Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3108: Linh hồn giao hoà

Nếu Diệp tộc muốn giết chết Diệp Thần hoàn toàn thì chắc chắn sẽ phải giết Diệp Huyền, mà nếu bọn họ muốn giết Diệp Huyền vậy nhất định phải đối đầu với nữ tử váy trắng. Lúc ấy, cho dù chúng ta không có cách nào có được đại đạo bản thể của Diệp Thần nhưng vẫn có thể lấy được vũ trụ bên ngoài kia, toàn bộ sinh linh trong vũ trụ đó cũng đủ cho Dị Duy tộc chúng ta chống đỡ ít nhất trong vạn năm."

Nguyệt Nha gật đầu: "Thế cũng được!"

Đột nhiên Tư Cảnh lại nói: "Phong ấn còn bao lâu nữa?"

Nguyệt Nha đáp: "Cùng lắm là nửa tháng!"

Tư Cảnh lại nói: "Có biết bây giờ nữ tử váy trắng đang ở đâu không?"

Nguyệt Nha trầm giọng bảo: "Bây giờ chắc là nàng ta đã đến Thần Khư rồi!"

Tư Cảnh hơi nhíu mày lại: "Nàng ta đi tới đó làm gì?"

Nguyệt Nha lắc đầu: "Không biết, thực lực của người này quá mạnh, người của chúng ta không dám lại gần mà chỉ có thể bám theo từ xa."

Nguyệt Nha quay đầu nhìn về phía xa, rất lâu sau nàng chợt cười: "Diệp Huyền ơi là Diệp Huyền, sợ là ngươi không dựa vào ngọn núi này được nữa đâu."

Sau khi về đến tinh không đã bị phong ấn kia, hắn lập tức thả Đạo Nhất ra ngoài. Lúc này, Đạo Nhất vẫn cực kỳ suy yếu, lực sát thương của Chùy Hồn Đinh trước đấy đối với nàng thật sự quá lớn!

Với thực lực của hắn ta hiện tại không thể nói là vô địch thế gian nhưng nếu hắn ta không muốn chiến, vậy ngoại trừ mấy nơi biến thái như Vĩnh Sinh Giới ra, trên đời này thật sự không có đến mấy người có thể giữ được hắn ta lại!

Dưới sự dẫn đường của Thần Thú, Diệp Huyền đã tìm được lối ra, sau đó rời khỏi Dị Duy Giới.

Tư Cảnh khẽ cười: "Yên tâm, cho dù không địch lại được nữ nhân nhưng nếu ta muốn chạy thì có mười nàng ta cũng không giữ lại được đâu."

Thú Thần im lặng một lúc rồi nói: "Vẫn còn một cách nhưng không biết ngươi có bằng lòng không thôi."

Tư Cảnh im lặng một lúc rồi nói: "Ta sẽ đi gặp nàng ta, nhất định phải tìm hiểu rõ thực lực của nàng ta trước đã."

Nếu không nhờ có Trấn Hồn Kiếm và linh hồn của hai cường giả Ý cảnh kia thì Đạo Nhất đã xong đời rồi!

Trong ngôn từ của hắn ta tràn đầy vẻ tự tin!

Nguyệt Nha nghĩ ngợi, sau đó gật đầu: "Cũng được, ngươi cẩn thận một chút!"

Nói xong, nàng cũng quay người biến mất.

Thú Thần đáp: "Linh hồn bổ sung!"

Một lúc sau, Tư Cảnh đã biến mất.

Nghe vậy, Diệp Huyền hơi sững sờ sau đó hỏi: "Song tu?"

Diệp Huyền nặng nề trong trong lòng: "Thú Thần tiền bối có cách gì không?"

Diệp Huyền vội vàng bảo: "Tiền bối cứ nói!"

Diệp Huyền lập tức nói với vẻ đường hoàng: "Tiền bối chớ có nói lung tung, Diệp Huyền ta không phải loại người đó!"

Diệp Huyền cười lấy lòng: "Tại ta hiểu sai!"

Diệp Huyền bảo: "Không sao, trực tiếp bắt đầu luôn đi!"

Diệp Huyền: "..."

Nói một cách đơn giản thì chính là hai người các ngươi thẳng thắn nhìn nhận nhau, là thẳng thắn nhìn nhận một cách chân chính ấy. Nàng ta có thái độ gì với ngươi và ngươi có thái độ gì với nàng ta, hai người các ngươi đều sẽ biết rất rõ ràng.

Thú Thần im lặng rất lâu: "Cái thứ háo sắc!"

Thú Thần cười khà khà: "Sợ rồi?"

Diệp Huyền có hơi do dự.

Không chỉ như thế, khi nàng ta hấp thụ linh hồn của ngươi thì linh hồn của ngươi cũng sẽ đồng thời trở nên suy yếu, nếu như nàng ta tham lam hơn một chút thì hoàn toàn có thể trực tiếp nuốt chửng linh hồn của ngươi."

Thú Thần có hơi bất đắc dĩ: "Ta nói là bổ sung linh hồn mà ngươi lại nghĩ ngay đến song tu! Bộ lời ta nói quá tối nghĩa hay gì?"

Thú Thần lại nói tiếp: "Ngươi nghe ta nói cho xong đã!"

Diệp Huyền gật đầu: "Ngươi nói đi!"

Thú Thần nói: "Nếu linh hồn của ngươi và của nàng ta giao hòa và bổ sung cho nàng ta vậy sẽ có một vài chuyện vi diệu xảy ra với linh hồn của hai người các ngươi, có khả năng nàng ta sẽ biết một vài suy nghĩ nội tâm của ngươi, và đương nhiên, ngươi cũng có thể biết được một vài suy nghĩ trong lòng nàng ta!

Thú Thần lạnh lùng hỏi: "Hiểu sai? Ta thấy rõ ràng ngươi muốn song tu thật thì có!"

Thú Thần lại nói: "Quay về chủ đề chính đi, bổ sung linh hồn chính là dùng linh hồn của ngươi để bổ linh hồn của nàng ta, nói một cách đơn giản chính là tương đương với linh hồn giao hòa, dưới loại tình huống này, linh hồn của nàng ta có thể được bổ sung nhưng ngươi thì sẽ trở nên suy yếu."

Diệp Huyền: "..."

Thú Thần đáp: "Ngươi là cầm thú!"

Diệp Huyền lại cười đáp: "Ta sợ gì chứ?"

Nói rồi, hắn nhìn về phía Đạo Nhất: "Ta có một cách có thể cứu ngươi, đó chính là linh hồn giao hòa."

Đạo Nhất nhìn hắn: "Linh hồn giao hòa?"

Diệp Huyền gật đầu rồi trực tiếp linh hồn xuất khiếu, sau đó tiến thẳng vào trong cơ thể của Đạo Nhất.

Đạo Nhất sững sờ!

Lúc này, Thú Thần đột nhiên nói: "Ngươi tiến vào cơ thể của nữ hài tử người ta làm gì hả?"

Diệp Huyền hơi sững sờ: "Thì linh hồn giao hòa mà, lẽ nào không phải là tiến vào cơ thể nàng ta sao?"

Thú Thần hơi cạn lời: "Đại ca, ai nói linh hồn giao hòa là cần ngươi tiến vào cơ thể của nàng ta? Linh hồn của nàng ta có thể rời thể cơ mà! Ai kêu ngươi tiến vào cơ thể của một nữ hài tử, ngươi nghĩ thế nào vậy hả?"

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: "Tiền bối, tại ngươi không nói rõ đấy chứ!"

Thú Thần đáp: "Ngươi cũng đâu hỏi ta, tiểu tử, tại suy nghĩ của ngươi không trong sáng mà thôi!"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền vội vàng rời khỏi cơ thể của Đạo Nhất, vì ở trong cơ thể của nàng, hắn đã cảm nhận được một vài chuyện không thể nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận