Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1167: Bây giờ chính là một sự khởi đầu

Bây giờ Huyền Hoàng giới cũng có kẻ địch, đó chính là mấy vị thần đó!

Thật ra bọn họ còn muốn kết liên minh hơn Diệp Huyền.

Vì bây giờ chỉ có người phía sau hắn mới có thể đối kháng với mấy vị thần kia!

Không có Diệp Huyền, một khi mấy vị thần đó qua đây, ai có thể chống lại được?

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi! Các vị có chuyện gì thì có thể bàn bạc với Tiên Nhi hoặc Tiểu Cửu, bình thường ta hơi bận, hai người các nàng sẽ giúp ta xử lý toàn bộ mọi chuyện!”

Nói xong, hắn đứng dậy rời đi.

Huyền Hoàng chủ liếc mắt nhìn hắn, sau đó cũng đứng dậy theo.

Trong điện, mọi người bắt đầu thảo luận.

Diệp Huyền gật đầu: “Không tính là chuyện xấu! Ta có thể nói cho ngươi biết ta không có suy nghĩ quá lớn về quyền lợi, sẽ không chọn làm minh chủ đời tiếp theo đâu.”

Tiểu Thất vẫn có chút để ý đến quyền lợi, hoặc là nói nàng muốn dẫn dắt Thần Quốc trở nên càng lớn mạnh hơn!

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Dã tâm của ngươi rất lớn.”

Diệp Huyền cười đáp: “Nàng ta thì ta không biết!”

Diệp Huyền nhẹ giọng bảo: “Ta biết ngươi đang nghĩ gì.”

Huyền Hoàng chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, Diệp Huyền cười bảo: “Mãi vẫn chưa biết tên ngươi là gì!”

Trong một hoa viên, Diệp Huyền và Huyền Hoàng chủ chậm rãi đi dạo.

Vì thế, hắn không có cách nào đảm bảo liệu Tiểu Thất có muốn làm minh chủ này không!

Huyền Hoàng chủ nhìn về phía hắn, cười hỏi: “Nghĩ gì?”

Huyền Hoàng chủ không nói gì cả.

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn: “Tiểu Thất!”

Lý Thanh Tuyết!

Huyền Hoàng chủ khẽ cười: “Có dã tâm cũng chưa chắc đã là chuyện xấu, không phải sao?”

Diệp Huyền gật nhẹ đầu: “Rất dễ nghe!”

Dù sao thì minh chủ này có thể nói chính là người có quyền lợi lớn nhất ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới bây giờ.

Huyền Hoàng chủ thu ánh mắt về: “Lý Thanh Tuyết!”

Lý Thanh Tuyết im lặng.

Lý Thanh Tuyết nhìn về phía hắn: “Có ý gì?”

Lý Thanh Tuyết đứng tại chỗ im lặng.

Lý Thanh Tuyết đi theo hắn.

Phải biết rằng, thần sứ Kiều Thiên Nhi của Thần Điện kia đã bị hắn trực tiếp thu vào tháp!

Nói xong, hắn đi về phía xa.

Lý Thanh Tuyết im lặng một lúc, sau đó mới quay người rời đi.

Thực lực đạt đến một mức độ nhất định thì có thể coi thường tất cả.

Thực lực!

Dọc theo đường đi, Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Lý cô nương, ngươi cảm thấy làm minh chủ của Huyền Hoàng Đại Thế Giới này rất có ý nghĩa sao?”

Lúc này, nàng mới hiểu ý của Diệp Huyền.

Cho dù hắn không phải minh chủ, nhưng bây giờ có ai ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới này dám động vào hắn?

Trước không nói người sau lưng hắn mà bản thân Diệp Huyền đã cực kỳ khủng bố rồi!

Diệp Huyền nâng mắt nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Cho dù ngươi có làm minh chủ của Huyền Hoàng Đại Thế Giới thì ở trong mắt mấy cường giả nào đó vẫn chỉ là con kiến như cũ, không phải sao?”

Diệp Huyền chỉ cười mà không nói gì cả, hắn tiếp tục đi về phía xa.

Lý Thanh Tuyết im lặng một lúc, sau đó nói: “Ngươi có biết vị trí minh chủ này tương đương với làm chúa tể của toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thế Giới không.”

Diệp Huyền lại nói: “Mục tiêu theo đuổi của ngươi không tồi, ta cũng không muốn ngươi phải thay đổi gì cả, minh chủ đời tiếp theo, ngươi có thể dựa vào thực lực của mình để tranh giành, ta sẽ không giúp Tiểu Thất, mọi người chọn ai thì chính là người đó. Về phần ta, ta chắc chắn sẽ không làm, ngươi có thể yên tâm về chuyện này.”



Diệp Huyền trở về đại điện của mình, hắn tiến vào Giới Ngục tháp.

Trong tầng đầu tiên có một nữ tử.

Người này chính là bạch phát nữ tử Kiều Thiên Nhi kia!

Lúc này, Kiều Thiên Nhi đã bị chữ “Tù” trên trán khóa chặt.

Mà Diệp Huyền cũng không sử dụng Giới Ngục tháp trực tiếp giết chết đối phương!

Thấy hắn đi tới, vẻ mặt của Kiều Thiên Nhi không thay đổi: “Sao?”

Diệp Huyền cười bảo: “Kiều cô nương, chuyện xảy ra bên ngoài chắc ngươi cũng đã biết rồi nhỉ.”

Kiều Thiên Nhi nhẹ giọng nói: “Ngươi đã thắng!”

Diệp Huyền nhìn nàng ta: “Không biết bây giờ Kiều cô nương dự định thế nào?”

Dự định?

Trong đôi mắt đẹp của Kiều Thiên Nhi lóe lên vẻ mê mang.

Dự định?

Sau khi thần bị nữ nhân kia dùng một kiếm chém bay đầu xong, tín ngưỡng của nàng ta đã sụp đổ rồi.

Hắn sẽ không giữ một kẻ địch lại cho mình!

Nghĩ đến đây, Kiều Thiên Nhi lắc đầu cười: “Muốn chém muốn giết gì thì cứ việc!”

Diệp Huyền ngồi xuống trước mặt nàng ta: “Kiều cô nương, ngươi là một người thông minh, nhưng tại sao lúc này lại hồ đồ như vậy?”

Kiều Thiên Nhi nhìn về phía hắn: “Sao?”

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Ngươi không cảm thấy bây giờ chính là một sự khởi đầu sao?”

Kiều Thiên Nhi nhìn chằm chằm vào hắn mà không nói gì.

Diệp Huyền cười bảo: “Khi Thanh Nhi rời đi đã dùng một nhát kiếm chém vỡ giới hạn của thế giới này, nói cách khác, ngày sau cường giả của thế giới này sẽ không còn chịu bất cứ giới hạn nào nữa, đặc biệt là đối với loại cường giả đỉnh cấp như các ngươi mà nói, sau này sẽ không còn gông cùm gì nữa, ngươi chắc hẳn hiểu nó có ý nghĩa gì chứ?”

Kiều Thiên Nhi im lặng.

Diệp Huyền cũng không nói thêm gì cả, nữ nhân trước mặt này là một người thông minh, nàng ta sẽ hiểu ra thôi!

Đương nhiên, còn phụ thuộc vào việc đối phương có muốn sống không đã!

Giống như nữ tử đó nói, hóa ra thần yếu như vậy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận