Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3227: Sức chiến đấu quá lớn

Diệp Huyền hỏi: "Ai vậy?"

Gia Nguyên lắc đầu: "Không biết! Chúng ta chỉ biết, Yêu tộc và Thú tộc đã là một, hợp thành Thú Yêu tộc! Sau khi bọn họ hợp lại thì bắt đầu xâm lược Nguyên Giới chúng ta!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Mẹ kiếp!

Đây giống một phiền phức nhỏ hả?

Một mình hắn tới hình như hơi qua loa rồi!

Gia Nguyên mỉm cười: "Có điều hiện giờ nếu thiếu chủ đã đến thì chúng ta không cần phải lo lắng nữa!"

Diệp Huyền: "..."

Làm gì có người cha nào lừa con mình như vậy chứ!

Đi?

Mẹ kiếp!

Hiện giờ Diệp Huyền thấy hơi đau đầu!

Vẻ mặt Gia Nguyên sượng lại: "Thiếu chủ... ngươi tới đây một mình thật hả? Đương nhiên, ta không có ý xem thường thiếu chủ, chỉ là Thú Yêu tộc thực sự rất mạnh! Trong những thế lực cùng đẳng cấp thì cường giả loài người hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ! Một mình thiếu chủ thì..."

Gia Nguyên nhìn Diệp Huyền, hắn ta có hơi dè dặt: "Thiếu chủ?"

Gia Nguyên nhìn hắn: "Thiếu chủ có chiêu để đối phó, đúng không?"

Giờ hắn mà đi thì làm gì còn mặt mũi nữa!

Diệp Huyền cạn lời.

Diệp Huyền chớp chớp mắt: "Chiêu gì cơ?"

Lại còn lừa con vào chỗ chết!

Gia Nguyên do dự, muốn nói lại thôi.

Chẳng phải cha hắn nói chỉ là phiền phức nhỏ thôi sao?

Diệp Huyền mỉm cười: "Tiền bối, đừng bảo các ngươi đặt hết hi vọng lên người khác đấy nhé?"

Nếu như không đi thì hắn có cảm giác hắn sẽ mất mạng mất!

Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn nhìn Gia Nguyên, mỉm cười nói: "Không phải còn có các ngươi đây sao?"

Đúng lúc ấy, Gia Hòa ở bên cạnh đột nhiên nói: "Gia gia không biết đấy thôi, thiếu chủ là thiên tài trăm vạn năm mới có một đấy! Mặc dù hắn chỉ mới đạt Đăng Thiên cảnh, nhưng hắn giết cường giả Tuyệt Trần cảnh như giết chó, cường giả Tuyệt Trần cảnh ở trước mặt hắn cũng chỉ là con kiến mà thôi!"

Mọi người cũng sững sờ.

Hắn không nhớ!

Diệp Huyền vội nói: "Thế ta về nhé?"

Nghe vậy, Gia Nguyên lập tức mỉm cười: "Vậy thì tức là có thể rồi! Đúng là con trai của kiếm chủ có khác, ha ha..."

Gia Nguyên cười khổ: "Đương nhiên là không rồi, chỉ là thiếu chủ này, nếu như là một mình ngươi thì hơi nguy hiểm..."

Hắn nói có thể khi nào?

Lão đầu này hiểu lời hắn nói kiểu gì đấy?

Diệp Huyền sững người.

Nghe vậy, Gia Nguyên không khỏi sững người.

Nghe Gia Hòa nói vậy, Gia Nguyên bèn nhìn Diệp Huyền: "Thiếu chủ thực sự có thể miểu sát cường giả Tuyệt Trần cảnh?"

Gia Hòa nhìn Diệp Huyền, thậm chí ánh mắt nàng còn mang theo vẻ sùng bái.

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Cha ta từng nói với ta rằng, làm người phải biết khiêm tốn, khiêm nhường..."

Hình như thiếu chủ muốn rời đi!

Hắn có nói những lời như vậy sao?

Có sao?

Vẻ mặt Diệp Huyền hóa đá. Hắn nhìn Gia Hòa, gương mặt tràn ngập vẻ kinh hãi. Ta đâu có chém gió về mình như vậy?

Đúng lúc ấy, một hắc y lão giả bỗng xuất hiện bên trong điện. Hắc y lão giả khẽ hành lễ với Gia Nguyên. Hắn ta đang định lên tiếng thì Gia Hòa bỗng bảo: "Tham kiến thiếu chủ đi đã! Sau này Gia tộc chúng ta thiếu chủ là nhất!"

Nghe Gia Hòa nói vậy, các cường giả Gia tộc bèn chấn kinh.

Thiếu chủ là nhất!

Một vài trưởng lão muốn nói gì đó nhưng bị Gia Nguyên ngăn lại.

Người trong tộc chưa từng gặp thanh sam kiếm chủ nên không biết hắn ta kinh khủng đến mức nào, song hắn ta thì biết!

Nam nhân đó cứ như thần!

Một nam nhân đáng sợ như vậy, con trai hắn ta chắc chắn cũng không hề tầm thường!

Hắc y lão giả bèn hành lễ với Diệp Huyền: "Tham kiến thiếu chủ!"

Diệp Huyền: "..."

Hắn nên đưa cả Kiếm Minh đến, sức chiến đấu của Kiếm Minh có lẽ có thể đối đầu được với những yêu thú này!

Không dễ giải quyết đâu!

Diệp Huyền trầm mặc.

Sức chiến đấu chênh nhau quá lớn!

Gia Nguyên gật đầu.

Diệp Huyền lại hỏi: "Cường giả ở phía dưới cũng như vậy hả?"

Thế còn đánh gì nữa!

Hắn lại muốn chuồn rồi!

Mà lúc này, Gia Nguyên lại nhìn hắn: "Thiếu chủ, ngươi thấy thế nào?"

Trong điện, tất cả mọi người đều nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền trầm ngâm một hồi rồi nói: "Cả Nguyên Giới đều đã liên thủ rồi hay sao?"

Gia Nguyên gật đầu: "Đúng vậy!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Đồng tâm không?"

Gia Nguyên nói: "Đương nhiên là đồng tâm, tới lúc này rồi nếu chúng ta còn lục đục thì chỉ có đợi chết thôi!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nhưng sức chiến đấu giữa hai bên chênh nhau quá lớn, đúng chứ?"

Gia Nguyên trầm giọng nói: "Cường giả đẳng cấp thì không chênh lệch nhiều, thậm chí chúng ta còn có nhiều hơn. Thế nhưng sức chiến đấu thì chênh lệch khá lớn, bởi lẽ nhục thân của Thú Yêu tộc cực kì lớn mạnh. Một yêu thú Đăng Thiên cảnh có thể một địch hai cường giả Đăng Thiên cảnh là nhân loại!"

Chết mất sáu cường giả Đăng Thiên cảnh, mà đối phương thì không mất người nào!

Sắc mặt Diệp Huyền cũng hơi khó coi, sức chiến đấu hai bên chênh lệch lớn quá nhỉ?

Nghe vậy, sắc mặt mọi người bèn sầm xuống.

Hắc y lão giả do dự một lát rồi nói: "Không cường giả Đăng Thiên cảnh nào bên đối phương chết cả, còn Hư Vô cảnh thì chết hai người!"

Gia Nguyên trầm giọng nói: "Đối phương thì sao?"

Hắc y lão giả trầm giọng nói: "Gia chủ, thiếu chủ, Thú Yêu tộc vừa mới tiến hành một đợt tấn công mới, chúng ta tổn thất hơi nhiều. Mất sáu cường giả Đăng Thiên cảnh, hơn ba mươi cường giả Hư Vô cảnh..."

Có điều hắn cũng không muốn kéo Kiếm Minh vào vũng nước này cho lắm!

Dẫu sao thì chuyện này chẳng liên quan gì đến Kiếm Minh hết!

Còn về hắn, chắc chắn hắn sẽ không đi!

Nếu cha hắn đã cho hắn tới đây giúp đỡ thì chắc chắn không thể đơn giản như vậy được. Bởi lẽ giao tình bình thường cha hắn sẽ không bảo hắn tới đâu.

Mà nếu hắn rời đi, người mất mặt không phải là hắn mà là cha hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận