Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3763. Cút!



Chương 3763. Cút!




Bầu không khí có hơi căng thẳng!
Cùng với sự xuất hiện của chủng tộc thần bí ở Thiên Mộ Chi Địa, thoáng cái bọn họ đã rớt từ đỉnh cao thế giới xuống thành đệ của đệ.
Sự tụt lùi này quá lớn!
Đúng lúc ấy, Nguyên tôn ở một bên đột nhiên nói: “Diệp tôn, mạo muội hỏi một câu, vừa rồi chúng ta đều bị giết nhưng ngươi lại không bị, hơn nữa sau khi chúng ta sống lại, ta phát hiện nhục thân của nữ tử thần bí kia không còn nữa! Chuyện này… có liên quan đến ngươi không?”
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn Diệp Huyền.
Bọn họ cũng nhận ra điều này, từ lúc bắt đầu Diệp Huyền vẫn ổn thỏa. Không những thế, nhục thân của nữ tử thần bí mạnh như thần kia lại biến mất!
Chắc chắn phải có điều gì đó xảy ra!
Diệp Huyền mỉm cười: “Muội muội ta ra tay rồi!”
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn nhau, Nguyên tôn trầm giọng nói: “Lệnh muội đã đánh tan nhục thân của nữ tử thần bí kia ư?”
Diệp Huyền gật đầu.
Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ là vẻ kinh ngạc!
Bọn họ chưa từng giao thủ với nữ tử thần bí kia, thế nhưng cũng biết sự kinh khủng của mấy tên thuộc hạ của nữ tử thần bí!
Lúc đối mặt với sáu người kia bọn họ còn chẳng có sức đánh trả!
Có thể tưởng tượng, nữ tử thần bí làm lão đại của mấy người đó thì nàng ta phải kinh khủng đến mức nào!
Muội muội của Diệp Huyền lại có thể đánh thắng nàng ta ư? Không những đánh thắng mà còn phá vỡ nhục thân của đối phương…
Lúc này, An Bắc Thần thở dài một hơi: “Hóa ra chúng ta vẫn chỉ là con kiến mà thôi!”
Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bèn trở nên phức tạp!
Đúng lúc ấy, hình như mọi người nhớ ra điều gì đó nên đột nhiên quay đầu. Ở phía không xa có một hắc quần nữ tử!
Là nữ tử thần bí!
Trông thấy nữ tử thần bí, mọi người bèn tái mặt!
Diệp Huyền nhíu mày, nữ nhân này định nhắm vào hắn hay gì?
Nữ tử thần bí nhìn hắn: “Nói chuyện đi!”
Nói chuyện đi!
Nghe nữ tử thần bí nói vậy, mấy người Nguyên tôn còn do dự, sau đó thì âm thầm lui xuống!
A Đạo Linh nhìn Diệp Huyền: “Cẩn thận một chút!”
Nói đoạn, nàng bèn đưa Ngôn Bán Sơn biến mất.
Giờ chỉ còn lại Diệp Huyền và nữ tử thần bí!
Diệp Huyền nhìn nữ tử thần bí, không thể không nói nữ tử thần bí này thực sự rất đẹp. Dung mạo này có thể dùng tuyết thế thiên hạ để hình dung. Có điều tiếc rằng hai chữ trên trán nàng ta lại ảnh hưởng đế dung mạo ấy.
Phế vật!
Hai chữ mà Thanh Nhi khắc!
Nữ tử thần bí đi đến trước mặt Diệp Huyền: “Có thể nói về nàng ta không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Chẳng có gì để nói cả!”
Nữ tử thần bí nhìn hắn mà không nói chuyện.
Diệp Huyền với nàng ta nhìn nhau, mẹ kiếp, ta sợ gì ngươi chứ.
Hai người cứ nhìn nhau như vậy, bầu không khí bỗng trở nên mờ ám, bỡi lẽ trông hai người như kiểu tình nhân đang nhìn nhau.
Một lát sau, nữ tử thần bí thu hồi ánh mắt: “Chúng ta có thể làm quen lại không? Ta tên là Thiên Yếm, Cổ tế ti của Thiên Khí tộc!”
Diệp Huyền liếc nhìn nàng ta, sau đó nói: “Các ngươi bị đi đày hả?”
Thiên Yếm gật đầu: “Năm xưa trong trận chiến Bất Châu Thiên Giới, Thiên Khí tộc chúng ta thất bại nên bị lưu đày đến đây!”
Diệp Huyền thấy tò mò: “Ai đã đánh bại các ngươi?”
Thiên Yếm chỉ nói: “Vạn tộc!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Một chủng tộc à?”
Thiên Yếm nhìn hắn: “Một vạn chủng tộc!”
Diệp Huyền nói: “Các ngươi bị đánh hội đồng ư?”
Ánh mắt Thiên Yếm lộ vẻ dữ dằn: “Nếu như không phải bị đánh hội đồng thì sao bọn họ có thể lật đổ Thiên Khí tộc chúng ta?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Các ngươi đến từ đâu?”
Thiên Yếm nói: “Trung tâm vũ trụ, Trụ Nguyên Giới!”
Trụ Nguyên Giới!
Diệp Huyền trầm mặc.
Mở khóa bản đồ mới!
Hắn biết, Vô cảnh sắp trở thành đệ đệ thật sự rồi!
Diệp Huyền thở dài một hơi, rốt cuộc hắn phải phấn đấu bao nhiêu lâu nữa mới có thể trở thành người như Thanh Nhi và cha hắn? Dù là thế giới gì, dù bản đồ có thay đổi như thế nào thì vẫn có thể một kiếm đánh tan thiên hạ!
Phải mất bao lâu nữa!
Diệp Huyền thấy hơi bất lực.
Lúc này, Thiên Yếm nói: “Ngươi làm sao thế?”
Diệp Huyền lắc đầu thở dài: “Mỗi lần ta thấy ta sắp vô địch thì không lâu sau ta lại biến thành đệ đệ. Lúc ở thế giới bên dưới, ta thấy Dị thế giới có lẽ là điểm cuối cùng rồi, nhưng không ngờ giờ lại mọc thêm một Trụ Nguyên Giới…”
Thiên Yếm nhíu mày: “Tại sao ngươi lại cho rằng Dị thế giới là tận cùng của vũ trụ?”
Diệp Huyền nhìn nàng ta, Thiên Yếm nói: “Dù là nơi của chúng ta, chúng ta cũng chưa bao giờ cho rằng nó là tận cùng của vũ trụ!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Thiên Yếm liếc nhìn hắn: “Ngươi có biết vũ trụ đại diện cho gì không?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Thiên Yếm nói: “Vũ trụ đại diện cho những điều chưa biết, còn đại diện cho sự vô cùng vô tận!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: “Tiểu chủ, một vài suy nghĩ của ngươi chẳng tốt tí nào, giống như người ở Ngân Hà Hệ ấy. Trước kia ta ở đó, bọn họ luôn cho rằng nơi mà bọn họ ở là sinh mệnh duy nhất trong vũ trụ, nhưng sự thật thì sao? Sự thật là bọn họ quá nhỏ bé, hoàn toàn không phát hiện ra thế giới bên ngoài Ngân Hà Hệ. Năng lực quyết định tầm nhìn, khi ngươi thấy ngươi đã đi đến tận cùng vũ trụ thì thực ra năng lực của ngươi lại quá bé nhỏ, không phát hiện được thế giới to hơn!”
Vẻ mặt Diệp Huyền có hơi kì lạ: “Tiểu tháp, ngươi cũng có tí học vấn đấy nhỉ!”
Tiểu Tháp tỏ vẻ bất mãn: “Hóa ra trong lòng tiểu chủ ta là một kẻ vô dụng sao?”
Diệp Huyền gật đầu một cách thành thật.
Tiểu tháp: “…”
Lúc này, Thiên Yếm đột nhiên nói: “Giao dịch đi!”
Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Giao dịch gì?”
Thiên Yếm chỉ vào trán mình: “Ngươi xóa giúp ta cái chữ này, ta giúp ngươi tiến bộ!”
Hết chương 3763.



Bạn cần đăng nhập để bình luận