Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1527: Đây chỉ là hiểu lầm

Nhân quả!

Diệp Huyền trầm mặc, đây cũng không phải là người đầu tiên nói về nhân quả trên người hắn. Mình có rất nhiều nhân quả?

Hắn không biết, hắn chỉ biết là từ khi sinh ra đến bây giờ, chuyện xảy ra ở trên người hắn đúng là có chút không được bình thường, bao gồm cả sự xuất hiện của nữ tử váy trắng và tiểu tháp.

Diệp Huyền lắc đầu, không nghĩ những chuyện vớ vẩn này nữa, hắn nhìn Diễn Vũ: “Tiền bối, Vô Địch tông này có truyền thừa không?"

Diễn Vũ cười nói: "Ngươi rất thẳng thắn!"

Diệp Huyền cười nói: "Chúng ta tới đây chính là vì thứ này!"

Diễn Vũ nói: "Các ngươi đi theo ta!"

Nói xong, hắn ta quay người đi vào trong điện.

Nam tử đó cười nói: "Võ cô nương, tại hạ Thái Cổ tộc A La Liên, vị bên cạnh này là Tà Linh tộc Tà Thanh Nhi."

Diệp Huyền nhìn thoáng qua hai người một chút, ngoại trừ Dị tộc ra, mấy đại thế lực đều tới!

Nơi xa, nam tử đó nhìn ba người Diễn Vũ, rất nhanh, ánh mắt hắn ta rơi vào người Võ Thắng Nam: “Võ Thắng Nam!"

Tà Linh tộc!

Diễn Vũ đang tính nói chuyện, đúng lúc này, hắn ta đột nhiên quay đầu, trên quảng trường bên ngoài đại điện, không gian nơi đó đột nhiên rung chuyển, rất nhanh, một nam tử và một nữ tử đã xuất hiện trong tầm mắt ba người.

Diệp Huyền gật đầu: “Là ta."

Diệp Huyền và Võ Thắng Nam vội vàng đi theo.

Võ Thắng Nam hơi gật đầu, không nói gì thêm.

Diễn Vũ cười nói: "Hôm nay thú vị, vậy mà lại có hai người tới!"

Chỉ chốc lát, Diễn Vũ đã dẫn Diệp Huyền và Võ Thắng Nam đi vào bên trong đại điện, đại điện rất lớn, nhưng trống rỗng.

Thái Cổ tộc!

Diệp Huyền cười nói: "A La huynh, các ngươi tới đây cũng là vì bảo vật?"

Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam, Võ Thắng Nam lắc đầu: “Không biết!"

A La Liên gật đầu: “Muốn đến tìm cơ duyên!"

A La Liên nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Vị này hẳn là Phù Văn tông Diệp Thần Sư!"

A La Liên cười nói: "Nghe đại danh của Diệp Thần Sư đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền."

Thấy hai người này không có động tĩnh, Diệp Huyền nhìn Võ Thắng Nam: “Chúng ta vào trước đi!"

Nói xong, hắn ta nhìn mấy người Diệp Huyền: “Các ngươi ai vào trước?"

A La Liên cười nói: "Đương nhiên phải vào rồi!"

Mọi người nhìn Diễn Vũ, Diễn Vũ quay người nhìn trước mặt, hắn ta xòe lòng bàn tay ra, rất nhanh, không gian trước mặt đã trực tiếp vỡ ra.

...

Lúc này, Diễn Vũ đột nhiên nói: "Đều có cơ hội!"

Liên Thiển nói: "Đi về phía trước!"

Diệp Huyền nói: "Liên Thiển cô nương, đây là chỗ nào?"

Không biết qua bao lâu, Diệp Huyền đột nhiên cảm thấy mình ngừng lại, mà bốn phía chỉ có một màu đen kịt.

Diễn Vũ nói khẽ: "Mấy vị, truyền thừa của Vô Địch tông đều ở bên trong! Các ngươi đi vào đi! Về phần có thể lấy được cái gì còn xem tạo hóa của chư vị."

Nói xong, hắn ta trực tiếp bay vào.

Tại chỗ, Diễn Vũ lắc đầu cười một tiếng: “Lòng tham!"

Nói xong, hắn ta vung tay phải lên, vùng không gian đó bị phong ấn lại.

A La Liên cười mà không nói, vị Tà Thanh Nhi bên cạnh hắn ta cũng trầm mặc.

Giữa sân, Diễn Vũ nhìn A La Liên: “Ngươi không vào sao?"

Mà hai người vừa bước vào, Tà Linh Nhi cũng bay vào theo.

Võ Thắng Nam gật đầu, rất nhanh, hai người trực tiếp đi vào khe hở không gian.

Diệp Huyền gật đầu, hắn đi tới trước, chỉ chốc lát sau đã đi tới trước một cánh cửa, hắn bước vào trong, sau cửa là một gian mật thất.

Ở trong mật thất có chân dung của một nam tử trung niên.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bức chân dung đó, sau đó cung kính thi lễ: “Chào tiền bối!"

Không ai trả lời!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Tiền bối, nếu như ngươi có truyền thừa có thể cân nhắc ta một chút, thật đấy, nói thẳng luôn, tại hạ là đệ nhất thế hệ tuổi trẻ ở Ngũ Duy vũ trụ! Nếu như tiền bối giao truyền thừa cho ta, vãn bối nhất định sẽ phát triển mạnh mẽ sở học của tiền bối!"

Vẫn không ai đáp lại!

Diệp Huyền đang tính nói chuyện lần nữa nhưng lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn!

Linh hồn thể!

Linh hồn này là linh hồn hoàn chỉnh!

Nói xong, hắn ta trực tiếp đấm ra một quyền, một luồng sức mạnh linh hồn mạnh mẽ như thủy triều đánh thẳng tới Trấn Hồn kiếm, nhưng mà sức mạnh linh hồn này vừa mới tiếp xúc Trấn Hồn kiếm thì đã bị Trấn Hồn kiếm hấp thụ!

Trong nháy mắt khi nhìn thấy Trấn Hồn kiếm, sắc mặt nam tử trung nên chợt thay đổi: “Kiếm này..."

Diệp Huyền cười, ngay sau đó, hắn vung tay phải lên, Trấn Hồn kiếm lập tức bay ra.

Nam tử trung niên nhắm hai mắt lại: “Thế nào, ngươi muốn nói ngươi còn có át chủ bài gì sao?"

Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên: “Tiền bối, ngươi nhất định phải đoạt xá ta sao?"

Nam tử trung niên cười nói: "Ngươi rất bình tĩnh, tâm tính không tệ."

Hắn nhìn nam tử trung niên trước mặt: “Đây là một cái bẫy?"

Nam tử trung niên cười nói: "Thông minh! Ta cũng nói thật với ngươi luôn, chúng ta là những người may mắn còn sống sót vào ngày đó, nhưng mà nhục thân của chúng ta đều bị hủy diệt, chỉ có linh hồn còn tồn tại! Mục đích của chúng ta rất đơn giản, đó là đoạt xá trùng sinh."

Diệp Huyền lắc đầu: “Có chút không hiểu, tại sao các ngươi phải chờ tới bây giờ mới đoạt xá trùng sinh?"

Nam tử trung niên khẽ cười nói: "Bởi vì mặc dù sống sót nhưng linh hồn của chúng ta đều cực kỳ suy yếu, trong tháng năm dài đằng đẵng, chúng ta đều đang phải tu dưỡng linh hồn của mình. Mặc dù đợi lâu như thế nhưng mà cũng may vẫn là kết cục tốt! Nhục thân của ngươi rất không tệ, vừa khéo thích hợp với ta."

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Vô Địch tông ngươi còn có bao nhiêu linh hồn may mắn sống sót?"

Nam tử trung niên cười nói: "Ước chừng chừng ba mươi người!"

Chừng ba mươi người!

Nói cách khác, có ba mươi linh hồn!

Diệp Huyền gật đầu: “Đã hiểu!"

Diệp Huyền không ngờ mình lại gặp phải chuyện này.

Đoạt xá!

Diệp Huyền trầm mặc.

Khóe miệng nam tử trung niên hơi nhếch lên: “Phải! Bất ngờ không? Ngạc nhiên không?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiền bối, ngươi muốn đoạt xá sao?"

Nam tử trung niên quan sát Diệp Huyền một chút, cười nói: "Thân thể này của ngươi rất không tệ! Ta rất thích!"

Nhìn thấy một màn này, nam tử trung niên hoảng hốt trong lòng, hắn ta vội vàng nói: "Tiểu hữu, đây là một hiểu lầm, ta cũng không có..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận