Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 358: Kiếm Hoàng?

Đúng thế, nếu như hắn chuyện gì cũng mặc kệ, tuyệt đối có sức tự vệ! Hắn có thể đi Trung Thổ Thần Châu tìm muội muội, sau đó tu luyện thật tốt... Tương lai, bừng sáng!

Nhưng Thương Lan học viện làm sao bây giờ?

Khương quốc làm sao bây giờ?

Ninh quốc làm sao bây giờ?

Nếu lúc trước không có Kỷ lão xuất thủ cứu giúp, muội muội Diệp Linh đã sớm không còn trên nhân thế!

Nếu lúc trước không có Kỷ lão dùng mạng cứu giúp tại đế đô, hắn và ba người Mặc Vân Khởi đã chết từ lâu rồi!

Lúc Kỷ lão lâm chung đã giao phó Thương Lan học viện cho hắn, làm sao, bây giờ đại nạn tiến đến, mình liền phải bỏ qua Thương Lan học viện?

Còn có Khương quốc, hoàng thất Khương quốc trợ giúp mình ít hay sao?

Làm người, không thể quên sơ tâm, càng không thể quên cội nguồn!

Cùng lúc đó

Nói đến đây, hắn nhìn kiếm trong tay, nói:

Trên đỉnh tháp Giới Ngục tháp, ba thanh kiếm đột nhiên run lên, toàn bộ Giới Ngục tháp chấn động!

Một lát sau, Diệp Huyền đột nhiên lắc đầu cười một tiếng, nói:

Nhìn thấy cảnh này, lão giả áo đen trước mặt Diệp Huyền ngây người, sau một khắc, sắc mặt hắn thay đổi hoàn toàn, hắn tức giận nổ phổi, quát:

Còn có Ninh quốc, Thác Bạt Phu lúc trước tương trợ hắn, bảo hắn tận lực chiếu cố Ninh quốc...

Oanh!

- Quả nhiên... Người là sinh vật dễ mang thù, khó nhớ ân! Thói hư tật xấu của con người rất nhiều!

Còn có Túy Tiên lâu, vì Diệp Huyền hắn, Túy Tiên lâu không tiếc vạch mặt với Ám giới và Thương Mộc học viện...

Nghĩ đến tận đây!

Kiếm Hoàng!

- Diệp Huyền ta, cũng không phải đang cứu vớt Thanh Châu, mà là đang cứu mình!

Như thế nào là Kiếm Hoàng?

Một cỗ kiếm ý màu ngà sữa bao phủ thân thể Diệp Huyền, tràn ngập quanh thân Diệp Huyền, thế nhưng rất nhanh, cỗ kiếm ý kia có một nửa dần dần biến thành màu đen nhánh, Diệp Huyền lúc này, một nửa tuyết trắng, một nửa hắc ám, vô cùng quỷ dị!

- Không tốt, kiếm tâm của hắn đột phá, có khả năng trực tiếp tấn thăng đến Kiếm Hoàng, giết hắn, mau giết hắn...

Chiến lực của Diệp Huyền hiện tại đã có thể chém giết Vạn Pháp cảnh, một khi để hắn đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, tăng thêm Thiên giai kiếm trong tay hắn, khi đó sẽ khủng bố cỡ nào?

Thần Hợp cảnh và Vạn Pháp cảnh có một khoảng cách to lớn, mà Kiếm Chủ và Kiếm Hoàng cũng như thế.

Tại Trung Thổ Thần Châu, Kiếm Chủ trẻ tuổi, có, hơn nữa còn không ít, thế nhưng, Kiếm Hoàng trẻ tuổi như vậy, thật sự chưa nghe nói qua!

Một khi Diệp Huyền tiến vào cảnh giới Kiếm Hoàng, liền mang ý nghĩa, hắn có thể mượn thế thiên địa.

Ba người Mặc Vân Khởi đang ngăn cản trước mặt hắn!

Kiếm Chủ, có thể dựa thế, mượn thế gió, mượn thế đại địa. Mà Kiếm Hoàng, có thể mượn thế không gian, mượn thế thiên địa!

Đánh không lại!

- Khốn kiếp, ta sợ! Diệp thổ phỉ này, nhất định phải ngộ trong khi đánh nhau sao?

Nhìn hơn mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh xông tới, sắc mặt Mặc Vân Khởi biến thành tái nhợt, nói:

Trên lý luận mà nói, Kiếm Hoàng và Vạn Pháp cảnh là cảnh giới giống nhau, chân Vạn Pháp cảnh, có thể dùng tu vi tự thân lợi dụng không gian, vận dụng lực lượng không gian. Mà Kiếm Hoàng, cũng như thế, khác biệt chính là, hắn nhất định phải dùng kiếm làm môi giới.

Một khi Diệp Huyền trở thành Kiếm Hoàng, khi đó, trong bọn họ, người nào có thể chống cự Diệp Huyền?

Nhất định phải diệt trừ Diệp Huyền và những người cản đường này!

Diệp Huyền không ra tay, hắn đứng đó, thần sắc bình tĩnh, quanh người tỏa ra kiếm ý màu trắng!

Một khi Diệp Huyền đạt tới cảnh giới Kiếm Hoàng, liền mang ý nghĩa hắn đạt tới cảnh giới Vạn Pháp cảnh!

Kiếm Hoàng!

Sau khi nghe lão giả áo đen nói thế, những cường giả Vạn Pháp cảnh dồn dập xông về phía Diệp Huyền, không chỉ bọn họ, cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu cũng dồn dập ra tay.

Lúc này, lão giả áo đen đã sợ hãi!

Ba người biết rõ ràng, mười tên Vạn Pháp cảnh, bọn họ không phải là đối thủ của người ta!

Nhưng ba người không thể trốn tránh!

Nhưng vào lúc này, Liên Vạn Lý đột nhiên xuất hiện trước mặt đám người Diệp Huyền, trong tay nàng là một thanh Thanh Long đao, đao rất dài, chạm đất!

Nhìn thấy mười tên cường giả Vạn Pháp cảnh lao tới, đột nhiên Liên Vạn Lý tiến lên phía trước một bước, một tay cầm đao bổ mạnh về phía trước!

Bành!

Tên Vạn Pháp cảnh cầm đầu bị một đao này chém bay ra xa trăm trượng, hắn vừa dừng lại, toàn thân nứt toác ra trong nháy mắt, máu tươi bắn tung tóe!

Miểu sát?

Hiện tại, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hoàng!

Mấy tên Vạn Pháp cảnh đang lao về phía mấy người Diệp Huyền cũng ngừng lại, chín người đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Liên Vạn Lý, trong mắt mang theo kiêng kị thật sâu!

Lão giả áo đen nhìn chằm chằm vào Liên Vạn Lý, nói:

- Lần này Thanh Châu gặp khó, người người cảm thấy bất an, rất nhiều thế gia tông môn lựa chọn tự vệ, thậm chí thừa loạn phát tài! Mà hắn, lại lựa chọn đứng ra giữ gìn Thanh Châu này. Bổn vương đột nhiên phát hiện, kỳ thật lột đi bản chất bề ngoài, kỳ thật hắn cũng là nam tử thẳng thắng cương nghị!

Nói đến đây, nụ cười của nàng càng ngày càng nồng:

- Kỳ thật, bổn vương ngay từ đầu cũng không thích người này, miệng lưỡi trơn tru, da mặt còn dày hơn cả tường thành, còn có chút chủ nghĩa đại nam tử! Tâm nhãn nhỏ, thích mang thù, không biết xấu hổ, thế nhưng...

Liên Vạn Lý quay người nhìn thoáng qua Diệp Huyền, cười nói:

- Các hạ không sợ chuốc họa cho Đại Vân đế quốc hay sao?

- Tha thứ cho ta nói thẳng, các ngươi đều là một đám rác rưởi! Nếu đơn đấu, các ngươi ai có thể gánh một đao của bổn vương?

Nghe vậy, sắc mặt đám người lão giả áo đen càng khó nhìn!

Ban đầu, bọn họ cho rằng Diệp Huyền mới là kẻ yêu nghiệt nhất, hiện tại xem ra, nữ nhân trước mắt càng yêu nghiệt hơn cả Diệp Huyền!

Thanh Châu xuất hiện quá nhiều yêu nghiệt a?

Một lát sau, lão giả áo đen trầm giọng nói:

- Các hạ là Kháo Sơn Vương của Đại Vân đế quốc, mà lão phu, Tư Đồ gia đến từ thượng giới, mục tiêu của Tư Đồ gia ta chính là Diệp Huyền, các hạ không quan tâm tới, xem như Tư Đồ gia thiếu các người một nhân tình, được chứ?

Liên Vạn Lý lắc đầu, nói:

- Không được!

Nghe vậy, sắc mặt lão giả áo đen biến thành âm trầm:

Liên Vạn Lý nhìn thoáng qua đám người trước mặt, nàng chỉ vào đám người lão giả áo đen, nói:

Nàng biết thực lực của vương rất mạnh, nhưng nàng xưa nay không biết Liên Vạn Lý mạnh đến trình độ nào! Bởi vì Liên Vạn Lý rất ít ra tay, hoặc là nói, rất ít nghiêm túc ra tay!

Đừng nói những cường giả đến từ Trung Thổ Thần Châu, ngay cả A Tả sau lưng Liên Vạn Lý cũng giật mình sợ hãi.

Việc này quá kinh khủng!

Miểu sát Vạn Pháp cảnh, hơn nữa còn nhẹ nhàng như thế.

Đám dong binh và cường giả Trung Thổ Thần Châu còn lại đều hoảng sợ.

- Ngươi có biết ngươi trợ giúp hắn, sẽ đối địch với Tư Đồ gia ta hay không!

Liên Vạn Lý nhìn về phía lão giả áo đen, cười nói:

- Là địch thì là địch, ai sợ ai!

Nói xong, nàng chỉ vào Diệp Huyền cách đó không xa, nói:

- Giờ phút này, có bổn vương ở đây, không người nào có thể chạm vào cọng tóc gáy của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận