Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1153: Quan hệ không đơn giản

Diệp Huyền nhìn một linh quả màu vàng trong tay mình, nhục thân của hắn có thể từ từ hồi phục chính là nhờ linh quả màu vàng này!

Diệp Huyền nhìn về phía Tiểu Linh Nhi: “Trồng thêm loại này đi!”

Tiểu Linh Nhi vội vàng gật đầu.

Diệp Huyền xoa nhẹ cái đầu nhỏ của nàng, cười bảo: “Vào trong đi!”

Tiểu Linh Nhi tiến vào Giới Ngục tháp, sau đó Diệp Huyền nhìn về phía thần sư cách đó không xa, lúc này, thần sư này đã chỉ còn lại linh hồn!

Tuy rằng một kiếm vừa rồi kia không trực tiếp chém chết được đối phương, nhưng lại chém vỡ nhục thân của hắn ta!

Thần sư nhìn hắn, linh hồn của hắn ta bắt đầu run rẩy, xung quanh hắn ta là vô số phù văn màu đen đang bay lượn.

Diệp Huyền mở lòng bàn tay, Trấn Hồn kiếm xuất hiện trong tay hắn, ngay sau đó, cả người hắn đã biến mất dạng.

Sau lưng cách hắn trăm trượng, thần sư kia dừng lại, hai mắt hắn ta dại ra: “Tại sao…”

Cứ như vậy mà chết!

Vút!

Trong mắt thần sư tràn đầy vẻ khó tin, theo quan điểm của hắn ta, cho dù hắn ta chỉ là thể linh hồn nhưng vẫn có thể chiến một trận với Diệp Huyền, nhưng hắn ta không ngờ vậy mà mình lại không chịu nổi một kích như thế!

Trong nháy mắt Diệp Huyền biến mất đó, thần sư cũng theo đó mà biến mất ngay tại chỗ, trong sân, vô số phù văn màu đen giống như ma quỷ lao về phía Diệp Huyền.

Diệp Huyền cười ha ha: “Vậy thì đột phá đi!”

Nhất Kiếm Định Hồn!

Rất nhanh, thần sư đã hoàn toàn biến mất.

Kiếm đến!

Một kiếm này đặc biệt nhắm vào linh hồn!

Lúc này, một thanh kiếm cắm vào mi gian của hắn ta, thanh kiếm đó còn đang điên cuồng hấp thụ linh hồn của hắn ta.

Tiểu Hồn nói xong đã trực tiếp tiến vào Giới Ngục tháp.

Một tiếng rách toạc vang vọng, Diệp Huyền xuất hiện tại vị trí mà thiên sư đứng lúc đầu.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh, lúc này, cường giả bên Bắc Cảnh đã áp chế Thần Điện toàn diện!

Diệp Huyền vung tay phải, Trấn Hồn kiếm xuất hiện trong tay hắn, lúc này, trong đầu hắn chợt vang lên giọng nói hưng phấn của Tiểu Hồn: “Tiểu chủ, ta sắp đột phá rồi! Ta sắp đột phá rồi!”

“Được!”

Mà trước mặt, cách Giản Tự Tại không xa chính là bạch phát nữ tử kia.

Hắn đi đến cổng đại điện đó, đang định bước vào thì đột nhiên, một luồng sức mạnh to lớn tập kích từ phía sau hắn, Diệp Huyền quay phắt người lại, một đạo lôi quang bắn đến ngay trước mặt hắn.

Có Giản Tự Tại cản nàng ta, nàng ta ra tay cũng chỉ tổ uổng công!

Diệp Huyền thu tầm mắt về rồi đi về phía đại điện kia, hắn cảm giác được một luồng khí tức trong đại điện.

Ầm ầm!

Thắng lợi chỉ còn là vấn đề thời gian.

Trong mảnh kim quang tàn ảnh đó là những tiếng nổ không ngừng vang lên!

Ầm ầm ầm ầm…

Mảnh kim quang đó trực tiếp bị ép dừng lại, bấy giờ, kim quang nam tử chợt biến mất, ngay sau đó, vô số kim quang tàn ảnh đã nuốt chửng Giản Tự Tại.

Một luồng khí tức khiến hắn cảm thấy nguy hiểm!

Cứ như vậy, Diệp Huyền đã tiến vào trong đại điện đó, nhưng ngay sau đó, cả người hắn đã trực tiếp bay ngược ra sau, một cái bay này cũng gần nghìn trượng!

Giản Tự Tại híp hai mắt, quay người nhìn về phía đại điện, trong đại điện, một nam tử toàn thân tản ra kim quang đi ra ngoài, kim quang nam tử lạnh lùng nhìn đám người Diệp Huyền ở phía xa: “Một đám kiến mà cũng dám mạo phạm thần uy!”

Vừa dứt lời, hắn ta vung tay phải, một mảnh kim quang bất chợt bắn ra, mà lúc này, Giản Tự Tại cũng tung một quyền.

Hắn đang định ra tay thì lúc này, Giản Tự Tại cũng đã xuất hiện trước mặt hắn, nàng vung tay phải, lôi quang kia trực tiếp bị đánh vỡ!

Thấy hắn đi vào trong đại điện kia, bạch phát nữ tử híp hai mắt lại, nàng ta định ra tay nhưng rồi vẫn không ra tay, vì có Giản Tự Tại ở đây!

Diệp Huyền quay người đi vào trong đại điện đó, nữ nhân này không cho hắn vào thì hắn càng phải vào!

Bạch phát nữ tử lạnh lùng nhìn Diệp Huyền: “Hay cho tên Diệp Huyền ngươi, cũng thật không ngờ ngươi còn biết tiên hạ thủ vi cường đấy!”

Đúng lúc này, bạch phát nữ tử kia đột nhiên lao về phía kim quang đó, rất dễ nhận thấy, nàng ta muốn liên thủ với kim quang nam tử đó để giải quyết Giản Tự Tại trước.

Bây giờ chiến lực mạnh nhất Bắc Cảnh chính là Giản Tự Tại, chỉ cần giải quyết nàng, một mình nàng ta có thể đánh chết toàn bộ Bắc Cảnh!

Nhìn thấy bạch phát nữ tử lao về phía Giản Tự Tại, sắc mặt của Diệp Huyền thay đổi, hắn đang định lao qua đó thì đúng lúc này, một nam tử một chân đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, Diệp Huyền sững sỡ, người này là ai đây?

Nam tử một chân liếc mắt quan sát hắn, sau đó vẻ mặt hơi giãn ra: “Vị… vị tiểu huynh đệ này, có thể đi cùng ta một chuyến không?”

Đối với Diệp Huyền, hắn ta vẫn rất tôn trọng, vì hắn ta không biết người trước mặt này rốt cuộc có quan hệ gì với nữ tử váy trắng kia!

Dù sao quan hệ chắc chắn cũng không đơn giản!

Khiêm tốn một chút!

Lịch sự một chút!

Chuẩn không cần chỉnh!

Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Đại ca, bây giờ ta đang đánh nhau!”

Nói xong, hắn định lao ra ngoài thì lúc ấy, nam tử một chân đột nhiên nói: “Ta… ta đánh giúp ngươi!”

Diệp Huyền dừng lại, hắn nhìn về phía nam tử một chân: “Vị đại ca này xưng hô thế nào?”

Nam tử một chân: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận