Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1154: Giải quyết đám này trước đã

Lúc này, trong lòng Diệp Huyền có hơi kinh hãi, vì vừa rồi hắn cũng không hề phát hiện ra nam tử một chân trước mặt này đã xuất hiện kiểu gì!

Hơn nữa, bây giờ đối phương đang đứng trước mặt hắn nhưng hắn lại không cảm giác được đối phương!

Cường giả!

Đây chắc chắn là một vị cường giả siêu cấp!

Nam tử một chân nhìn về phía hắn: “A Tội.”

“A Tội.”

Diệp Huyền gật nhẹ đầu, sau đó hắn chỉ về phía kim quang tàn ảnh cách đó không xa: “Đánh bạch phát nữ tử đó.”

Nam tử một chân gật đầu: “Sau khi đánh xong, ngươi phải đi theo ta một chuyến!”

Nam tử một chân quay người nhìn về phía mảnh kim quang tàn ảnh kia, hai mắt hắn ta chậm rãi nhắm lại, tiếp đó duỗi tay ra nắm chặt, ngay sau đó, cách không tung một quyền về phía xa.

Một khắc này, tất cả những người có mặt ở đó đều kinh hãi, đồng loạt nhìn về phía nam tử một chân trước mặt Diệp Huyền!

Nam tử một chân lại nói: “Xa nghìn trượng!”

Chỉ trong nháy mắt, mảnh kim quang tàn ảnh ở phía xa kia trực tiếp bị đánh vỡ, mà bạch phát nữ tử cũng lặp tức bị đánh bay nghìn trượng, nàng ta vừa dừng lại thì không gian sau lưng đã trực tiếp sụp đổ.

Nghe được lời của hắn, nam tử một chân hơi gật đầu: “Ngươi lùi lại một chút!”

Cách không xa, bạch phát nữ tử kia nhìn chằm chằm vào nam tử một chân, khóe miệng nàng ta chậm rãi chảy ra một vệt máu tươi.

Diệp Huyền chẳng hề nghĩ ngợi: “Không thành vấn đề!”

Người này ở đâu nhảy ra vậy?

Diệp Huyền liếc mắt nhìn nam tử một chân, sau đó lùi lại.

Giản Tự Tại tuyệt đối không có cách nào đối kháng với hai người, bây giờ nhất định phải có người giữ chân bạch phát nữ tử, bằng không, Giản Tự Tại sẽ gặp nguy hiểm.

Ầm ầm!

Bạch phát nữ tử nhìn về phía nam tử một chân: “Ngươi là ai?”

Khóe miệng Diệp Huyền co rút, hắn không nói gì mà thật sự lùi về sau nghìn trượng.

Một chân không trả lời mà quay người nhìn về phía Diệp Huyền: “Còn đánh không?”

Diệp Huyền cũng hơi trợn mắt há hốc mồm, mạnh như vậy sao?

Giản Tự Tại và kim quang nam tử đó cũng dừng lại, hai người đều nhìn về phía nam tử một chân.

Trong sân, không gian trực tiếp bị xé rách.

Nam tử một chân gật đầu, hắn ta nhìn về phía bạch phát nữ tử cách đó không xa, ngay sau đó, hắn ta chợt biến mất.

Một kiếm bất thình lình xuất hiện!

Nam tử một chân hơi chần chừ, sau đó nói: “Lát nữa ngươi phải đi cùng ta một chuyến, không được phép hối hận!”

Trong sân, có tiếng xé rách vang lên.

Diệp Huyền gật đầu, hắn chỉ vào bạch phát nữ tử kia: “Đánh đến chết!”

Diệp Huyền nhìn bạch phát nữ tử, trong lòng thầm kêu đáng tiếc, vẫn chưa thể một kiếm giải quyết xong nữ nhân này!

Một kiếm vừa rồi của Diệp Huyền đã trực tiếp lấy một cánh tay trái của nàng ta!

Ngay sau đó, bạch phát nữ tử đã cách phía bên phải mấy trăm trượng, chẳng qua lúc này, nàng ta chỉ còn lại một cánh tay phải!

Diệp Huyền nghiêm mặt đáp: “Tuyệt đối không đổi ý!”

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Sắc mặt của bạch phát nữ tử thay đổi kinh hoàng, nàng ta chợt gầm lên một tiếng giận dữ, cả người trực tiếp hóa thành một đạo lôi quang biến mất ngay tại chỗ.

Vút!

Vút!

Cùng với một tiếng nổ vang vọng, lôi quang trực tiếp bị đánh vụn, cùng lúc đó, bạch phát nữ tử lại lùi lại, mà nàng ta còn chưa kịp dừng lại thì một đạo kiếm quang đã đột nhiên xuất hiện phía sau nàng ta.

Ầm ầm!

Cách không xa, bạch phát nữ tử híp hai mắt lại, nàng ta chập hai tay lại vào nhau, một mảnh lôi quang phun ra từ trong lòng bàn tay của nàng ta.

Phản ứng của nữ nhân này thật sự quá nhanh!

Bạch phát nữ tử liếc mắt nhìn Diệp Huyền với vẻ lạnh lùng, sau đó nàng ta nhìn về phía nam tử một chân ở cách đó không xa: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Nam tử một chân lại nhìn Diệp Huyền: “Còn đánh không?”

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Có thể đánh chết nàng ta được không?”

Nam tử một chân nghĩ ngợi sau đó đáp: “Ta sẽ thử!”

Vừa dứt lời, hắn ta chợt biến mất.

Phía xa, bạch phát nữ tử kia hơi híp mắt lại, trong mắt nàng ta lóe lên một vẻ dữ tợn, ngay sau đó tay phải của nàng ta siết chặt, một thanh lôi đao xuất hiện trong tay nàng ta, trong nháy mắt, nàng ta đã bổ thẳng về phía trước một nhát.

Vút!

Một đao trảm xuống, lôi quang bắn tung tóe!

Ầm ầm!

Nam tử một chân trực tiếp tung một quyền!

Giải quyết mấy cường giả Đăng Phong cảnh này trước đã!

Nói xong, hắn trực tiếp lao về phía mấy cường giả Thần Điện cách đó không xa.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tỷ, ngươi kéo chân hắn nhé!”

Diệp Huyền nhìn về phía kim quang nam tử đang đối diện với Giản Tự Tại kia, mà lúc này, kim quang nam tử cũng đang nhìn hắn.

Ầm!

Toàn bộ lôi quang đều biến mất sạch!

Bàn tay phải của nam tử một chân cách không xoay một cái với bạch phát nữ tử: “Toái!”

Vừa dứt lời, cách phía xa, không gian xung quanh bạch phát nữ tử bắt đầu bị cắt thành từng mảng, trong không gian, sắc mặt của bạch phát nữ tử thay đổi, nàng ta vung ống tay áo, ngàn vạn lôi điện phun ra khỏi ống tay áo của nàng ta.

Ầm ầm ầm ầm!

Không gian đó trực tiếp mai một, mà trong không gian hắc động tối đen như mực đó, vô số lôi quang và một luồng sức mạnh đang không ngừng va chạm vào nhau.

Cách không xa, vẻ mặt của Diệp Huyền nặng nề, hai người trước mặt, Giản Tự Tại và cả kim quang nam tử kia mới là cường giả chân chính!

Trước đó đánh nhau với bạch phát nữ tử, nếu không phải dựa vào Nhất Kiếm Vô Lượng thì chỉ sợ ngay cả một hiệp hắn cũng không đỡ được.

Cách phía xa, hai người vẫn đang đại chiến.

Cách phía xa, nam tử một chân mở lòng bàn tay, sau đó đè nhẹ về phía trước, những lôi quang đó trực tiếp trở nên hư ảo, ngay sau đó, hắn ta nắm tay lại.

Mảnh lôi quang kia trực tiếp nổ tung, hai người lập tức lùi lại, mà trong quá trình lùi lại, bạch phát nữ tử điên cuồng vung lôi đao trong tay, những đường lôi quang bắn nhanh tới.

Ầm!

Quyền ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận