Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1441: Có độc

Nơi nào đó trong đám mây, Diệp Huyền đang đối luyện với Liên Vạn Lý đột nhiên ngừng lại, hắn nhìn về phía chân trời, nơi đó, một điểm đen bay tới, rất nhanh, Giới Ngục tháp đã xuất hiện trước mặt hắn.

Tự mình trở về rồi?

Diệp Huyền sửng sốt.

Lúc này, Giới Ngục tháp trực tiếp chui vào trong ngực Diệp Huyền.

Diệp Huyền trừng mắt nhìn, đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao cái tiểu tháp này lại tự mình bay về?

Hắn xòe lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện trong tay hắn, nó rung động kịch liệt như đang biểu đạt gì đó.

Diệp Huyền khẽ cười nói: "Được, sau này sẽ không để ngươi ra ngoài thu hút hỏa lực nữa!"

Giới Ngục tháp nhảy tung tăng tại chỗ một lúc, sau đó hóa thành một đạo hắc quang chui vào bên trong cơ thể của Diệp Huyền.

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền cất Giới Ngục tháp đi, hắn nhìn về phía Liên Vạn Lý trước mặt: "Đến, tiếp tục!"

Một bên, kiếm linh đi đến bên cạnh Liên Thiển, nói khẽ: "Ngộ tính của hắn không phải rất cao nhưng hắn rất cố gắng."

Ở trong tháp này còn có một tầng chín!

Nơi xa, Liên Vạn Lý hơi nhếch khóe miệng lên, rút đao trảm một nhát, thanh long gào thét.

Hình như nghĩ đến gì đó, sắc mặt Diệp Huyền đột nhiên trở nên nặng nề.

Liên Thiển nói: "Ta rất hiếu kì, hắn ta đã chết hay là?"

Giới Ngục tháp!

Liên Thiển gật đầu: "Nếu như đã không có thiên phú tuyệt đỉnh mà còn không cố gắng, vậy người này còn có hi vọng gì?"

Tiểu tháp quay trở về nhưng cũng không phải chuyện tốt!

Diệp Huyền mỉm cười, thật ra thì ở chung với Giới Ngục lâu như vậy cũng có cảm tình, mà Giới Ngục tháp này hình như cũng càng thân cận với hắn hơn trước kia!

Vừa dứt lời, hắn trực tiếp xông ra ngoài.

Tuổi thọ!

Cũng không biết cái tên này có dễ nói chuyện không!

Liên Thiển trầm mặc.

Kiếm linh nói khẽ: "Năm đó chủ nhân cũng rất cố gắng!"

Kiếm linh nói: "Tuổi thọ đã cạn!"

Cứ như vậy, ước chừng sau năm ngày, Diệp Huyền bắt đầu luyện Kiếm Hồn, sở dĩ hắn tu luyện Kiếm Hồn thật ra là vì phụ trợ cho Kiếm Quy của mình, hơn nữa, hắn có Trấn Hồn kiếm, cũng không thể lãng phí đặc tính nhắm vào linh hồn của Trấn Hồn kiếm!

Có ai có thể trường sinh?

Phù Văn tông.

Ai có thể bất tử?

Thẩm Tinh Hà nói: "Tiểu sư tổ đâu?"

Thế gian này, thật ra thì đại đa số cường giả đều là vì hết thọ mà chết.

Lưu Ung gật đầu, mà đúng lúc này, sắc mặt hai người trong điện đột nhiên thay đổi, sau một khắc, cả hai trực tiếp biến mất trong điện.

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: "Không, Liễu Sĩ Địch cũng đã xuất hiện, lục đại giáo tôn còn lại cũng rất có thể sẽ xuất hiện, nếu như những người này nhắm vào tiểu sử tổ thì tình cảnh của tiểu sư tổ sẽ rất nguy hiểm! Phải liên hệ với hắn, gọi hắn nhanh chóng trở về Phù Văn tông!"

Lưu Ung nói: "Đã mất liên lạc! Những mà hắn sẽ không sao đâu."

Cho dù là người mạnh mẽ đến đâu thì cũng có ngày sẽ hết tuổi thọ!

Trong Phù Văn điện, Thẩm Tinh Hà sắc mặt nặng nề, ở bên cạnh hắn ta là Lưu Ung.

Thẩm Tinh Hà đột nhiên nói: "Vạn Duy thư viện quá yên tĩnh!"

Lưu Ung gật đầu: "Rất không bình thường, ta đã triệu tập tất cả người của chúng ta về Phù Văn tông rồi."

Nàng không biết, bởi vì nàng hỏi tiên tri nhưng cũng không nhận được câu trả lời!

Có một chuyện đáng chú ý chính là Trần Thiên rời khỏi Vạn Duy thư viện, về phần hắn ta đi đâu thì không một ai biết được.

Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi qua, mà trong khoảng thời gian này, Vạn Duy thư viện rất yên tĩnh, không có bất kỳ động tác gì.

Trong thời gian kế tiếp, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng tu luyện linh hồn.

Ngoài điện, mười mấy bộ thi thể phủ đầy máu tươi đột nhiên từ không trung rơi xuống, mười mấy bộ thi thể này vững vàng rơi xuống trước mặt Lưu Ung và Thẩm Tinh Hà.

Đều là người của Phù Văn tông!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thẩm Tinh Hà lập tức trở nên nặng nề, hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời nhưng chân trời không có một người nào cả!

Lưu Ung nói khẽ: "Bọn họ động thủ!"

Thẩm Tinh Hà nói: "Có bao nhiêu người chịu qua giúp đỡ?"

Lưu Ung nói: "Luyện Khí tông đã đồng ý giúp chúng ta, người của bọn họ sẽ lập tức đến ngay!"

Thẩm Tinh Hà lại hỏi: "Còn có ai nữa không?"

Lưu Ung nói: "Còn có một số thế gia, nhưng mà cường giả của bọn họ cũng không nhiều! Về phần những thế lực đỉnh cấp không có người nào tỏ thái độ, đoán chừng là không muốn lẫn vào vũng nước đục này!"

Thẩm Tinh Hà cười lạnh: "Những người này bình thường khi đến nhờ chúng ta thì người nào cũng mở miệng nói là lên núi đao xuống biển lửa cũng không ngại, bây giờ Phù Văn tông ta có việc, tất cả bọn họ đều giả ngu!"

Lưu Ung nói khẽ: "Thế đạo vốn là như thế!"

Thẩm Tinh Hà đang định nói chuyện thì đúng lúc này, nơi xa chân trời đột nhiên xuất hiện một mảnh hắc khí, sau một khắc, mảnh hắc khí này trực tiếp bao trùm toàn bộ Phù Văn tông.

Lúc này, Lưu Ung sắc mặt đại biến: "Có độc! Cẩn thận!"

Chân trời, một nam tử đột nhiên xuất hiện.

Người tới, chính là đương nhiệm phủ chủ của Vạn Duy thư viện: Liễu Sĩ Địch!

Không trung, Liễu Sĩ Địch nhìn xuống phía dưới: "Nếu như Diệp Huyền xuất hiện, tập trung giết người này trước! Nếu như không xuất hiện, vậy cứ lần lượt giết từng người trong Phù Văn tông, giết tới khi hắn xuất hiện mới thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận