Đây là yêu thú gì? Vì sao lão phu chưa bao giờ thấy qua!

Vị Ương Thiên lãnh đạm nói:

- Thế giới rất lớn, ngươi ta đều nhỏ bé!

Lão giả lưng còng khẽ nhíu lại lông mày.

Phía dưới, đầu Ác Kỳ Lân trước mặt Đế Khuyển kia đột nhiên gầm hét lên, nó nhìn chằm chằm Đế Khuyển, trong mắt, lộ ra hung quang.

Khóe miệng Đế Khuyển hé ra, trong miệng, một hàng răng nanh uyển như lưỡi đao sắc bén.

Yên lặng một chớp mắt, hai đầu ác thú đồng thời biến mất ngay tại chỗ.

Oanh!

Một tiếng nổ vang kinh thiên ầm ầm vang vọng!

Rất nhanh, hai đầu ác thú kịch chiến cùng một chỗ, thực lực của hai đầu ác thú đều siêu cường, hơn nữa, đều dựa vào thân thể!

Cứng đối cứng!

Vừa mới bắt đầu chiến, không gian bốn phía đã bắt đầu rung động từng đợt, phảng phất như muốn vỡ tan, vô cùng doạ người!

Nhìn thấy Đế Khuyển tuyệt không thua kém Ác Kỳ Lân kia, đám người Bạch tiên sinh lập tức thở dài một hơi.

Trên không, Vị Ương Thiên đột nhiên nhìn về phía lão giả lưng còng cách đó không xa:

- Nếu giữa tiểu bối vô phương phân ra thắng bại, vậy thì để chúng ta quyết định đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận