Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3705. Đại chiến!



Chương 3705. Đại chiến!




Diệp Huyền đi đến bên cạnh Tông Thủ rồi quay người rút kiếm.
Vụt!
Thanh Huyền Kiếm rút ra khỏi miệng Tông Thủ, máu tươi bắn tung tóe. Cùng lúc đó, linh hồn của Tông thủ cũng bị Thanh Huyền Kiếm thôn tính!
Ở phía đối diện Diệp Huyền, Vân Mộng Tử chầm chậm bước đến!
Vân Mộng Tử!
Bản tôn!
Ở một bên khác, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát âm thầm quan sát với vẻ mặt nghiêm trọng.
Hai người không ngờ bản tôn của Vân Mộng Tử lại tới!
Cái tên này đã đạt Bán Bộ Vô cảnh từ nhiều năm trước! Hơn nữa năm xưa còn được xưng là người số một dưới Vô cảnh!
Giờ đã nhiều năm trôi qua, đối phương có đạt đến Vô cảnh hay không thì không biết, nhưng chắc chắn phải có tiến bộ.
Giờ thì phiền phức to rồi!
Ẩn Sát trầm giọng nói: “Trung Sơn Vương, giờ phải làm sao?”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Đã vượt ngoài phạm vi năng lực của chúng ta rồi!”
Ẩn Sát trầm mặc.
Đúng vậy, Vân Mộng Tử xuất hiện, điều này khiến bọn họ không thể nhúng tay vào được nữa!
Không chỉ có vậy, một khi Diệp Huyền chết, hai người họ có thể cũng phải chết.
Vân Mộng Tử sẽ tha cho bọn họ sao?
Chắc chắn không!
Lúc này, Vân Mộng Tử bước tới, hắn ta nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: “Sao nào, còn muốn giết ta?”
Diệp Huyền đột nhiên biến mất.
Vân Mộng Tử giơ ngón tay lên giữ.
Uỳnh!
Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền bị chặn lại, Vân Mộng Tử dùng lực. Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên buông Thanh Huyền Kiếm ra, chỉ trong chốc lát một mảng huyết sắc kiếm quang bao trùm lấy hắn và Vân Mộng Tử!
Uỳnh!
Kiếm quang bị đánh tan!
Nhưng ngay sau đó, một luồng sức mạnh kinh khủng cũng bùng phát!
Ầm ầm!
Diệp Huyền và kiếm bay đi cả ngàn trượng!
Vân Mộng Tử phía đối diện thì chẳng bị làm sao cả!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Trung Sơn Vương và Ẩn Sát bèn sầm mặt lại.
Đúng lúc đó, Vân Mộng Tử đột nhiên mỉm cười: “Nào, để ta xem xem, ngươi có thể bỏ qua thời không thật hay không!”
Dứt lời, hắn bèn bước lên trước một bước, khẽ đưa tay phải về phía Diệp Huyền.
Răng rắc!
Chỉ trong chốc lát, thời không xung quanh Diệp Huyền bỗng nứt vỡ như thủy tinh!
Thời không chi lực kì lạ!
Diệp Huyền không động đậy mà để mặc thời không kia nứt vỡ!
Không lâu sau, hắn đã rơi vào một hắc động thời không thần bí, mà hắc động thời không này cũng đang sụp đổ từng chút một. Thế nhưng Diệp Huyền lại chẳng bị làm sao cả!
Trông thấy cảnh tượng ấy, nụ cười trên gương mặt Vân Mộng Tử bèn biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng!
Lúc này hắn ta thấy kinh ngạc vô cùng, cái tên này thực sự có thể bỏ qua thời không chi lực mà hắn ta thi triển!
Cái tên này là Vô Tâm cảnh sao?
Vân Mộng Tử thấy nghi hoặc.
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bước lên phía trước một bước. Một bước này giúp hắn rời khỏi hắc động thời không luôn. Ngay sau đó, một đường huyết sắc kiếm quang xuất hiện giữa trán Vân Mộng Tử!
Thế nhưng đã bị Vân Mộng Tử ngăn lại!
Đòn này không trúng, Thanh Huyền Kiếm lại quay về tay Diệp Huyền.
Vân Mộng Tử nhìn Diệp Huyền, hắn ta phất tay áo. Chỉ trong chốc lát, những tầng mây xung quanh cuộn trào, ngay sau đó mây tụ lại với nhau, hóa thành một con cự long dài cả ngàn trượng. Cự long vắt ngang bầu trời, chớp mắt đã lao thẳng xuống chỗ Diệp Huyền.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, cả đất trời như sục sôi.
Ở phía dưới, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn con cự long, hắn chầm chậm nhắm hai mắt lại. Chỉ trong chốc lát, huyết khí bốn bề tụ hợp lại, rất nhanh sau đó, huyết sắc cự long dài cả ngàn trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền. Huyết sắc cự long rít gào, sau đó xông lên!
Song long đối đầu!
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Ngay sau đó, hai con cự long cũng bùng nổ, cả đất trời tối sầm lại, thời không bị hủy diệt!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Trung Sơn Vương bèn thay đổi: “Pháp tắc!”
Vẻ mặt Ẩn Sát cũng nghiêm trọng vô cùng.
Trận đại chiến giữa Diệp Huyền và Vân Mộng Tử đã phá hủy thời không này. Điều này có nghĩa là pháp tắc chi lực mà Quân Đạo Lâm để lại sắp xuất hiện!
Quả nhiên, thời không bốn bề bị hủy diệt, trên đỉnh đầu mọi người, một luồng uy áp kinh khủng đột nhiên xuất hiện. Ngay sau đó hai đường thần lôi màu máu đỏ xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
Pháp tắc chi lực!
Vân Mộng Tử nhìn thần lôi, hắn ta cười: “Nếu như bản tôn của ngươi đích thân tới thì ta còn sợ, nếu chỉ là pháp tắc chi lực…”
Lúc này, một đường thần lôi trong đó bắn về phía hắn ta!
Vân Mộng Tử xòe tay ra, sau đó khẽ duỗi về phía trước. Chỉ trong chốc lát, vô số tầng mây đã tập hợp lại trước mặt hắn ta!
Uỳnh!
Sau khi thần lôi nhập vào tầng mây, cả tầng mây cuộn trào. Nhưng ngay sau đó, tầng mây lại nhốt luôn thần lôi ở bên trong!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Không hổ là người năm xưa tiệm cận với tiên tổ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền, ánh mắt thoáng hiện vẻ lo lắng.
Thực lực của Vân Mộng Tử chắc chắn là thứ mà mấy người Tông Thủ và Tiêu Hiếu không thể so sánh được. Nếu người phía sau Diệp Huyền không xuất hiện thì không thể ngăn cản được!
Mà hiện giờ, người phía sau Diệp Huyền vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện nào!
Thực ra hắn ta cũng thấy hơi đau đầu, mẹ kiếp phía sau tên này không có người chăng?
Hết chương 3705.



Bạn cần đăng nhập để bình luận