Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3215: Chạy rồi

Uỳnh!

Dải Thời Gian Duy Độ Trường Hà kia hóa thành hư vô!

Nữ tử đeo mặt nạ lập tức bay đi, trong lúc bay đi, nhục thân của nàng cũng bị hủy diệt!

Mà lúc này, Thiên Diệp đã trốn đến chỗ cách đó khoảng trăm trượng!

Diệp Huyền quay đầu nhìn hắn ta. Lúc này, nữ tử đeo mặt nạ đột nhiên gào lên: "Bảo vệ gia chủ!"

Nếu như lúc này Thiên Diệp mà bị Diệp Huyền giết chết thì sẽ là một đòn chí mạng đánh lên sĩ khí của Thượng Cổ Thiên Tộc!

Do đó, dù thế nào cũng không thể để Thiên Diệp chết trong tay Diệp Huyền!

Nghe nữ tử đeo mặt nạ nói vậy, những cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc bèn xông về phía Diệp Huyền!

Toàn là miểu sát!

Kiếm Tuyệt nhìn Thiên Diệp phía xa xa: "Thiếu chủ, ngươi cứ giết người này đi! Những người còn lại giao cho bọn ta!"

Vụt!

Cùng lúc đó, mấy người Kiếm Tuyệt cũng thoát thân được, bọn họ lao thẳng tới bên cạnh Diệp Huyền.

Một cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc còn chưa kịp phản ứng đã bị phân thây!

Cái tên này chạy ư?

Diệp Huyền vừa mới dừng lại đã quay người, chém tiếp một kiếm nữa!

Diệp Huyền gật đầu. Hắn nhìn Thiên Diệp, mà lúc này Thiên Diệp đã quay người chạy trốn!

Một kiếm miểu sát cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc đó xong, Diệp Huyền lại vung kiếm lên!

Uỳnh!

Ngoài Đăng Thiên cảnh, cường giả bình thường không thể là đối thủ của hắn. Mà dù có là cường giả Đăng Thiên cảnh cũng không thể đỡ được Bạt Kiếm Định Sinh Tử của hắn!

Giọng nói của Diệp Huyền vang vọng khắp!

Lại một cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc nữa bay đầu!

Khoảnh khắc ấy, các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc đều nghe thấy lời hắn nói!

Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Diệp Huyền không khỏi sững sờ.

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền gào lên: "Thiên Diệp chạy rồi! Hắn ta chạy rồi!"

Thiên Diệp gào lên: "Diệp Huyền, chuyện này kết thúc tại đây được không!"

Ở phía xa xa, Thiên Diệp cũng cảm nhận được điều này. Hắn ta đột nhiên dừng lại, quay người nhìn Diệp Huyền phía xa xa, sắc mặt u ám vô cùng.

Diệp Huyền hắn đâu phải kẻ mất não?

Người bên mình còn đang liều mạng mà tộc trưởng lại chạy trốn?

Nghe hắn nói vậy, mấy người Kiếm Tuyệt ở bên cạnh bèn xông lên phía trước!

Rất nhiều người quay đầu nhìn về phía không xa. Khi nhìn thấy Thiên Diệp chạy trốn, sắc mặt các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc bèn trở nên khó coi vô cùng!

Bởi mấy người Kiếm Tuyệt đã giải quyết xong đối thủ của họ!

Lúc này, bên Thượng Cổ Thiên Tộc đã rơi xuống thế hạ phong!

Rất nhanh sau đó, cuộc giết chóc bắt đầu!

Khoảnh khắc ấy, vô số cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc đều nguội lòng.

Thiên Diệp nhìn chằm chằm vào hắn: "Thượng Cổ Thiên Tộc sẵn sàng bồi thường!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Nếu đã trở thành kẻ thù không đội trời chung thì đương nhiên phải đuổi cùng giết tận, diệt trừ hậu họa! Còn về bồi thường, hủy diệt Thượng Cổ Thiên Tộc các ngươi xong, mọi thứ của các ngươi chẳng phải là của chúng ta rồi sao?"

Nói đoạn, hắn bèn phất tay: "Giết! Phàm là cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc thì giết hết!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi chạy đi! Ta không đuổi theo ngươi đâu!"

Bây giờ kết thúc?

Kết thúc?

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Ngươi đang nằm mơ đấy hả!"

Các cường giả Thiên Sách Quân của Thượng Cổ Thiên Tộc cũng chết hết gần một nửa!

Có thể nói, Thượng Cổ Thiên Tộc đã tụt dốc!

Nhất là vừa rồi Thiên Diệp còn chạy trốn, điều này khiến khí thế của Thượng Cổ Thiên Tộc tụt giảm!

Rất nhiều cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc không còn ý chí chiến đấu nữa.

Có điều, không một ai chạy trốn!

Đúng lúc ấy, sắc mặt Thiên Diệp bỗng trở nên dữ tợn: "Tất cả mọi người ở Thượng Cổ Thiên Tộc nghe đây, hôm nay dù chúng ta có chết cũng không được để bọn họ bình yên!"

Dứt lời, linh hồn của hắn ta bắt đầu bùng cháy!

Thiêu đốt linh hồn!

Linh hồn Thiên Diệp bùng cháy, những luồng khí tức lớn mạnh cũng cuộn trào theo trong cơ thể của hắn ta!

Thấy Thiên Diệp thiêu đốt linh hồn, các cường giả Thượng Cổ Thiên Tộc bèn sững sờ!

Hắn ta sẵn sàng chết!

Khoảnh khắc trông thấy thanh sam nam tử, tất cả mọi người bên cạnh Diệp Huyền đều hóa đá tại chỗ!

Mọi người quay đầu nhìn. Ở phía không xa, một nam tử mặc thanh sam chầm chậm bước tới. Mà bên cạnh thanh sam nam tử này còn có một kiếm tu khoác bạch sắc trường bào.

Khi nghe được giọng nói ấy, Diệp Huyền lập tức sững sờ.

Lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ phía sau lưng Diệp Huyền.

Nữ tử đeo mặt nạ nhìn Thiên Diệp: "Vẫn chưa đến bước đó!"

Thiên Diệp nhìn nàng: "Không còn chiêu nào nữa rồi!"

Cái bóng kia là con bài cuối cùng của Thượng Cổ Thiên Tộc!

Thế nhưng hiện giờ cái bóng kia cũng đã bị ngăn cản.

Nữ tử đeo mặt nạ quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, chuyện hôm nay ngươi chắc chắn không thể hòa giải sao?"

Diệp Huyền phất tay phải, một chiếc ghế xuất hiện bên cạnh hắn. Hắn ngồi xuống ghế, chân phải vắt lên chân trái, sau đó nhìn nữ tử đeo mặt nạ, khẽ cười: "Nếu như ngươi còn người thì cứ gọi tới đi, dù sao ta cũng vô địch rồi, các ngươi cứ thoải mái!"

Mọi người: "..."

Nữ tử đeo mặt nạ nhìn hắn, nàng khẽ cười: "Như ngươi mong muốn, mọi người cùng ngọc nát hương tan!"

"Hay cho một câu ngọc nát hương tan!"

Nói đoạn, hắn ta bèn lao về phía Diệp Huyền. Mà lúc này, nữ tử đeo mặt nạ kia đột nhiên ngăn hắn ta lại. Không chỉ có vậy, nàng còn đánh một chưởng lên vai Thiên Diệp. Chỉ trong nháy mắt, linh hồn của Thiên Diệp trở lại bình thường!

Lúc này, Thiên Diệp đột nhiên mỉm cười: "Diệp Huyền, nếu ngươi đã muốn ngọc nát hương tan thì tới đi!"

Cái tên này cũng ghê gớm đấy!

Mấy người Diệp Huyền cũng bất ngờ, bọn họ không ngờ Thiên Diệp lại thiêu đốt linh hồn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận