Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 656: Ngươi Coi Ta Không Tồn Tại Sao?

Lầu thứ năm!

Diệp Huyền nhíu mày, hắn vội vàng dùng thần tâm chìm vào trong cơ thể, thời khắc này, hết thảy phong ấn trong Giới Ngục tháp đều đã buông lỏng, mà tầng thứ năm là buông lỏng nhiều nhất, có điều, thần thức của hắn căn bản không vào được trong đó.

Bên trong có gì?

Diệp Huyền chau mày.

Nói không lo lắng đó là giả, bởi vì càng lên cao, tồn tại bị giam giữ càng có thực lực cường đại.

Thực lực của Giản Tự Tại, đã cường đại đến mức siêu việt hiểu biết của hắn, tồn tại ở lầu thứ năm này, sợ là còn phải mạnh hơn Giản Tự Tại a!

Hiện tại, hắn chỉ hy vọng lầu thứ năm này cũng dễ nói chuyện giống như Đại thần lầu hai và Giản Tự Tại vậy... Bằng không, cuộc sống của hắn sợ là sẽ khó qua!

Không đúng, sợ là chẳng thể sống qua mấy ngày đâu!

Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, lại nói:

Diệp Huyền cười nói:

Diệp Huyền nói:

Tiểu yêu thú yên lặng.

- Ta biết, ngươi nhất định rất muốn chụp chết ta.

- Ba năm, sau ba năm ta sẽ rời đi!

Diệp Huyền lắc đầu, tạm thời không nghĩ vấn đề phiền toái này, hắn đi đến trước mặt tiểu yêu thú ở một bên, tiểu yêu thú nhìn hắn, không nói gì.

- Điều này đối với ngươi và ta, đều là kết cục tốt nhất. Ngươi nói xem?

Tiểu yêu thú mặt không biểu tình, vẫn không có nói chuyện.

Diệp Huyền cười nói:

- Ba năm, ngươi đi cùng ta ba năm, sau ba năm, ngươi có thể tùy ý rời đi, bên phía tỷ, ta sẽ nói chuyện, được không?

- Tốt!

- Mặc dù tỷ ta để ngươi đi theo ta, thế nhưng ta rất rõ ràng, trong đáy lòng ngươi vẫn vô cùng xem thường nhân loại, cũng chướng mắt ta, thế nhưng, ngươi sẽ không vi phạm mệnh lệnh của tỷ ta, mà ngươi đi theo ta, cũng không phải xuất phát từ chân tâm...

Nói xong, hắn có chút dừng lại, nói tiếp:

Tiểu yêu thú nhìn về phía Diệp Huyền:

Diệp Huyền nói:

Vẻ mặt tiểu yêu thú có chút ảm đạm:

Diệp Huyền hỏi:

Lúc này, Độc Cô Huyên đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nói khẽ:

Tiểu yêu thú trầm mặc một lát, sau đó nói:

Nói đến đây, sắc mặt hắn âm trầm đến đáng sợ.

- Hỏi một chút, thực lực của ngươi bây giờ...

Diệp Huyền ngồi xếp bằng xuống, sau đó lấy ra một đống Tử Nguyên tinh bắt đầu điên cuồng hấp thu.

Chữa thương!

Có lẽ không có việc gì, nhưng cũng có khả năng có chuyện!

- Năm đó nội đan của ta phá toái, thực lực đại giảm, thực lực của ta bây giờ, tương đương với Thánh cảnh của nhân loại, dĩ nhiên, cường giả Thánh cảnh bình thường xa xa không phải đối thủ của ta.

- Linh Nhi...

Diệp Huyền chậm rãi nắm chặt tay phải, một lát sau, hắn trầm giọng nói:

- Giản cô nương nói cũng không tìm được nàng ở Cổ gia, nói cách khác, có lẽ nàng không ở Cổ gia... Nàng hẳn là sẽ không có chuyện gì.

- Có thể khôi phục lại thời kì đỉnh phong sao?

- Hiểu rõ.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Khó, trừ phi có cơ duyên đặc thù.

Hiện tại hắn cần phải làm là khôi phục thân thể, sau đó đi tìm Diệp Linh.

Còn những chuyện khác, ví dụ như Giới Ngục tháp gì đó, hắn đều không muốn nghĩ đến!

Đế Khuyển nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó đi đến một bên thấp giọng thở dài...

Ủy khuất!

Nhớ lúc trước Đế Khuyển nó đường đường thủ hộ thú của Thần tộc, đã từng phong quang đến mức nào, mà bây giờ, lại phải đi theo một tên nhân loại, hơn nữa còn yếu như thế... Vấn đề là nhân loại này lại là đệ đệ của nàng... Nghĩ đến đây, nó lại lần nữa thở dài thật sâu.

Ba năm!

Còn tốt, ba năm đối với nó mà nói, trong nháy mắt là qua.

Đúng lúc này, chân trời cách đó không xa đột nhiên xuất hiện ba người, cầm đầu là một lão giả, ánh mắt lão giả trực tiếp rơi vào trên thân Diệp Huyền ở phía dưới, vừa nhìn thấy Diệp Huyền suy yếu như vậy, lão giả lập tức ngẩn người, sau một khắc, hắn có chút hưng phấn nói:

- Diệp Huyền, ngươi thụ thương.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Ngươi... Dường như không sợ hãi chút nào!

Lão giả nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Chiến một trận với người, thi triển thần thông thuật mà bị cắn trả, tu vi sụt giảm... Ân, có vấn đề sao?

Diệp Huyền đàng hoàng gật gật đầu:

- Ngươi... Khí Biến cảnh?

- Đi thôi!

Tiểu yêu thú nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không cần phải nói, tên này khẳng định là có âm mưu...

Âm mưu!

Âm mưu thật lớn!

Mặc dù Đế Khuyển cũng chưa tiếp xúc với Diệp Huyền được bao lâu, thế nhưng nó biết, tên nhân loại này trước mắt nhiều khi thoạt nhìn người vật vô hại, kì thực là một bụng toàn ý nghĩ xấu.

Bởi vậy, đối với Diệp Huyền, nó vẫn luôn ôm lòng đề phòng.

Nói tóm lại, người này, rất xấu!

Cách đó không xa, Diệp Huyền chậm rãi đi đến trước mặt lão giả, vẻ mặt lão giả có chút đề phòng, bởi vì theo bọn hắn điều tra, Cổ gia bị diệt, vô cùng có khả năng có quan hệ với Diệp Huyền. Mặc dù bọn hắn cũng không quá tin tưởng Diệp Huyền có thể diệt Cổ gia, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Mà khi Diệp Huyền đi đến trước mặt hắn, lão giả lại có chút ngẩn ngơ:

Diệp Huyền không trả lời, mà là đứng lên:

Tiểu yêu thú nhìn về phía Diệp Huyền, không hiểu ý lắm.

- Tốt, ta đi cùng các ngươi!

Một bên, tiểu yêu thú đang muốn xuất thủ, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Muốn mời ngươi đi Bắc Vũ tông ta một chuyến.

Diệp Huyền nhìn qua lão giả, lão giả mỉm cười:

- Sợ lại thế nào? Các ngươi ngược lại sẽ không dễ dàng buông tha ta, đúng không?

Lão giả lãnh đạm nói:

- Vậy đi thôi!

Nói xong, hắn quay người rời đi, mà thần trí của hắn vẫn luôn tập trung vào Diệp Huyền.

Diệp Huyền cũng không chạy trốn, mà yên lặng đi theo, Độc Cô Huyên cũng vội vàng đi theo.

Tiểu yêu thú kia sau khi do dự một chút, cũng đi theo sau lưng Diệp Huyền.

Trên đường đi, Diệp Huyền mặt không biểu tình, bên cạnh hắn, Độc Cô Huyên chỉ lẳng lặng đi theo.

Đằng trước, lão giả dẫn đầu thỉnh thoảng quay đầu nhìn qua Diệp Huyền một chút, trực giác nói cho hắn biết, có chút không đúng.

Lúc này, một tên cường giả Bắc Vũ tông bên cạnh hắn đột nhiên huyền khí truyền âm:

- Muốn giải quyết hắn trước hay không?

Lão giả lắc đầu:

- Nếu món chí bảo kia không ở trên người hắn, giết hắn, chúng ta đi nơi nào tìm chí bảo kia? Trước tiên cứ mang hắn về, vào trong tông môn, cho dù hắn có thiên đại bản sự, cũng không trốn thoát được.

Tên cường giả Bắc Vũ tông kia do dự một chút, sau đó nói:

- Cổ gia có khả năng không phải do hắn diệt, thế nhưng Độc Cô gia này, khẳng định là hắn diệt. Người này, thật sự không đơn giản.

Lão giả gật đầu:

- Bất kể thế nào, trước tiên mang hắn về để các trưởng lão xử lý.

Nói xong, hắn tăng nhanh tốc độ.

Sau lưng, Độc Cô Huyên huyền khí truyền âm cho Diệp Huyền:

- Huyền nhi, Bắc Vũ tông ở Thiên Vực có thể nói là địa vị vô cùng quan trọng, địa vị và thực lực của bọn hắn, còn xếp trên Cổ gia. Với thực lực của ngươi bây giờ...

Nói đến đây, nàng không tiếp tục nói hết.

Diệp Huyền nói khẽ:

- Trốn, không giải quyết được vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận