Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3453. Có phải có hiểu lầm gì đó rồi không?



Chương 3453. Có phải có hiểu lầm gì đó rồi không?




Thấy Thanh Huyền Kiếm trong tay rung lên, Diệp Huyền vội vàng nói: “Thanh Nhi?”
Uỳnh!
Một tiếng kiếm đột nhiên vang lên, ngay sau đó Thanh Huyền Kiếm bay vọt đi.
Vụt!
Một đường kiếm quang xuyên qua trán lão giả kia. Cùng lúc đó, đầu của những cường giả Thần Môn khác cũng lìa khỏi cổ.
Hơn ba mươi cái đầu nhuốm máu đồng loạt bay ra, mùi máu tanh nồng.
Lão giả vừa bị kiếm quang xuyên qua đầu cũng sững sờ!
Sao hắn ta lại chết thế này?
Hắn ta và những cường giả Thần Môn xung quanh còn chưa kịp phản ứng đã bị giết rồi!
Ánh mắt lão giả đầy vẻ hoang mang.
Thần Nhân tộc bảo họ sẽ ngăn cản người phía sau Diệp Huyền cơ mà?
Thần Nhân tộc đâu rồi?
Vẻ mặt Ngạn Tri cũng lập tức trở nên nghiêm trọng!
Ai vừa ra tay?
Nàng ta không cảm nhận được!
Với thực lực của nàng ta mà cũng không cảm nhận được người vừa ra tay đang ở đâu!
Đúng lúc ấy, đôi đồng tử của Ngạn Tri co lại, bởi Thanh Huyền Kiếm của Diệp Huyền đột nhiên lao về phía nàng ta!
“Thôi xong!”
Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Ngạn Tri!
Bởi lẽ khi nàng ta trông thấy thanh kiếm kia lao về phía mình thì kiếm đã đâm vào trán nàng ta, đồng thời khóa chặt thần hồn của nàng ta!
Đến sức đánh trả cũng không có!
Ngạn Tri sững sờ!
Rốt cuộc là ai?
Diệp Huyền liếc nhìn Ngạn Tri vừa bị Thanh Huyền Kiếm khóa chặt, hắn đã bảo Thanh Nhi hạ thủ lưu tình rồi đấy!
Nữ nhân này còn có tác dụng với hắn!
Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện trong tay hắn, còn Ngạn Tri thì vẫn đang bị khóa chặt!
Trong cơ thể nàng ta có kiếm quang!
Kiếm quang mà nữ tử váy trắng để lại!
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, hắn khẽ mỉm cười: “Thanh Nhi…”
Thanh Huyền Kiếm khẽ rung lên như đang trả lời.
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta sẽ không để ngươi đợi quá lâu đâu!”
Thanh Huyền Kiếm lại rung lên, sau đó trở lại bình thường.
Đi rồi!
Khoảnh khắc ấy, Thanh Nhi thực sự đã rời đi!
Bởi lẽ hắn không còn cảm nhận được bất cứ khí tức nào của nàng nữa!
Ban nãy sở dĩ hắn có thể gọi Thanh Nhi là bởi hắn cảm nhận được một chút khí tức của nàng thông qua Thanh Huyền Kiếm. Như vậy cũng có nghĩa là Thanh Nhi đang chú ý đến phía Diệp Huyền!
Mà hiện giờ khí tức đã không còn nữa!
Có hai khả năng!
Thứ nhất, Thanh Nhi đã rời đi!
Thứ hai, Thanh Nhi chủ động cắt đứt liên lạc với hắn, muốn hắn tự đi con đường phía sau của mình!
Dù thế nào thì sau này hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình!
Sau một hồi trầm tư, Diệp Huyền cầm Thanh Huyền Kiếm và tiến vào cánh cửa đá.
Bên trong cánh cửa là một tinh không.
Hắn trông thấy trong tinh không này có mười mấy tòa đại trận siêu cấp!
Những đại trận này đã khóa chặt vũ trụ hiện có!
Đúng là “tuyệt tác!”
Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm trọng!
Thực lực của Thần Nhân tộc mạnh hơn nhiều so với hắn dự liệu. Những trận pháp này chắc chắn không phải thứ và một người bình thường có thể tạo ra được.
Diệp Huyền không nghĩ ngợi nhiều nữa mà rút kiếm ra chém.
Vụt!
Một đường kiếm quang xé gió bay đi, chỉ trong chốc lát những đại trận trong tinh không bị hủy diệt từng cái một!
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa, ở phía cuối của tầm nhìn, hắn thoáng thấy một thế giới nào đó!
Thần Vực?
Hắn nhíu mày, sau một hồi trầm tư, hắn trở lại bên dưới.
Mà lúc này, vũ trụ hiện có đã khôi phục như thường.
Ngạn Tri nhìn hắn: “Người ra tay là thanh sam nam tử hay là nữ tử váy trắng!”
Lúc này trong lòng nàng ta thấy kinh hãi vô cùng!
Nàng biết, Thần Nhân tộc đã đánh giá thấp người phía sau Diệp Huyền rồi!
Diệp Huyền liếc nhìn Ngạn Tri rồi mỉm cười: “Chúng ta trở về rồi từ từ bàn chuyện!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa Ngạn Tri vào trong tiểu tháp.
Diệp Huyền nhìn bạch phát lão giả và Tĩnh Tri: “Có thể mới chỉ vừa bắt đầu thôi!”
Bạch phát lão giả và Tĩnh Tri trầm mặc.
Người mà hiện giờ bọn họ tiếp xúc không phải Thần Nhân tộc mà chỉ là vài con rối nhân loại mà Thần Nhân tộc bồi dưỡng ra thôi!
Mà hiện giờ mấy con rối nhân loại này đã bị bọn họ giết, vậy thì tiếp theo đây bọn họ sẽ phải đối mặt với Thần Nhân tộc chân chính!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Thần Nhân tộc sẽ còn lớn mạnh hơn!
Tĩnh Tri đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Dù sao thì ta sẽ chiến đấu cùng ngươi!”
Bạch phát lão giả cũng vội nói: “Ta cũng chiến đấu cùng Diệp thiếu!”
Diệp Huyền: “…”
Ý của hai người này rất đơn giản, đó là chiến đấu cùng Diệp Huyền.
Dù sao thì Diệp Huyền cũng sẽ không chết!
Hắn không chết thì bọn họ cũng sẽ không chết!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Tĩnh Tri cô nương, chuyện ở bên ngoài vũ trụ ấy, ngươi xử lí giúp ta nhé!”
Tĩnh Tri gật đầu: “Cứ để ta lo liệu những chuyện bên ngoài!”
Diệp Huyền nhìn bạch phát lão giả: “Tiền bối, chỗ ngươi còn ai mạnh như ngươi không?”
Bạch phát lão giả do dự một lát rồi nói: “Vẫn còn hai người nữa, có điều bọn họ sợ chết lắm, kẻ sợ chết sẽ không đứng ra đâu.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu như có lợi ích thì sao?”
Hai mắt bạch phát lão giả sáng lên: “Lợi ích gì thế?”
Diệp Huyền nói: “Ví dụ như là vào tháp của ta tu luyện chẳng hạn!”
Bạch phát lão giả trầm giọng nói: “Diệp thiếu, ngươi nói thật sao?”
Hắn ta đã từng nghe đến cái công năng biến thái của tiểu tháp, nếu như được tu luyện ở trong đó thì đúng là quá hời!
Diệp Huyền gật đầu: “Thật! Tiền bối có thể vào đó tu luyện bất cứ lúc nào. Nếu bạn của tiền bối đồng ý đến giúp đỡ thì cũng có thể vào đó tu luyện! Không chỉ có vật, ta còn có thể giúp mấy người tiền bối lên một tầm cao mới!”
Hắn nhận ra, phong ấn trong cơ thể bạch phát lão giả vẫn chưa biến mất.
Phong ấn mà Thần Nhân tộc để lại!
Thực ra hắn thấy hơi kinh ngạc về bạch phát lão giả này, bởi vì trong tình thế phong ấn chưa bị phá vỡ mà lão đầu này vẫn tu luyện được đến mức ấy!
Điều này rất đáng sợ!
Mặc dù lão đầu chưa vượt qua Thần Hồn cảnh, nhưng với thực lực của hắn ta thì chắc chắn không kém hơn Tiểu An và Tĩnh Tri là bao!
Hết chương 3453.



Bạn cần đăng nhập để bình luận