Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 386: Mượn Đao Giết Người

Nghe Diệp Huyền nói, Vương Giả và Cuồng Sư liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng, hai người nhìn về phía nữ tử Hoàng Tuyền dong binh đoàn.

Nữ tử nhìn Diệp Huyền rời đi, vẫn không nói chuyện, dường như muốn xem thấu Diệp Huyền.

Rất nhanh, Diệp Huyền biến mất trong tầm mắt mọi người.

Bên cạnh nữ tử, Vương Giả trầm giọng nói:

- Việc này quả thực có kỳ quặc, phần tiền thưởng kia, cũng đủ giết một cường giả chân Ngự Pháp cảnh. Thế nhưng, lại dùng để giết một Thần Hợp cảnh, việc này cực kỳ không bình thường. Còn nữa, nếu Hộ Giới Minh thật sự muốn giết hắn, cũng có thể tự mình động thủ, không cần phải vẽ vời cho thêm chuyện! Phải biết, những người trên bảng truy nã kia, đều đang ẩn núp bốn phía, không dám lộ diện, mà Diệp Huyền này, lại chưa bao giờ ẩn núp, chỉ trong thành này, nhưng Hộ Giới Minh lại không tự ra tay, nhất định phải vẽ vời cho thêm chuyện...

Nói đến đây, hắn nhìn về phía nữ tử bên cạnh:

- Ngươi thấy thế nào?

Nữ tử không nói gì, Cuồng Sư cau mày, đột nhiên nói:

- Một lần kia, mấy trăm cường giả, tăng thêm hai vị chân Ngự Pháp cảnh... Nhưng mà, hai vị chân Ngự Pháp cảnh và mấy trăm người đều biến mất, nhưng Diệp Huyền này còn sống, sau lưng hắn tuyệt đối có thế lực, có lẽ, chính là Hộ Giới Minh, dĩ nhiên, cho dù không phải Hộ Giới Minh, khẳng định cũng là thế lực siêu cấp một phương!

Vương Giả nhìn về phía nữ tử mạng che mặt, Cuồng Sư cũng nhìn về phía nữ tử mạng che mặt.

Cuồng Sư hỏi.

- Chẳng lẽ, cứ trở về như vậy?

- Cũng không phải không có khả năng, người này yêu nghiệt như thế, nếu nói sau lưng không có thế lực, tuyệt đối không thể nào. Phải biết, Thương Mộc học viện và Ám giới nhằm vào hắn như thế, nhưng bây giờ, Thương Mộc học viện đại tổn thực lực, Ám giới mai danh ẩn tích, Ngoài ra, Tư Đồ gia đã từng phái cường giả chân Ngự Pháp cảnh tới giết hắn...

- Là có vấn đề lớn!

- Chẳng lẽ, Diệp Huyền này thật đúng là người Hộ Giới Minh? Mà cử động của Hộ Giới Minh lần này chẳng qua là muốn rèn luyện hắn?

Nữ tử mạng che mặt yên lặng một lát, sau đó nói:

- Sự tình Vạn Khâu sơn?

Vương Giả suy nghĩ một chút, sau đó trầm giọng nói:

Cuồng Sư càng nhíu sâu chân mày:

Cuồng Sư cũng khẽ gật đầu:

Vương Giả khẽ gật đầu:

- Trước tiên vẫn chờ một hồi cho thỏa đáng, nếu không, bị người dùng làm vũ khí, cũng quá thua con mẹ nó lỗ.

- Chờ đã, chờ động tĩnh của Hộ Giới Minh, nếu Hộ Giới Minh tiếp tục tăng thêm tiền thưởng, như vậy...

Vương Giả nói tiếp.

Bởi vì thực lực của ba dong binh đoàn này, nằm ngoài dự đoán của hắn.

Diệp Huyền về tới Thương Lan học viện, trên đường đi, thần sắc hắn cũng là ngưng trọng.

Một chọi 30, hoàn toàn không đánh lại!

- Tiếp tục tra.

Vừa nhìn thấy Diệp Huyền đến, tất cả kỵ binh Thương Lan dồn dập hành lễ.

Nữ tử mạng che mặt chậm rãi đóng hai mắt lại:

Khương Cửu gật đầu:

- Sau khi ra ngoài, cẩn thận.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, đi đến trước mặt Khương Cửu, nói khẽ:

...

Nếu tăng thêm đạo binh Thương Lan, cho dù thắng, khẳng định cũng là thắng thảm.

Mà việc này, cũng đã cảnh tỉnh hắn, hiện tại, dám tới tìm Diệp Huyền hắn, khẳng định không phải người bình thường gì, tuyệt đối không thể phớt lờ.

Thu hồi suy nghĩ, Diệp Huyền bước nhanh tới hậu sơn, ở một chỗ tu luyện, 100 kỵ binh Thương Lan đang lẳng lặng đứng, người cầm đầu, chính là Khương Cửu.

Lần này hắn ra khỏi thành, thật ra là muốn xem có thể xử lý ba dong binh đoàn này hay không, thế nhưng, sau khi nhìn thấy ba dong binh đoàn này, hắn lập tức thay đổi chủ ý!

Mà ba người cầm đầu, ngoại trừ nữ tử mạng che mặt, hai người khác đều là Vạn Pháp cảnh, hơn nữa, có thể là chân Vạn Pháp cảnh! Ngoài ra, thực lực của nữ tử mạng che mặt này, là chân chính thâm bất khả trắc.

Chín người này... Có thể là Vạn Pháp cảnh!

Thực lực của mỗi một cá nhân trong ba dong binh đoàn này đều vượt trên kỵ binh Thương Lan, đặc biệt là nữ tử mạng che mặt ở giữa và chín người sau lưng nàng, càng có chút thâm bất khả trắc.

- Hiểu rõ!

Nói xong, nàng quay người nhìn về phía những kỵ binh sau lưng:

- Đi!

Thanh âm vừa dứt, Khương Cửu dẫn theo 100 kỵ binh Thương Lan phóng xuống dưới núi.

Càn quét!

Hiện tại, mỗi ngày kỵ binh Thương Lan đều có một nhiệm vụ, đó chính là ra ngoài càn quét, mà mỗi lần càn quét về, đều có không ít thu hoạch.

Hiện tại, có đủ trang bị chân giai, kỵ binh Thương Lan cũng đã có năng lực tự lập phát triển, không cần hắn bỏ tiền ra nuôi.

Không chỉ kỵ binh Thương Lan, toàn bộ Thương Lan học viện cũng có thu nhập của bản thân.

Có thể nói, bây giờ dù không có hắn, Thương Lan học viện cũng có thể tự động vận hành.

- Không biết, tóm lại, treo thưởng cao như vậy, mà bọn hắn lại không hề động tâm, bản thân chuyện này đã không bình thường.

Lão giả áo đen lắc đầu:

- Chẳng lẽ những thế lực Trung Thổ Thần Châu kia phát hiện ra gì?

Nói đến đây, dường như hắn nghĩ đến chuyện gì, lông mày nhíu lại thật sâu:

- Diệp Huyền...

Lục tôn chủ híp lại hai mắt:

Việc cấp bách lúc này, là phát triển thực lực bản thân.

Chữa trị Giới Ngục tháp, tìm đạo tắc!

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền rời khỏi Thương Lan học viện...

Trung Thổ Thần Châu, bên trong Hộ Giới điện.

Vẻ mặt Lục tôn chủ cực kỳ âm trầm, trước mặt hắn, là một lão giả áo đen.

Một lát sau, Lục tôn chủ nhìn qua lão giả áo đen trước mặt:

- Nhất môn nhất mạch nhất kiếm tam tông lục tộc đều không tiến vào Thanh Châu?

Lão giả áo đen gật đầu:

- Một người cũng không. Mà tu sĩ Trung Thổ Thần Châu tiến vào Thanh Châu, đều bị Diệp Huyền và Liên Vạn Lý chém giết phần lớn, Thanh Châu bây giờ, cục diện vẫn khá ổn định, mà Bản nguyên Thanh Châu, hoàn toàn không có dấu hiệu hiện thân.

Mặc kệ là nhóm thế lực Tư Đồ gia, hay là Hộ Giới Minh, đều không phải hắn bây giờ có thể đối kháng!

Ngoài ra, Hộ Giới Minh từ bỏ Thanh Châu, khẳng định cũng là mục đích không tinh khiết, mà nhóm thế lực Tư Đồ gia, có lẽ đã phát hiện gì đó... Cho nên mới muốn lợi dụng hắn để kiềm chế Hộ Giới Minh một hồi!

Mà sở dĩ Hộ Giới Minh không dám quang minh chính đại giết hắn, đoán chừng cũng bởi vì nữ tử thần bí.

Nữ tử thần bí từng giết khá nhiều người Hộ Giới Minh...

Kỳ thật, Hộ Giới Minh nhằm vào hắn như thế, ngay từ đầu hắn cũng có chút mộng, bởi vì hắn cũng không có phát sinh gì với Hộ Giới Minh, nhưng về sau, hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

Đương nhiên, hiện tại, mặc kệ là hắn hay là Thương Lan học viện, đều có một địch nhân lớn nhất, Hộ Giới Minh.

Lục tôn chủ yên lặng.

Lão giả áo đen đột nhiên nói:

- Không bằng tự chúng ta động thủ?

Lục tôn chủ lắc đầu:

- Không được. Nếu chúng ta tự động thủ, ngay cả đồ đần cũng biết có vấn đề, khi đó, rất có khả năng những thế lực thượng giới và hạ giới Trung Thổ Thần Châu sẽ hợp lại. Hơn nữa, Hộ Giới Minh ta một mực tuyên bố giữ gìn chính nghĩa, nếu tự tay hủy diệt Thanh Châu, truyền đi, nhất định thanh danh của Hộ Giới Minh ta sẽ rớt xuống ngàn trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận