Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3616. Không phải Mệnh Tri cảnh! (2)



Chương 3616. Không phải Mệnh Tri cảnh! (2)




Hung Nghê tiếp tục nói: “Với tình hình hiện tại thì ta thấy ngươi xong đời rồi đấy! Bởi lẽ bọn họ sẽ không để ngươi quay về học viện nữ tử đâu, kể cả ngươi có về học viện nữ tử thì kiếm quang của Đinh cô nương chưa chắc đã đủ!”
Nói đoạn, nàng ta cười mà như không cười, liếc nhìn Diệp Huyền: “Giả bộ lâu như vậy, cuối cùng ngươi cũng xong đời rồi!”
Vẻ mặt Diệp Huyền lạnh lùng: “Hình như ngươi rất vui sướng khi người khác gặp họa!”
Hung Nghê cười hi hi: “Thì vui lắm mà, ha ha!”
Diệp Huyền: “…”
Hung Nghê lại nói: “Ngươi có được gì từ di tích cổ xưa kia?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vài khoáng mạch cực phẩm thôi!”
Hung Nghê trầm giọng nói: “Chẳng trách bọn họ lại bỏ ra cái giá lớn như vậy để nhắm vào ngươi! Vài khoáng mạch cực phẩm, thứ này có thể bồi dưỡng được một cường giả Mệnh Tri cảnh cho bọn họ đấy, chắc chắn bọn họ sẽ liều mạng!”
Nói đoạn, nàng ta bèn nhìn Diệp Huyền: “Tiếp theo đây ngươi định thế nào?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Định thế nào ư?
Hiện giờ hắn muốn đầu hàng!
Hung Nghê tiếp tục nói: “Bây giờ ngươi không thể chạy, nếu như ngươi chạy thì bọn họ sẽ chẳng còn kiêng kị gì hết, còn hiện tại bọn họ còn vẫn hơi dè chừng ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế ngươi thấy ta nên làm gì?”
Hung Nghê nhìn hắn: “Gọi người!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Gọi ai?”
Hung Nghê nhìn Diệp Huyền: “Gọi người phía sau ngươi!”
Người phía sau!
Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn cũng muốn gọi lắm nhưng lại không cảm nhận được Thanh Nhi. Hắn cũng không muốn tự đi gọi Thanh Nhi, chuyện gì cũng làm phiền Thanh Nhi thì há chẳng phải hắn chính là một tên nhị đại hay sao?
Đương nhiên, nếu người khác đi tìm Thanh Nhi thì cũng không liên quan gì đến hắn!
Còn về cha hắn thì hắn đã quên là còn có người này rồi!
Hung Nghê lại bảo: “Trừ việc gọi người ra thì ngươi không còn con đường nào khác!”
Nói đoạn, nàng ta bèn đứng dậy rời đi.
Diệp Huyền trầm mặc, hồi lâu sau hắn lắc đầu cười, có sóng to gió lớn nào mà hắn chưa từng thấy?
Hơn năm mươi cường giả Thần Nguyên cảnh thôi mà?
Bên trong điện, Diệp Huyền trầm mặc.

Trong một tầng mây nào đó, Triệu Thanh tìm Triệu Thần Tiêu và Hoang Nguyên Thần.
Triệu Thanh mỉm cười: “Hai vị, có hứng thú gia nhập với chúng ta không?”
Triệu Thần Tiêu khẽ mỉm cười: “Triệu gia chủ, người kia là Mệnh Tri cảnh đấy!”
Triệu Thanh lắc đầu cười: “Có phải Mệnh Tri cảnh hay không chẳng lẽ hai vị không biết ư?”
Triệu Thần Tiêu chỉ mỉm cười chứ không đáp lời.
Triệu Thanh còn muốn nói gì đó, song Hoang Nguyên Thần ở bên cạnh đột nhiên cười: “Các ngươi nói chuyện đi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Triệu Thanh liếc nhìn Hoang Nguyên Thần rồi lại nhìn Triệu Thần Tiêu. Triệu Thần Tiêu mỉm cười: “Triệu gia chủ, chuyện này ta không tham dự nữa! Cáo từ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người biến mất nơi cuối chân trời.
Triệu Thanh trầm mặc một hồi rồi lắc đầu cười: “Nhát gan!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Ở một bên khác, Hoang Nguyên Thần khẽ nói: “Bọn họ muốn động thủ với Diệp Huyền!”
Triệu Thần Tiêu trầm giọng nói: “Rất rõ ràng, bọn họ thấy Diệp Huyền không phải Mệnh Tri cảnh!”
Hoang Nguyên Thần mỉm cười: “Ngươi nói xem?”
Triệu Thần Tiêu lắc đầu: “Vẫn câu nói đó, dù hắn có phải Mệnh Tri cảnh hay không thì chắc chắn cũng không phải người bình thường! Triệu Thanh tìm hai người chúng ta cũng chỉ muốn chúng ta làm bia đỡ đạn thôi!”
Hoang Nguyên Thần mỉm cười: “Ngươi xem trọng ai hơn?”
Triệu Thần Tiêu trầm mặc một hồi rồi nói: “Nếu như Diệp Huyền không phải Mệnh Tri cảnh thì hắn xong đời rồi!”
Hoang Nguyên Thần nói: “Hắn không phải Mệnh Tri cảnh!”
Triệu Thần Tiêu mỉm cười: “Sao ngươi thấy vậy?”
Hoang Nguyên Thần khẽ nói: “Nếu như hắn là Mệnh Tri cảnh thật thì đã hủy diệt Triệu gia và Vương gia rồi!”
Triệu Thần Tiêu mỉm cười: “Đúng vậy!”
Hoang Nguyên Thần khẽ nói: “Chúng ta cứ chờ xem!”

Trong tòa lâu các, Diệp Huyền đứng dậy rời đi.
Vừa ra khỏi tòa lâu các, Huyền Cơ lão nhân bèn xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền. Huyền Cơ lão nhân trầm giọng nói: “Tiền bối, xung quanh Thiên Cực thành xuất hiện rất nhiều khí tức thần bí. Ban nãy ta đã điều tra, đều là cường giả Nguyên Thần cảnh, trong đó có một vài người là của Triệu gia!”
Của Triệu gia!
Diệp Huyền quay đầu nhìn, ở phía không xa, Ám Ẩn đột nhiên xuất hiện.
Ám Ẩn trầm giọng nói: “Tiền bối, bên ngoài có ít nhất hơn bốn mươi cường giả Nguyên Thần cảnh. Không chỉ có vậy, trong đó còn có một vài sát thủ, những sát thủ này đều ẩn mình xung quanh, vẫn luôn quan sát bên này!”
Mộc Sâm cũng xuất hiện, hắn ta liếc nhìn bầu trời phía xa, nhíu mày: “Các ngươi bị điên rồi hả? Dám nhìn chằm chằm tài sản của tiền bối!”
Huyền Cơ lão nhân lạnh lùng cười: “Bọn họ cho rằng tiền bối không phải Mệnh Tri cảnh nên mới dám làm như vậy! Cả đám vô tri!”
Mộc Sâm nhìn Diệp Huyền: “Sở dĩ tiền bối thả bọn họ như vậy là có âm mưu gì sao?”
Diệp Huyền chỉ cười mà không đáp.
Đúng lúc ấy, trên bầu trời bỗng có hai nam tử trung niên xuất hiện, một người trong đó là Triệu Thanh, nam tử trung niên bên cạnh hắn ta thì là Vương Khiếu, gia chủ Vương gia!
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền và mỉm cười: “Diệp công tử, chúng ta đã điều tra rõ lai lịch của ngươi rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Lai lịch của ta?”
Triệu Thanh nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi không phải Mệnh Tri cảnh!”
Nói đoạn, hắn ta bèn búng ngón tay, vài cuộn giấy bèn rơi xuống trước mặt Mộc Sâm, Huyền Cơ lão nhân, Mục Giang Hà và Hư Vọng.
Triệu Thanh mỉm cười: “Chư vị, đây là tư liệu về vị Diệp công tử này, các ngươi xem là biết ngay ta nói thật hay giả!”
Mấy người Mộc Sâm nhìn nhau, bọn họ không động đậy.
Lúc này, Hư Vọng đột nhiên nắm chặt lấy cuộn giấy, dùng lực.
Cuộn giấy bèn hóa thành tro tàn!
Hết chương 3616.



Bạn cần đăng nhập để bình luận