Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3160: Núi cao còn có núi cao hơn

Lúc này, Diệp Lăng Thiên nhìn về phía Bạch Y kia, cười bảo: "Tới!"

Vừa dứt lời, đột nhiên nàng ta biến mất ngay tại chỗ.

Mà lúc này, Bạch Y cũng bay lên, trong nháy mắt, hai người đã trực tiếp tiến vào trong một đạo bạch quang.

Cùng với hai người họ tiến vào bạch quang kia, vậy mà Thời Gian Duy Độ xung quanh lại đang dần dần biến mất.

Trông thấy một màn này, Ngô Giang hơi nhíu mày lại: "Nữ tử này thật sự rất mạnh, đã có thể vận dụng thời gian chi đạo đến độ này rồi!"

Diệp Huyền hỏi: "Bạch Y cô nương có gặp không nguy hiểm không?"

Ngô Giang mỉm cười: "Nàng ta cũng không đơn giản đâu!"

Đúng lúc này, đột nhiên đạo bạch quang kia trở nên hư ảo dần rồi dần dần, mọi người đã trông thấy bóng dáng của Diệp Lăng Thiên và Bạch Y từ trong màn hư ảo đó!

Ngô Giang cười đáp: "Chúng ta tới từ các nơi trên khắp vũ trụ."

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Bây giờ ta chỉ biết Vĩnh Sinh Giớ, mà người ở nơi này có thể vĩnh sinh..."

Ngô Giang gật nhẹ đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Ngô Giang gật đầu.

Nghe vậy, đám kiếm tu có mặt ở đó đều nhìn về phía Diệp Huyền.

Ngô Giang cười đáp: "Nơi này có rất nhiều lão giả, tại sao lại có lão giả? Hiển nhiên là bởi vì già đi rồi! Vĩnh sinh chi khí này có thể nâng cao thọ mệnh của bọn họ, nhưng lại không thể ngăn cản được việc bọn họ già đi!

Bây giờ hai người họ đều cực kỳ quái dị, trận giao đấu giữa bọn họ đã vượt xa nhận thức của rất nhiều người!

Ngô Giang gật nhẹ đầu: "Vĩnh sinh chi khí ở nơi này đúng là rất đặc biệt, ở một mức độ nào đó thì có thể khiến người kéo dài sinh mênh đến vô hạn. Nhưng cũng không phải là vĩnh sinh bất tử chân chính."

Diệp Huyền lắc đầu cười: "Hắn ta không nói gì nhiều cả, chỉ bảo ta sống cho thật tốt thôi!"

Lúc này, Ngô Giang đột nhiên hỏi: "Thiếu chủ, lúc kiếm chủ rời đi có nói gì không?"

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Các nơi trên khắp vũ trụ?"

Nói rồi, hắn ta lắc nhẹ đầu: "Sống lâu không có nghĩa là bất tử!"

Diệp Huyền lại hỏi: "Ngô Giang tiền bối, các ngươi tới từ đâu vậy?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đại khái đã hiểu được rồi!"

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Là sao vậy?"

Nói một cách đơn giản thì người ở chỗ bọn họ có thể sống rất lâu, nhưng bọn họ vẫn sẽ già đi như cũ. Đương nhiên, nếu như không có ngoại giới can thiệp thì bọn họ quả thật có thể dựa vào vĩnh sinh chi khí này để sống rất lâu, còn về phần vĩnh sinh..."

Diệp Huyền im lặng.

Diệp Huyền nhìn về phía tinh quang đó, hỏi: "Sao vậy?"

Ngô Giang cười đáp: "Là hắn ta tới tìm chúng ta!"

Ngô Giang cười bảo: "Đương nhiên rồi! Vũ trụ này rất rộng lớn, vô cùng vô tận, thật sự không có điểm kết đâu."

Chắc chắn là cha hắn đi khắp nơi tìm mấy kiếm tu này để khiêu chiến, sau khi đánh thắng đã kéo mấy người này nhập bọn luôn...

Nói rồi, hắn nhìn về phía Ngô Giang: "Tiền bối, có thể nói với ta về vũ trụ này được không?"

Ngô Giang gật đầu: "Đúng vậy! Cường giả ở đó nhiều hơn, sân khấu rộng lớn hơn, yêu nghiệt thuộc thế hệ trẻ cũng vô cùng nhiều, thích hợp với người trẻ tuổi..."

Diệp Huyền hỏi: "Chư Thiên thành?"

Lúc này, đột nhiên Ngô Giang bảo: "Ngươi có thể đến Chư Thiên thành một chuyến."

Nói rồi, hắn ta chỉ lên tinh không xa xôi: "Ngươi nhìn tinh quang kia xem!"

Diệp Huyền hỏi: "Khiêu chiến?"

Ngô Giang gật đầu: "Đúng vậy!"

Nghe thế là Diệp Huyền đã hiểu rồi.

Ngô Giang nhẹ giọng đáp: "Tinh quang mà ngươi nhìn thấy kia cách chúng ta khá xa, cho dù với tốc độ của chúng ta thì chỉ sợ rằng phải mấy chục năm mới có thể tới đó!"

Diệp Huyền hơi ngạc nhiên: "Làm thế nào mà các ngươi quen biết hắn ta vậy?"

Nói xong, hắn ta mỉm cười: "Nhờ hắn ta chỉ điểm mà kiếm đạo của chúng ta đã có được sự đột phá rất lớn."

Ngô Giang lại nói: "Mấy người như chúng ta đều tới từ khắp các nơi trên vũ trụ, lại kết bạn với nhau vì tu kiếm, sau đó dưới sự tổ chức của cha ngươi đã thành lập Kiếm Minh..."

Diệp Huyền vội nói: "Tiền bối, ngươi cảm thấy ta có phù hợp để đi không? Ta vừa mới đến Diệt Thần thôi đó!"

Diệt Thần!

Ngô Giang hơi chần chừ, sau đó bảo: "Vậy để sau đi cũng được!"

Diệp Huyền: "..."

Ngô Giang cười nói: "Thật ra, bây giờ ngươi đi cũng không có vấn đề gì cả, bởi vì chủ điện của Thiên Hành Điện nằm ở đó, sức ảnh hưởng của bọn họ tại nơi ấy cực lớn, ngoại trừ vậy ra, còn có Thiền Môn, Thiền Môn này cũng vô cùng không đơn giản, bọn họ cũng là thế lực dưới trướng kiếm chủ, mà điều quan trọng nhất là kiếm chủ còn là phó thành chủ của nơi đó!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Phó thôi hả?"

Ngô Giang lắc đầu cười: "Đó là vì hắn ta không muốn làm chính, có điều, thịnh tình khó có thể chối từ cho nên chỉ đành làm! Tóm lại là nơi đó vô cùng thú vị, nếu ngươi có cơ hội thì có thể đến đó chơi."

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Lúc này, bạch quang đằng xa kia đột nhiên nổ tung, ngay sau đó, có hai bóng người bay ra ngoài!

Chính là Diệp Lăng Thiên và Bạch Y!

Khóe miệng Bạch Y rướm máu, còn Diệp Lăng Thiên thì lại lông tóc vô thương!

Rất dễ nhận thấy, nàng ta đã thắng rồi!

Ngô Giang đứng bên cạnh Diệp Huyền nhẹ giọng nói: "Kiếm chủ thường nói với chúng ta là núi còn có núi cao hơn, người còn có người giỏi hơn, muốn chúng ta phải luôn luôn duy trì một trái tim khiêm tốn... lời này đúng là không sai! Nữ nhân này chớ nói là ở Vĩnh Sinh Giới, mà cho dù có ở Chư Thiên thành cũng được tính là một nhân vật máu mặt!"

Diệp Huyền gật nhẹ đầu, tuy rằng hắn cũng chướng mắt Diệp Lăng Thiên này lắm nhưng không thể không nói, nữ nhân này đúng là rất mạnh!

Mà điều quan trọng nhất là nàng ta vẫn luôn che giấu sức mạnh của mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận