Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 706: Xuất Thủ?!

Tại chỗ, Chiến Quân cười cười, sau đó cùng đi lên. Hắn biết, Diệp Huyền đã coi hắn cùng tên trọc như bằng hữu!

Rất nhanh, Diệp Huyền cùng Chiến Quân trở lại trường thành, trong một gian thạch thất, ngoại trừ Chiến Quân cùng tên trọc, Diệp Huyền còn gặp ba người, hai nam một nữ, tướng mạo khá tương tự.

Tên trọc nhìn Diệp Huyền, giới thiệu:

- Ba vị này là Đường Mộc, Đường Lâm, Đường U, là ba huynh muội.

Diệp Huyền ôm quyền với ba người, ba người cũng đáp lễ.

Đối với Diệp Huyền, bọn hắn dù chưa gặp, nhưng cũng đã nghe qua, người này là một Kiếm tu, một Kiếm tu có thể giao thủ với Đường bàn tử!

Tên trọc trầm giọng:

- Bạch tiên sinh nói chúng ta tới Tử Vong chiểu trạch, rõ ràng là đám Đường bàn tử đã gặp chuyện! Mà Bạch tiên sinh lại không xuất thủ, chứng tỏ có liên quan tới Ma Kha tộc. Nếu ta đoán không sai, Bạch tiên sinh đã bắt đầu triệu hồi hết đám người ở ngoài.

Trên đường, Diệp Huyền hỏi:

- Hẳn là đi săn giết Yêu thú, chúng ta ở trường thành, ngoại trừ phải đối kháng với thiên tài Ma Kha tộc, còn phải vật lộn với đám Yêu thú. Đám Yêu thú này đều có thực lực rất mạnh, đánh với chúng nó, cũng là một loại tu luyện. Mà Ma Kha tộc cũng như thế, hẳn là đám Đường bàn tử gặp Ma Kha tộc!

- Đi thôi! Hy vọng đám Đường bàn tử có thể chống đỡ.

Chiến Quân trầm giọng:

Thanh âm tên trọc vừa hạ xuống, Diệp Huyền phát hiện, đám người chung quanh có chút ngưng trọng.

Lúc này, tên trọc nhìn Diệp Huyền:

Nói tới đây, hắn dừng một chút, lại nói:

Ma Kha tộc!

Chiến Quân đột nhiên nói:

- Hẳn là Ma Kha tộc muốn kiếm chuyện!

- Đám Đường bàn tử tới Tử Vong chiểu trạch làm gì?

Diệp Huyền cười nói:

Rất nhanh, đám người rời trường thành, trực tiếp tới Tử Vong chiểu trạch.

- Nhất định!

Diệp Huyền khẽ gật, đối với đám tộc này, hắn cũng không hiểu nhiều! Trước đó mặc dù đã tiếp xúc với quỷ nhân cùng nam tử mặc thanh y, nhưng thực lực tổng hợp Ma Kha tộc thế nào, hắn cũng không hiểu rõ!

- Diệp huynh, chút nữa chớ khinh địch!

Mấy người Diệp Huyền cũng vội đuổi theo, chỉ một chốc, đám người đã tới phần cuối đầm lầy, phần cuối là một mảnh thảo nguyên, trên thảo nguyên, đám Diệp Huyền nhìn thấy đám Đường bàn tử.

- Không nên dây dưa với đám Yêu thú này!

Nhưng thanh âm vừa dứt, một đạo hàn quang lặng yên lóe lên, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đầu Đường bàn tử dã trực tiếp bay ra ngoài, cùng lúc đó, bốn cái đầu khác cũng bay ra.

Rất nhanh đã tới trước một mảnh đầm lầy, trong đầm lầy, có một đám Yêu thú đang ngọ nguậy.

Chính là Thiên Sát Địa Sát mà Diệp Huyền từng gặp!

Nói xong, mấy người tăng tốc.

Hai người này, đều là tồn tại hết sức khủng bố của Ma Kha tộc!

Nhìn thấy hai người này, mấy người Chiến Quân lập tức biến sắc!

Thiên Sát dáng khôi ngô, Địa Sát mặc hắc bào, hai tay giấu trong áo.

Tên trọc nói:

Máu tươi như suối!

Nhìn thấy cảnh này, thần sắc đám Chiến Quân liền trở nên dữ tợn, Chiến Quân trực tiếp xông ra, nhưng sau lập tức lui trăm trượng.

Trước mặt đám Diệp Huyền, đã xuất hiện hai người.

Thanh âm vừa dứt, hắn thả người nhảy lên, trực tiếp biến mất ở xa xa.

- Đi đi!

Lúc này, Đường bàn tử đột nheien mở mắt, thấy đám Diệp Huyền, lập tức gầm thét:

Năm người, năm người đều đang hấp hối, đặc biệt là Đường bàn tử, hai tay đều bị chém tận gốc!

Lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:

- Diệp Huyền có tới không?

Diệp Huyền?

Diệp Huyền nhíu mày, đối phương tìm hắn?

Đám người theo thanh âm nhìn lại, bên phải, một nam tử mặc thanh y chậm rãi đi tới.

Tìm Diệp Huyền!

Tên trọc quay người nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền yên lặng, hắn cũng không biết đối phương tìm hắn làm gì, có điều, hẳn là có quan hệ với món chí bảo kia!

Nam tử mặc thanh y đi tới trước mặt đám Diệp Huyền:

- Không tới sao?

Đám Chiến Quân sửng sốt!

Diệp Huyền vừa dừng lại, Thiên Sát vốn muốn tiếp tục ra tay, đúng lúc này hắn đột nhiên quay người, tay phải của nam tử mặc thanh y, chẳng biết đã biến mất từ lúc nào, máu tươi bắn ra như suối!

Một quyền đám ra, Diệp Huyền lập tức bị đẩy lui trăm trượng, mà trong lúc hắn lui, không gian xung quanh cũng bị chấn tới tả tơi.

Oanh!

Thanh âm vừa dứt, hắn đã lui ra mười trượng, Thiên Sát ở sau lập tức tiến lên, vừa tới trước mặt Diệp Huyền, lập tức đưa quyền đánh tới.

- Ngươi không có tư cách giao thủ với ta!

Nam tử mặc thanh y cười nói:

- Ngươi nói chuyện cười với ta sao?

Diệp Huyền xiết chặt nắm đấm, nam tử mặc thanh y cười nói:

- Không giết bọn hắn? Để bọn hắn giết tộc nhân Ma Kha tộc ta sao?

Diệp Huyền khẽ gật:

- Là ta ngu xuẩn! Hỏi một vấn đề ngu ngốc!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên rút kiếm chém tới.

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Một kiếm chém ra, nam tử mặc thanh y lắc đầu cười một tiếng:

- Người ngươi cần là ta, sao phải giết bọn hắn?

Diệp Huyền nói:

- Hóa ra là ngươi, sớm biết là ngươi, ngày đó ta đã không bỏ qua cho ngươi1

Ba người Ma Kha tộc cùng nhìn tới Diệp Huyền, nam tử mặc thanh y khẽ lắc đầu:

- Là ta!

Diệp Huyền nỏi:

Nam tử mặc thanh y nhìn qua cánh tay cụt, lòng bàn tay mở ra, một đoàn lục quang thoáng hiện, trong ánh mắt đám người, cánh tay cụt trực tiếp mọc mới.

Nam tử mặc thanh y nhìn Diệp Huyền, nói khẽ:

- Ta thu lại lời vừa rồi, ngươi có tư cách giao thủ với ta!

Diệp Huyền khẽ yên lặng, sau đó nhìn đám Chiến Quân:

- Các ngươi đi trước đi.

Chiến Quân ngây người, sau đó cả giận:

- Diệp huynh, ngươi nói nhảm gì vậy? Chúng ta sao có thể bỏ ngươi ở lại đây? Ngươi…

Diệp Huyền đột nhiên cắt ngang:

- Đại ca, ta nói ngươi về tìm viện binh! Con mẹ nó chứ ta không đánh lại ba tên này!

Đám người: “…”

Đánh không lại!

Chỉ giao thủ một kích, Diệp Huyền đã biết, bất luận kẻ nào trong ba người này đều không kém hắn!

Hắn căn bản không thể lấy một đánh ba!

Đặc biệt là nam tử mặc thanh y kia!

Vừa rồi hắn muốn bất ngờ chém giết đối phương, thế nhưng đối phương lại tránh được một kích trí mạng của hắn, không chỉ thế, còn có thể nháy mắt khôi phục cánh tay bị chặt đứt!

Quá kinh khủng!

Diệp Huyền biết, bọn hắn căn bản không đánh lại ba người này, nếu không đi, một khi bị đối phương kiềm chế, đám Chiến Quân chết chắc!

- Đi?

Đúng lúc này, nam tử mặc thanh y cười khẽ:

- Có thể đi sao?

Thanh âm vừa hạ, hắn muốn xuất thủ lần nữa, đúng lúc này, đột nhiên híp mắt, nghiêng người.

Đám người cùng nhìn nam tử mặc thanh y, lộ vẻ khó hiểu.

Chớp mắt yên lặng, một giọt máu tươi chậm rãi rỉ ra trên chóp mũi nam tử mặc thanh y.

Nhìn thấy cảnh này, đám người dồn dập nhìn sang Diệp Huyền.

Hắn xuất thủ khi nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận