Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3682. Mấy phần thắng? (2)



Chương 3682. Mấy phần thắng? (2)




Linh Sơn.
Diệp Huyền theo Ngôn Bán Sơn đến Linh Sơn, Ngôn Bán Sơn đi tới căn nhà tranh của mình.
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Ngươi muốn tu luyện lên Vô cảnh sao?”
Ngôn Bán Sơn gật đầu.
Diệp Huyền thở dài một hơi: “Ngôn sơn chủ, ngươi cứ tu luyện lên luôn Vô cảnh vậy ư?”
Ngôn Bán Sơn quay đầu nhìn hắn: “Có vấn đề gì sao?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngôn sơn chủ, ngươi có nghĩ đến việc nếu như lúc ngươi đang tu luyện Vô cảnh, có người tới đánh úp thì sẽ thế nào không?”
Ngôn Bán Sơn nhíu mày.
Diệp Huyền thở dài, cũng may mà nữ nhân này không nói “sao có thể” hoặc là mấy lời ngu xuẩn khác, bằng không hắn sẽ quay người đi luôn!
Mặc dù hắn đã đồng ý với A Đạo Linh là bảo vệ nữ nhân này, tuy nhiên điều này không có nghĩa rằng hắn thực sự làm điều ngu ngốc!
Nếu như không chuẩn bị đầy đủ, hắn mà ở lại đây giúp đỡ nữ nhân này, một khi có người khác tới đánh úp thì muốn đi liệu còn đi được không?
Ngôn Bán Sơn nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có ý kiến gì sao?”
Diệp Huyền nhìn xung quanh, Ngôn Bán Sơn đột nhiên nói: “Trong vòng trăm vạn dặm đổ lại đây không có ai khác!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ngươi có bạn bè gì không? Kiểu rất mạnh ấy!”
Ngôn Bán Sơn chỉ vào Huyền lão phía không xa.
Diệp Huyền hỏi: “Còn ai khác không?”
Ngôn Bán Sơn lắc đầu.
Diệp Huyền thở dài, một thân một mình!
Diệp Huyền lại hỏi: “Thế Chấp Pháp Tông và Vân Giới, rồi cả Quân Đạo Quốc đều biết bí cảnh trước đó chứ?”
Ngôn Bán Sơn gật đầu: “Biết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nếu như ta đoán không nhầm thì chuyện ngươi và ta vào bí cảnh đã bị bọn họ biết rồi! Cũng tức là hiện giờ chắc chắn bọn họ sẽ đoán ngươi và ta liệu có có được truyền thừa của A Đạo Linh tiền bối không! Mà truyền thừa của A Đạo Linh tiền bối có sức hút vô cùng to lớn, bọn họ có từ chối được không?”
Ngôn Bán Sơn lắc đầu: “Không!”
Diệp Huyền gật đầu: “Vậy tức là có thể bọn họ sẽ liên thủ để đoạt lấy!”
Nghe vậy, Ngôn Bán Sơn bèn nhíu mày.
Lúc này, Huyền lão ở một bên trầm giọng nói: “Diệp công tử lo là đúng đấy! Chấp Pháp Tông, Vân Giới và Đạo Lâm Quốc chắc chắn sẽ không ngồi yên nhìn sơn chủ đạt đến Vô cảnh đâu!”
Ngôn Bán Sơn nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có cách gì không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi lắc đầu: “Không có cách gì hết, bởi vì ngươi không có bạn bè, một thân một mình!”
Nói đến đây, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Ngươi có thể hoán tổ không?”
Ngôn Bán Sơn lắc đầu.
Diệp Huyền hoàn toàn tuyệt vọng!
Mẹ kiếp!
Người khác đều có thể hoán tổ, sao ngươi lại không thể?
Ngôn Bán Sơn lại bảo: “Sư tôn bảo ngươi sẽ bảo vệ ta!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Ngươi thấy ta có đánh lại được nhiều người như vậy không?”
Ngôn Bán Sơn nói: “Ta tin ngươi!”
Diệp Huyền kinh ngạc: “Ngươi tin ta?”
Ngôn Bán Sơn gật đầu: “Ta tin sư tôn, sư tôn tin ngươi, thế nên ta tin ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Ngôn Bán Sơn tiếp tục nói: “Ta phải lên Vô cảnh, bởi dù ta không tu luyện Vô cảnh thì bọn họ cũng sẽ ra tay với chúng ta thôi, ta nói có đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng!”
Ngôn Bán Sơn lại nói: “Chỉ cần ta đạt đến Vô cảnh thì bọn họ cũng chỉ như con kiến mà thôi!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có thể đạt Vô cảnh trong vòng một canh giờ không?”
Ngôn Bán Sơn lắc đầu: “Ít nhất phải ba trăm vạn năm!”
Ba trăm vạn năm!
Diệp Huyền thở dài: “Đợi ngươi đạt đến Vô cảnh thì mộ của ta và Huyền lão chắc mọc đầy cỏ rồi!”
Ngôn Bán Sơn nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền trầm mặc.
Ngôn Bán Sơn đột nhiên nói: “Có phải ngươi muốn chuồn không?”
Mí mắt Diệp Huyền giật giật, sao nữ nhân này biết được suy nghĩ của hắn vậy?
Ngôn Bán Sơn nói: “Nếu ngươi muốn thì cứ đi đi! Vốn dĩ ngươi cũng không nợ ta điều gì!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người đi về phía ngôi nhà tranh.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta có một cách này!”
Ngôn Bán Sơn quay người nhìn hắn, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta đưa ngươi rời đi!”
Ngôn Bán Sơn nhíu mày: “Là sao?”
Diệp Huyền lập tức đưa Ngôn Bán Sơn biến mất. Khi xuất hiện một lần nữa, hai người đã ở trong tiểu tháp!
Sau khi đi vào tiểu tháp, Ngôn Bán Sơn sững sờ. Dần dần, vẻ mặt nàng trở nên nghiêm nghị: “Thời gian trong này với thời gian bên ngoài…”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi tu luyện trong này đi, chỉ cần một tháng thôi là được! Một tháng được không?”
Ngôn Bán Sơn gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngượi chống đỡ thay ta một tháng hả?”
Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi nói: “Ta sẽ cố!”
Thực ra hắn rất rõ rằng dù mình có trốn một mình thì càng nguy hiểm hơn!
Hắn và Ngôn Bán Sơn cùng vào bí cảnh, đối phương sẽ tha cho hắn sao?
Chắc chắn là không!
Nhất là Chấp Pháp Tông, đối phương chắc chắn muốn giết chết hắn!
Ngôn Bán Sơn đạt tới Vô cảnh thì còn có cơ hội!
Diệp Huyền ra khỏi tiểu tháp, hắn liếc nhìn xung quanh, sau đó nhìn Huyền lão: “Huyền lão, ngươi cứ canh ở đây, giữ được bao lâu thì giữ, nếu như không được thì đừng cố quá, hiểu chưa?”
Huyền lão gật đầu: “Hiểu rồi!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó hắn hóa thành một đường kiếm quang rồi bay lên trời. Ở phía chân trời xa xôi, hắn đột nhiên dừng lại vì ở phía trước cách hắn không xa là Tiêu Hiếu.
Tiêu Hiếu nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, ngươi định đi đâu thế?”
Hết chương 3682.



Bạn cần đăng nhập để bình luận